Sếp là một người thuộc thế hệ giàu có đời thứ n. Bố mẹ kết hôn vì liên minh gia tộc, hai gia đình giàu có kết hợp đã sinh ra ba người con, gia thế của Sếp vì thế mà rất quyền lực. Không phải là kiểu chỉ sinh ra ngậm thìa vàng, mà là sinh ra ngay nơi sản xuất ra thìa vàng.
Anh cả của Sếp làm quan chức, chị gái làm kinh doanh, còn Sếp là con út, tốt nghiệp từ trường đại học danh giá ở nước ngoài rồi về nước tự mình khởi nghiệp.
Gia đình giàu có thường không lo con cái ỷ lại nằm trên đống tiền mà không chịu làm gì, họ chỉ sợ con cái tham vọng quá đà rồi đem tài sản gia đình đi phá hết thôi. Nào ngờ sự nghiệp của Sếp lại khởi sắc khá nhanh, cũng xem như là không làm mất mặt gia đình.
Công là nhân viên của Sếp, đi công tác cùng Sếp.
Ban đầu Sếp đặt một căn phòng Tổng thống duy nhất ở khách sạn này, nhưng trợ lý lại đặt nhầm ngày, đặt cho ngày này... năm sau! Đã thế hôm nay còn mưa bão, khách sạn đã kín phòng, ngay cả một phòng đôi cũng không thể đặt lại.
Cuối cùng, Công móc ví mua chuộc người ta mãi mới đổi được một phòng đơn với đúng... một cái giường. Hai người đàn ông cao hơn mét tám đứng trong phòng, cảm thấy xoay người thôi cũng khó.
Công: "Thật ra tôi có thể ngủ ở sảnh khách sạn."
Sếp: "Không cần, cái giường này nằm vừa đấy."
Công: "Tôi biết Sếp là người rất tốt và quan tâm tới cấp dưới. Nhưng mà tôi ngủ ngáy, nghiến răng, thậm chí còn mộng du nữa. Tôi vẫn nên ngủ ở sảnh khách sạn thì hơn."
Sếp mặt vô cảm nói: "Không cần, ngủ đây đi. Tôi không tin cậu dám ngáy, nghiến răng, hay mộng du khi ngủ cùng tôi. Cậu dám không?"
Công: "... Không dám ạ."
Hắn đành chịu thua. Ai bảo người ta là Sếp chứ. Công luôn có tư tưởng "giàu thì tham, uy thì sợ" mà.
Phòng tắm nằm ngay bên cạnh giường, chỉ được ngăn bằng tấm kính mờ đơn giản. Khi không sử dụng thì kính mờ trông rất bình thường, không thể nhìn thấy rõ gì bên trong.
Nhưng khi Sếp bước vào phòng tắm, tiếng nước rào rào vang lên, Công bỗng phát hiện khi hơi nước bám lên tấm kính, kính mờ bỗng trong suốt hẳn ra!
Như thế này chẳng khác nào nhìn thấy Sếp tắm lõa lồ ngay trước mắt hả?!
Công: Cú tui, cú tui!
Công: Giờ mà chạy ra ngoài thì còn kịp không?
Hơi nước dâng đầy, thân hình Sếp hiện rõ mồn một. Phải nói rằng Sếp có bờ vai rộng đôi chân dài, cơ thể mảnh khảnh nhưng săn chắc, từng múi cơ bắp lên xuống theo động tác rửa người, nhìn đẹp mắt vô cùng, làm cho Công mất kiểm soát trong vài giây.
Không còn cách nào khác, Công vốn là cong mà! Nhìn thấy một thân hình tuyệt mỹ thế này, hắn làm sao mà không rung động cho được!
Công quyết định ra ngoài hút một điếu thuốc cho bình tĩnh lại——dù thế có vẻ cũng hơi kỳ lạ, nhưng ít nhất còn đỡ hơn là không làm gì cả.
Ai ngờ vừa đứng lên, Sếp đã lau nước trên mặt, quay đầu nhìn thẳng vào hắn qua tấm kính
Công và Sếp nhìn nhau trân trân.
Công: "Nghe tôi giải thích, tôi không thấy gì cả. Mà dù có thấy, tôi cũng tuyệt đối không có ý đồ gì với Sếp đâu ạ!"
Sao Công lại nói vậy? Vì trước đây hắn từng gặp Sếp trong một bar gay rồi.
Cả hai đều rất ăn ý, coi như không quen biết nhau.
Khi ấy Công còn nghĩ: Trước đây cũng có nghe đồn Sếp không gần nữ sắc nên chắc là gay, nhưng tôi chưa bao giờ tin.
Theo Công thì Sếp là một người lãnh đạm với tình cảm, tham công tiếc việc. Không chỉ nữ sắc, mà cả nam sắc cũng không hứng thú nốt.
Kiểu người ham công việc thế này, làm sao mà có thời gian yêu đương được?
Không ngờ hôm đó Công lại đụng mặt Sếp.
Công giấu giếm bằng một hớp rượu: Xong đời rồi, mình thấy bí mật của anh ta, liệu mai có bị sa thải vì đi chân trái vào công ty không? Hay là giả vờ chưa từng thấy anh ta nhỉ?
Thật ra đó là lần đầu Sếp đi bar gay.
Công đoán không sai, Sếp không những không hứng thú với phụ nữ, mà cả với đàn ông cũng không.
Thứ duy nhất Sếp yêu chính là công việc.
Nhưng do áp lực gia đình bắt phải kết hôn nhanh chóng.
Không chịu nổi nữa, Sếp nghĩ: Thôi thì cứ nói mình là gay đi.
Quả nhiên, từ đó mọi người lại bảo anh cứ từ từ kết hôn cũng được.
Sếp đến bar gay để đóng tròn vai một chàng gay chuẩn chỉnh.
Thế nên bất đắc dĩ đi cùng cậu em họ một lần.
Cậu em họ vì bị ép cưới mà công khai mình là gay, còn vướng vào nhiều rắc rối với một loạt người tình, thành ra bây giờ chẳng ai dám nhắc đến chuyện kết hôn với cậu nữa.
Vì bài học đó, gia đình cũng sợ Sếp sẽ làm như vậy nên nới lỏng yêu cầu.
Nhưng điều đó không có nghĩa là không cần kết hôn, chỉ là tạm thời hoãn thôi. Nếu trong ba năm anh không tìm được người yêu đồng tính kết hôn thì phải về nhà cưới theo sắp đặt.
Đúng vậy, ở thế giới này thì nam-nam cũng có thể kết hôn.
Khi nhìn thấy Công xuất hiện trong bar gay, còn rất được ưa thích, Sếp thật sự không thể tin vào mắt mình.
Dù gì trong công ty Công cũng là kiểu người ấm áp, hay giúp đỡ mọi người. Vậy mà ở bar gay, hắn lại là kiểu tay chơi phóng túng, trái ôm phải ấp.
Sự đối lập lớn đến mức Sếp còn nghi ngờ không biết có phải là anh em của Công không.
Nói chung giữa đám đông và ánh đèn chập chờn, Sếp cũng không dám chắc người đó là Công.
Hôm sau gặp Công trong thang máy, Sếp tiện miệng hỏi liệu tối qua người đó có phải là Công không, hắn chỉ nhìn anh với vẻ ngu ngu.
Sếp: "Được rồi, chắc không phải, chỉ là người giống thôi."
Công: Lại giả ngu thành công rồi.
Công: Nhưng rốt cuộc là anh ấy thực sự tin lời mình nói hay cố tình giả vờ không vạch trần thôi?
Công: Thôi kệ đi, dù sao cũng chưa bị sa thải. Tốt nhất thời gian tới cứ ngoan ngoãn ở nhà, không ra ngoài chơi bời là được.
Không ngờ đến chiều hôm đó, Sếp đột ngột thông báo sẽ dẫn Công cùng một người khác đi công tác.
Công: Nếu không phải biết còn có người khác đi cùng, tôi đã nghi anh ấy muốn quy tắc ngầm mình rồi.
Cuối cùng trời đổ mưa bão, chuyện đặt phòng gặp vấn đề, Công và Sếp cuối cùng đứng trước cửa căn phòng nhỏ mà nhìn nhau.
Công: Trên đời làm gì có chuyện trùng hợp vậy chứ?
Công: Chắc chắn là anh ấy muốn quy tắc ngầm mình rồi!