Sếp nghĩ rằng chỉ cần mình làm đám cưới giả rồi đóng vai người yêu hạnh phúc hóa căm hận, cuối cùng đường ai nấy đi thì chuyện gia đình ép cưới chắc sẽ không còn rơi xuống đầu mình nữa.
Công thở dài một cái. Nói là kết hôn giả, nhưng về mặt pháp lý là kết hôn thật đấy, và đây là vấn đề phiền toái đó.
Bỏ qua hàng tá chuyện rắc rối khác, giả dụ sau này gặp được người muốn kết hôn thật thì hắn phải giải thích sao đây? Chả lẽ bảo mình là một chàng trai từng ly dị nhưng chưa từng kết hôn à?
Thậm chí nếu hắn nói đây là đám cưới giả, ai mà tin chứ! Nghe đã thấy giống kiểu lý do của đứa sở khanh chính hiệu rồi!
Thấy Công có vẻ chần chừ, Sếp trấn an: "Tôi biết là cậu có nhiều đắn đo. Đây suy cho cùng vẫn là chuyện của tôi thôi, cậu muốn chấp nhận thì tốt, mà không chấp nhận cũng được."
Công cười khổ trong lòng, không chấp nhận á? Hắn đã biết bí mật của Sếp rồi, giờ mà quay đầu thì sau này Sếp có còn tin tưởng hắn nữa không?
Rồi như không có gì to tát, Sếp tiếp lời: "À còn một chuyện, giám đốc kinh doanh tháng này sẽ nghỉ việc."
Tai Công dựng lên ngay lập tức, thật không? Sao hắn chưa nghe phong phanh gì nhỉ?
Vị trí giám đốc kinh doanh hiện tại vốn là một người bạn thân của Sếp, là một trong ba người sáng lập công ty, từng hỗ trợ công ty rất nhiều tài nguyên trong giai đoạn đầu, nhưng người làm việc chính trong hầu hết thời gian vẫn là Công.
Sếp đăm chiêu nói: "Tôi nghĩ khi người đó rời đi, vị trí giám đốc sẽ trống, và tôi vẫn muốn một người thân quen và đáng tin như cậu ngồi vào đó..."
Công làm sao mà không hiểu ngay ý của Sếp được. Cân nhắc lợi hại một hồi, cuối cùng vẫn không cưỡng lại nổi sự hấp dẫn của quyền lợi, liền lập tức nhận lời. Hắn tỏ ý sẽ phục vụ Sếp hết mình, có thể nói chuyện đám cưới giả, nhưng hắn muốn một giới hạn thời gian cụ thể.
Sếp: "Ba năm."
Công: "Ba năm là dài lắm, ba tháng thôi."
Sếp: "Ba tháng thì quá ngắn, muốn họ tin thật thì phải làm cho đàng hoàng, hai năm rưỡi."
Công: "Sếp, chúng ta đang ở chợ mặc cả ạ? Sáu tháng."
Sếp nhanh chóng đáp: "Chốt."
Công ngớ người một chút, không ngờ dễ thỏa thuận đến vậy, tự dưng hắn lại thấy nghi ngờ không biết mình có lọt vào cái bẫy của Sếp hay không.
Nhưng rồi lại thấy ý nghĩ đó buồn cười. Sếp có thể muốn gì ở mình cơ chứ? Nghĩ nhiều quá thôi.
Ngoài thời hạn, Công còn đưa ra vài điều kiện: Thứ nhất, chuyện kết hôn này không được công khai; Thứ hai, dù không lên được giám đốc thì Sếp cũng phải tăng lương thăng chức cho hắn. Thứ ba, dù sau sáu tháng có xảy ra chuyện gì thì cũng phải ly hôn.
Sếp khoanh tay, ngón trỏ đặt lên môi, suy nghĩ một chút rồi nói: "Không công khai sao? Nhưng bố mẹ tôi chắc chắn sẽ muốn gặp bố mẹ cậu, vậy phía cậu..."
Nội tâm Công: Thảo luận chi tiết mà sao càng lúc càng giống kết hôn thật rồi nhỉ?!
Công: "Anh cũng nói là làm giả thì phải làm trọn vẹn rồi mà. Bố mẹ tôi thì không sao đâu, chỉ cần không công khai ngoài phạm vi gia đình là được——ý tôi là tốt nhất đừng để bạn bè biết."
Sếp lắc đầu: "Tôi chỉ có thể đảm bảo là không công khai danh tính của cậu thôi."
Công nhượng bộ: "Cũng được."
Sếp lấy ra một xấp giấy: "Vậy thì không có vấn đề gì nữa, ký đi."
Nói xong Sếp đẩy xấp giấy về phía hắn.
Ký hợp đồng á?
Công cầm lên, đùa: "Đây là cái gọi là hợp đồng kết hôn giả đấy hả?"
Sếp nhướn mày: "Cậu mù luật hả? Có cái hợp đồng nào như thế mà hợp pháp được? Đây là đơn tăng lương của cậu, về tôi sẽ triển khai."
Công cúi xuống xem kỹ, suýt nữa rớt mắt ra ngoài: Vãi lìn, tăng 60% lương?!
Hắn chậm rãi ngước lên nhìn Sếp, cảm giác Sếp lúc này thật vĩ đại, thật đẹp trai!
Thấy hắn mãi không ký, Sếp cười nhẹ: "Dù cậu có không đồng ý kết hôn giả, tôi cũng vẫn tính tăng lương cho cậu, khỏi lăn tăn."