Hoa Chu có hình dáng khổng lồ, tám chân to cùng 2 vuốt lớn. Trên người có những đốm sọc đen và nổi bật nhất là bông hoa to ở trên mình của nó. Hoa Chu nổi tiếng là yêu thú có khả năng tạo ra huyễn ảnh từ đôi mắt mạnh mẽ đến mức khiến cho Hoa Chu thấy Lam Thần trốn ra khỏi tơ của mình liền rít lên, tám nhãn nhìn chòng chọc vào Lam Thần. Lam Thần cười, nhìn lại.
Võ kỹ: Huyễn Thực Chập Chùng
Nguyệt Độc (Tsukuyomi)
Huyễn Thuật đụng huyễn thuật, huyễn thuật nào cao cấp hơn sẽ thắng. Huyễn Ảnh Chập Chùng của Hoa Chu Yêu làm sao thắng được ảo thuật mạnh nhất nhị thứ nguyên giới Nguyệt Độc được. Trong nháy mắt, Hoa Chu rít lên dữ tợn. Một yêu thú chưa khai mở linh trí thắng sao được loại ảo thuật này. Vài giây sau, Lam Thần giải trừ ảo thuật, thầm than:
-Ai da, cái này dùng hao quá, không chịu được. Phải mạnh hơn mới được.
Nói rồi Lam Thần rút Nghịch Thiên Kiếm ra, nhân lúc Hoa Chu đang choáng váng lao tới cứu đám Hạ Thiên đang bị nhốt trong kén tơ. Hoa Chu quay lại, thấy hành động của Lam Thần, giơ cao vuốt của nó, đập xuống. Lam Thần quay người lại, hai tay uyển chuyển đỡ lại:
Triền Hồn Cầm Nã Thủ: Đồng Xích Viêm Tỏa
Bát Quái Quyền: Khảm Đoài.
Hai bộ công pháp, một phản công lấy lực kẻ địch trả địch, một cái tỏa lực khống chế khả năng tấn của của kẻ thù. Hoa Chu thấy đánh không chết, rít lên một tiếng rồi liên tục nã hai vuốt khổng lồ, sắc bén như hai cây liêm đao vào vị trí Lam Thần. Lam Thần hai tay vội kết ấn.
Phân Thân Chi Thuật.
Súc Địa Thành Thốn.
Lam Thần vừa phân thân ra, các phân thân đã ngay lập tức cùng Lam Thần ôm mỗi người một bọc, chạy ra xa rồi nhanh chóng chạy ra chỗ khác, né tránh đòn đó. Hoa Chu Yêu tức tối, kêu gọi Tri Chu yêu tấn công đổ về. Nào Độc Tàm Tri Chu, Hoa Tri Chu, Nhân Diện Hắc Tri Chu, Ám Giáp Tri Chu,... Thấy quá đông yêu thú, Lam Thần cùng phân thân vội tập hợp lại chạy lại. 4 phân thân tách ra, tiề lên chiến đấu. Một phân thân tạo Thất Tinh Kiếm Trận, còn Lam Thần thì rạch bọc nhên thức tỉnh lại đám người. Phân thân của Lam Thần quay ngang kiếm, hô:
Tong nháy mắt, một tấm màn màu xanh lá cây hiện ra, ngăn cản giữa Lam Thần bản thể và đám nhện cùng phân thân. Lam Thần rạch bọc đầu tiên thì thấy bên trong là Do Kỉ, vội lấy tay át bôm bốp vào mặt. Do Kỉ bị đau nhanh chóng thức tỉnh khỏi huyễn thuật, ngơ ngác hỏi:
-Ơ, đây là đâu? Ủa Cửu Kiếp, sao vừa nãy ngươi biến mất vậy, chuyện gì đang xảy ra?
-Quan sát tình hình xong thì giúp ta vực mấy kẻ khác dậy. -Nói xong, Lam Thần quay sang cái bọc khác, cẩn thận rạch ra. Còn Do Kỉ khi nhìn thấy quang cảnh bên ngoài thì hơi chấn động vì bọn họ đang bị bao vậy bởi rất nhiều nhện. Do Kỉ thấy thế vội vàng quay sang, cầm kiếm rạch một cái bọc gần đấy, giải thoát cho người trong bọc. Lần lượt Hạ Thiên, Trúc Hùng, Thường Quân, Á Sách, Trúc Linh, Nguyên Tân thoát ra. Hạ Thiên nói:
-Hoa Chu chi Ty có khả năng hút linh lực, bây giờ bị quần chiến thì không sao kham nổi.
-Linh lực chúng ta cũng không còn nhiều, theo bản đồ thì chúng ta khá gần cửa, nhưng cái khó là Hoa Chu. Chỉ cần nhìn vào mắt nó là sẽ bị dĩnh huyễn thuật của nó. -Thường Quân nói
-Nếu nhắm mắt rồi di chuyển thì sao.-Trúc Hùng nêu "ý kiến"
-Vô ích, chưa có thần thức thì không thể phán đoán hướng đi cũng như liệu chúng ta có bị tấn công hay không. -Lam Thần lắc đầu. Bỗng Lam Thần nảy ra ý kiến.
-Đúng rồi, ta có khả năng miễn nhiễm với ảo thuật của Hoa Chu, mọi người cứ bịt mắt, ta sẽ dùng di động võ kỹ mang mọi người tránh thoát khỏi đây.
-Có phải cái chiêu mà ngươi dùng để đem ta và Trúc Linh không?
-Đúng, nhưng cái chính là nó hao khá nhiều Linh Lực nên ta sẽ dùng cái ít hao hơn với lại quãng đường từ đây đến cửa cũng xa nữa.
-Màn Linh lực này còn có thể chống đỡ được bao lâu Cửu Kiếp?- Á Sách hỏi
-Tầm nửa canh giờ nữa. Mọi người mau đả tọa hồi phục đi, lúc nữa chúng ta sẽ bắt đầu di chuyển. Đúng rồi, Nguyên Tân, ngươi có Võ kỹ tên là Thạch Vương Chi Hộ đúng không? Ngươi dạy ta được không?
-Được, nhưng linh căn của ngươi có Thổ hệ không? Nếu không thì khi thi triển Võ kĩ này cực khó khăn, thứ nhất là Linh lực hóa nguyên tố lực, thứ 2 là linh căn biểu hiện 1 phần ngộ tính, thường đơn linh căn Thổ Hệ sẽ dễ dàng sử dụng hơn.
-Ta là ngũ hành linh căn. -Lam Thần đáp.
-Vậy là mỗi thứ một ít à. Tạp nham nhỉ. Bất quá có Thổ hệ là được. -Nguyên Tân nói, rồi khoanh chân ngồi xuống, nói:-Trước tiên phải biết cách truyền Linh lực vào đất đã.
Nói rồi Nguyên Tân vốc một nắm đất, giơ tay lên rồi truyền linh lực vào. Nguyên Tân nói:
-Sư phụ ta dạy rằng với mỗi Tu Tiên Giả thì quan trọng chính là khả năng điều khiển linh lực. Linh lực khi dã nhuần nhuyễn thì có thể dễ dàng phát động võ kĩ. Như thế này này.
Vừa nói, Nguyên Tân vừa truyền linh lực vào. Nắm đất trên tay của hắn cứ thay đổi hình dáng liên tục.
-Là như thế, nhưng cái khó của Thạch Vương chi hộ chính là linh lực tự di chuyển, ta phải mất 5 nắm mới thành thục bị động phòng vệ đấy.
Lam Thần nghe vậy liền làm theo, quả thực rất khó. Truyền linh lực vào thì chỉ cần vài giây là nó tự động tiêu tán. Lam Thần đang định thử lại thì bỗng nhiên cảm giác phân thân biến mất. Lam Thần quay lại nhìn thì kinh ngạc, ngoài sự xuất hiện của Hoa Chu cấp 3 còn có một con yêu thú cấp 3 khác. Ma Độc Nham Chu!!! Khác với Độc Tàm Tri Chu, Ma Độc Nham Chu không tiết độc ngoài cơ thể mà chúng tiết qua tơ, đồng thời có thể phun độc dưới dạng bãi nôn. Chúng cũng mang Ma tộc huyết mạch mặc dù nồng độ thấp đến thảm thương.( Cre: Giám Định Nhãn)
-Mọi người, không còn thời gian đâu, ta đành dùng cách này vậy.
Phân Thân Thuật
5 Lam Thần hiện ra, Lam Thần nói:
-Mỗi người chạm vào một phân thân của ta nhanh lên.
Nghe vậy, đám Hạ Thiên nhanh chóng bám vào vai của Lam Thần cùng phân thân. Sau đó nhìn bản đồ, xác định phương hướng. Nguyên Tân lúc này mới thốt lên:
-Đúng rồi, còn lũ Thử Diện thì sao, Đại Địa Truy Tung của ta vẫn phát hiện hắn.
-Hắn có phúc thì hắn sẽ sống, đương nhiên là chỉ khi hắn còn sống. -Lam Thần lạnh lùng đáp.
-Vậy được. -Nguyên Tân gật đầu, tiếng xấu Kim Thử Diện cả tòa thành ai cũng biết. Nên hắn có ra sao cũng là quả báo.
-Mọi người bám vào hết chưa? Chuẩn bị.
Võ kỹ: Súc Địa Thành Thốn x6
Cả sáu thân ảnh của Lam Thần đồng thời biến mất, Thất Tinh Trận Pháp nhanh chóng tan biến. Tri Chu đông như thủy triều tràn vào ngay chỗ mà trước đó là trận pháp của Lam Thần.
-Cố lên.-Lam Thần tự nhủ Di chuyển liên tục, Súc Địa Thành Thốn phát động hết khả năng của nó. Xoẹt một cái, nhanh chóng ra đến cửa, Lam Thần đặt đám người xuống, Phân Thân ngay lập tức tan biến. Hạ Nguyên Tân chạm tay xuống đất hô:
Võ kỹ: Thạch Vương Chi Hộ
Một bức tường đất to lớn ngăn giữa họ và Chu Triều. Thường Quân mở cửa vẫy tay nói:
-Mọi người, đi nhanh.
Hạ Thiên cõng Lam Thần trên vai dẫn đầu lao ra tiếp sau là Thường Quân, Trúc Hùng,... cuối cùng là Nguyên Tân. Sau khi đóng cự môn lại, Hạ Thiên đặt Lam Thần xuống, hỏi:
-Cửu Kiếp, ngươi không sao chứ?
-Không sao chỉ là hơi hao Linh lực nên mới mệt mỏi tạm thời thôi.
Thường Quân nghe vậy, từ nhẫn trữ vật lấy ra một viên đan dược, nói:
-Tụ Linh Đan Huyền giai Nhị Phẩm, ngươi trước phục dụng. Rồi đi tiếp.
-Đương nhiên, hắn là chúng ta mạnh nhất chiến lực, hắn phục hồi thì chúng ta sẽ dễ dàng thông quan hơn. Với lại của nhà làm được, chỉ hơi hao ít tâm lực thôi
Lam Thần nghe hơi có chút không hiểu, nhưng cũng không tiện từ chối, nhận lấy viên đan dược , nói:
-Cảm ơn ý tốt!
Rầmmmm!
Cánh cửa lớn sau lưng vang lên tiếng. Do Kỉ nghe liền phán đoán:
-Cánh cửa này tối đa cũng chỉ trụ được một canh giờ nữa, mọt người cứ yên tâm phục hồi, tầm nửa canh giờ nữa xuất phát thì không có chuyện gì.
-Được.
Lam Thần ngồi xuống đả tọa, bọn Thường Quân cư nhiên an nhàn, sắp đặt gỗ nhóm lửa nấu ăn. Món chính là gà quay cùng nước súp thịt, dù sao chưa qua Thuế Phàm cảnh thì hầu như vẫn giống người thường. Chỉ là sống lâu hơn, mạnh hơn, lão hóa chậm hơn,... Vài chục phút sau, Lam Thần khi thấy đã hồi phcj được kha khá thì không ngừng cảm thán về Tụ Linh Đan, hiệu quả lớn a. Rồi nhanh chóng nhập vào đám kia ăn uống.
-Xong hết rồi, mọi người, dựa theo bản đồ thì chúng ta sắp tới rồi. -Lam Thần ăn xong, đứng dậy nói:- Và ai đó vực Á Sách dậy đi, giờ chúng ta xuất phát.
Sau một hồi lay Á Sách, đám người Lam Thần lại tiếp tục đi. Sau khi họ đi khỏi, đám Tri Chu Yêu cuối cùng cũng công phá cánh cửa, nhìn xung quanh không thấy một ai, liền quay lại căn phòng.