A Đẩu lịch sự cúi chào chuẩn bị xoay người rời đi thì mẹ Triệu kéo anh lại hỏi chuyện:" Con biết tại sao, Thần như vậy không?"
Thấy bà hỏi như vậy, cậu cũng chẳng dám giấu :" Chắc là do chị dâu giận anh ấy"
- Chị dâu? là Tiểu Hy sao?
Bà nhíu mày hỏi
- Vâng, là chị dâu ạ
- A Đẩu, cậu về được rồi đó
Triệu Dương Thần ngồi dựa lưng vào ghế bất ngờ lạnh lùng lên tiếng khiến cậu giật bắn mình, vội vàng tạm biệt ra về
Mẹ Triệu vẫn chưa hỏi được chuyện mà mình muốn thì tức giận đánh vào vai anh một cái
- Con xem, mẹ hỏi con con không chịu nói. Hỏi người khác thì con không cho người ta nói. Rốt cuộc chừng nào con mới đem Tiểu Hy về cho mẹ hả
- Mẹ, chuyện của con cứ để tự con giải quyết. Mẹ đừng hỏi
Triệu Dương Chí nghe hai người họ nhắc đến người chị dâu mà anh chưa từng gặp liền tò mò xen vào nghe thì bị Dương Thần cú vào đầu một cái
- Con nít xen vào chuyện người khác làm gì?
Nói xong anh xoay người bỏ đi lên phòng, Dương Chí nhíu mày xoa xoa cái đầu nhìn bóng lưng của anh trai mình mà lầm bầm
- Có vợ thì hay lắm sao? Anh lớn hơn em chỉ có 3 tuổi thôi chứ mấy
Cha Triệu thấy Dương Thần đi lên phòng thì gọi anh lại :" Dương Thần, con không định ăn sao?"
- Con không ăn
............
Sau một lúc suy nghĩ, mẹ Triệu mới lên tiếng:" Con bé Tiểu Hy này, 5 năm qua đã đi đâu chứ?"
Triệu Dương Chí nghe mẹ nhắc đến cái tên Tiểu Hy liền nhớ đến trong công ty của anh cũng có một nhà thiết kế nổi tiếng tên là Tần Hy, chắc không phải là cô ấy đâu nhỉ. Nhưng mà lúc anh gặp cô ấy cũng vào 5 năm trước, vừa lúc vợ của anh hai biến mất
- Mẹ, chị dâu tên gì thế ?
Mẹ Triệu nhìn anh sau đó bắt đầu cằn nhằn :” Con xem con đấy, năm đó mẹ gọi con về dự đám cưới của anh con thì con bảo con bận rộn. Bây giờ thì hỏi tên chị dâu? Cả tên chị dâu con cũng không biết sao?”
- Mẹ, cái đó không thể trách con được mà.
- Vậy trong 2 năm đó, con không ngày nào rảnh à
Triệu Dương Chí thật sự không thể nói gì thêm, đúng là không phải cả 2 năm anh đều bận rộn
Mẹ Triệu định nói tiếp thì được cha Triệu ngăn cản lại :” Được rồi, chúng ta tiếp tục ăn cơm thôi. Chuyện của Dương Thần và Tiểu Hy cứ để hai đứa nó tự giải quyết, chúng ta là người ngoài cuộc không thể nhúng tay vào được”
……..
Sáng hôm sau, Tần Hy được xem đưa đến buổi lễ rất sớm. Cô mặc trên người một chiếc váy cúp ngực đơn giản nhưng trông rất sang trọng làm thu hút không ít ánh nhìn
Triệu Dương Chí đã đứng sẵn trước cổng chờ cô
- Triệu tổng, để anh chờ rồi
Tần Hy mỉm cười khách sáo nhìn anh. Sau đó, anh nép người sang một bên, chìa tay về phía trước :” Vào trong thôi”
- Triệu tổng đã lâu không gặp
Một người đàn ông mập mạp đi đến cười cười với anh, anh lịch sự gật đầu chào ông ấy :” Ngô tổng, đã lâu không gặp”
Lúc này, ông ấy mới để ý đến người phụ nữ bên cạnh anh liền lên tiếng hỏi :” Xin hỏi, cô gái này là?”
- Xin chào, tôi tên Tần Hy, nhà thiết kế của Triệu thị
- Triệu thị sao? Sao tôi chưa từng thấy cô? Chẳng hay cô là người mới đến sao?
Ngô tổng nhíu mày thắc mắc, ông cũng được tính là đối tác thân quen ở Triệu thị, làm việc với không ít nhà thiết kế có tiếng ở đó nhưng chưa từng thấy người phụ nữ nào như thế nào. Vẻ đẹp của cô gái này phải nói rất đặc biệt, một lần nhìn vào rất khó quên được
Tần Hy nghe ông hỏi như vậy thì mỉm cười nhẹ nhàng :” Tôi làm việc ở chi nhánh bên Anh”
- À ra là vậy
Sau đó ông quay sang cười cười nói với Triệu Dương Chí :” Vậy là hôm nay, Triệu tổng dẫn gà nhà về đây giới thiệu sao?”
- Để Ngô tổng chê cười rồi
Hôm đó, Triệu Dương Chí dẫn cô đi làm quen với rất nhiều người, cô cũng được xem rất nhiều mẫu thiết kế tầm thế giới, học hỏi không ít kinh nghiệm. Còn người đàn ông nào đó quan sát cô từ nảy đến giờ, thấy từng người từng người chạm vào bàn tay của cô mà đen cả mặt
Trần Nhất và Lãnh Hàn ngồi kế bên, tay thì ôm vợ không ngừng cười ha hả trên nỗi đau của bạn mình
- Tôi nói này Dương Thần, có phải cậu hối hận về năm đó không chịu nghe lời chúng tôi không
- Đã bảo mà không chịu nghe, có người đẹp ở bên mà không biết ôm chặt. Mất rồi thì thấy tiếc Triệu Dương Thần liếc con mắt sắc bén sang hai người đang trêu ghẹo mình. A Đẩu đứng sau lưng anh cảm thấy rét run vì khí lạnh phát ra từ anh
Một lúc sau, Triệu Dương Chí dẫn theo Tần Hy đi về phía anh. Tần Hy nhìn thấy anh thì có cảm giác hơi run run, cô cúi đầu không dám nhìn thẳng vào mắt anh