Đường Hinh cùng Tố Khả xích lại gần cô, cả hai ngồi kẹp cô ở chính giữa. Tần Hy ngạc nhiên mở to hai mắt nhìn 2 người họ. Đường Hinh mới bắt đầu cười cười hỏi
- Em gái, không biết em tên gì? Chị cảm thấy em rất quen mặt
- Phải đó, từ nảy đến giờ vẫn chưa nghĩ ra
Tố Khả cũng lên tiếng nói. Tần Hy lúc này mới thở hắc ra một hơi, thì ra là vậy, từ nảy đến giờ cô lo sợ cái gì vậy.
- Em tên là Tần Hy
- Tần Hy?
Đường Hinh lẩm bẩm một hồi, rồi mới giật mình lên tiếng :” Là nhà thiết kế nổi tiếng ở Anh, Tần Hy”
- À, đúng rồi, là Tần Hy đó
Tố Khà cũng lên tiếng nói, hèn gì nhìn mặt rất quen, ai thường theo dõi thời trang ở nước ngoài mới biết Tần Hy, còn ở trong nước thì cũng chưa nổi tiếng lắm. Lãnh Hinh Nhi cũng xuất hiện tại buổi tiệc đó, cô thấy Tần Hy ngồi ở đó liền chạy đến
- Chị Hy
- Hinh Nhi ?
- Chị Hy dạo này chị đi đâu vậy, em kiếm chị rất lâu rồi đó
Cô nhóc xị mặt nhìn cô, Tố Khả thấy cô em chồng như vậy không khỏi buồn cười :” Người ta về với chồng, em kiếm làm gì chứ”
- Không phải em thích Tần Hy thật chứ
Đường Hinh nhớ lại lời của chồng mình ngày hôm đó, sau đó nghi ngờ nhìn về Lãnh Hinh Nhi. Bị 6 con mắt nhìn mình như vậy, Hinh Nhi thở dài, vội vàng giải thích :” Em không có, chỉ là em tưởng chị ấy không có người thân ở đây nên sợ chị ấy xảy ra chuyện thôi”
- Mà em nhớ lúc trước chị nói chị không có người thân ở trong nước mà, sao lại có chồng ?
- À….
Bị nhìn đăm đăm như vậy, Tần Hy chỉ biết gãi gãi lỗ tai không biết nói thế nào. Bỗng nhiên, xuất hiện tiếng nói trầm ấm của anh :” Nhiều chuyện”
Cô ngẩn đầu lên thì nhìn thấy Lãnh Hinh Nhi bị anh cú đầu một phát khiến cô bé khóc không ra nước mắt. Đường Hinh và Tố Khả cũng nhường chỗ lại cho anh, Dương Thần đi đến trước mặt, xoa đầu cô :” Về nhà thôi”
- Hết chuyện rồi?
- Ừm, về thôi
Anh nắm lấy bàn tay của cô rồi hai người cùng rời đi.
Sau vài tuần, Triệu Dương Thần cũng thuyết phục được Tần Hy chuyển về trụ sở chính. Hôm nay là ngày đầu tiên cô đến trụ sở chính của Triệu thị với tư cách là một nhân viên. Nhưng mọi người lại xem cô là một bà chủ để đối xử.
Từ đó một số người suy đoán là cô chẳng có một chút năng lực nào mà chỉ dựa vào chồng để vào được công ty. Cũng có một số người vì thế mà không thích cô ra mặt, hay làm đủ điều để chèn ép cô
“ Cốc cốc cốc”
- Vào đi
Dương Thần nhìn vợ mình đang bước vào mà nâng môi cười cười, cô mệt mỏi nhìn anh :” Anh tìm em có việc gì sao?”. Thấy vợ mình mệt mỏi như vậy, anh liền bước đến kéo ghế cho cô ngồi xuống, còn xoay ra sau bóp vai cho cô :” Sao lại mệt mỏi như vậy”
Ờ thì một số nhân viên trong công ty cùng nhau hợp lại cùng nhau đẩy công việc cho cô. Hết cố ý làm sai, lại cùng nhau nói xấu cô. Tần Hy lắc đầu không muốn nói, cô sợ người ta lại nói cô ỷ vào chủ tịch mà làm càng
- Anh có một hợp đồng cho em, bản thiết kế cũng đo em tự đo sáng tạo
- Đừng làm như vậy, người khác sẽ so bì đó
Thấy cô vợ nhỏ lo lắng, anh vội giải thích :” Không phải anh mà là đối tác chỉ định là em”
………
Thấy cô mệt mỏi như vậy, hỏi cũng không chịu nói nguyên nhân, Triệu Dương Thần kêu anh thư ký đi tìm hiểu. Cuối cùng anh cũng hiểu được nguyên do tại sao
- Đem tất cả công việc của Tần Hy giao cho người khác, cô ấy bây giờ chỉ tập trung vào bản thiết kế hợp tác với Dương thị - Vâng