Sau khi tổ tiết mục phổ biến chi tiết nội dung và quy tắc chương trình cho Bạch Khởi, bọn họ đưa cậu về nơi ở của mình.
"Sáng mai chúng ta sẽ dậy sớm, mọi người vất vả rồi, nghỉ ngơi thật tốt nhé." Đạo diễn cười nói.
Hôm nay chỉ là màn giới thiệu riêng giữa các khách mời, đây là phương pháp tổ truyền được ông cha ta lưu lại khi chương trình mời đến những ngôi sao lớn, vì để tránh những việc ngoài ý muốn trong quá trình quay chụp mới có "đãi ngộ đặc biệt" này.
Cho nên, bọn họ sẽ giả vờ quay lại một "lần gặp đầu tiên" khác vào ngày hôm sau.
Trong lòng mọi người đều hiểu, cho nên cũng không ý kiến ý cò gì cả, cả nhóm người kéo nhau quay về nơi ở, kẻo ngày hôm sau trạng thái không tốt, đầu óc không sáng suốt mà nói bậy.
Ra khỏi sảnh, nhân viên vác camera đi sau lưng Bạch Khởi.
Bạch Khởi đã ngủ trên xe được một giấc, lúc này cảm thấy tỉnh táo hơn, đưa tay sờ sờ ngực mình: "Không ngờ trời lại lạnh như vậy luôn, nếu như tôi không mang đủ quần áo thì sao bây giờ? Ê-kíp chương trình có phát thêm cho tôi không?"
"Con đường này đi hơi trơn."
"Ở đằng kia dường như phủ đầy tuyết, có thể đắp người tuyết không?"
......
Bạch Khởi cùng A Đạt nhàn nhã nói chuyện với nhau.
Nửa kia của thầy Tịch, người ngoài vòng giải trí lại còn trẻ tuổi này, có thể thoải mái ở trước camera nói chuyện, không để lãng phí bất kỳ một đoạn phim nào.
Điều này khiến các nhân viên công tác vô cùng an tâm.
Buổi ghi hình ngày mai... chắc sẽ diễn ra tốt đẹp, đúng không?
Tổ chương trình bố trí cho ảnh đế ảnh hậu một căn biệt thự lớn; bố trí cho vợ chồng Dương Úc Như là một tòa nhà được xây dựng như lâu đài thời Trung cổ, sừng sững trong gió tuyết, rất lãng mạn; mà bố trí cho cặp đôi của Khâu Tư Xuyên bọn họ lại là một tòa nhà nhỏ hai tầng mang phong cách Bắc Âu gần với dáng vẻ của một homestay.
Bạch Khởi đi một đoạn đường dài, cuối cùng dừng lại bên ngoài của một sân nhà được trang trí nhẹ nhàng thanh thoát.
Đây là nơi ở tạm thời được sắp xếp cho cậu và Tịch Thừa Quân.
Bạch Khởi mở cánh cửa làm bằng tre và trúc rồi bước vào.
Những bồn hoa trong sân đều trơ trụi đến đáng thương.
Nhân viên công tác lúng túng cười nói: "Chúng tôi muốn trồng hoa nguyệt quý*, nhưng có hôm trời xuống tới âm hai mươi độ nên chúng nó đều bị chết cóng hết rồi."
Bạch Khởi: "Sao không trồng hoa trong nhà kính*?"
Nhân viên công tác tưởng tượng một chút, uầy cái này còn gì là sự lãng mạn của hoa nguyệt quý nữa chứ?
Bạch Khởi dường như chỉ thuận miệng nói, cũng không đi theo chủ đề này nữa.
Sau khi vào cửa, Bạch Khởi lại thu dọn hành lý và ăn một chút cho bữa khuya.
Nhìn lên đồng hồ treo tường——
Ba giờ rưỡi sáng.
Bạch Khởi dựa theo hướng dẫn chương trình, che lại camera, tắm rửa rồi ngủ.
Ai biết rằng chỉ hai giây sau khi nhắm mắt, điện thoại của Bạch Khởi vang lên.
Cậu cầm di động và thấy ba chữ nhấp nháy trên màn hình: Tịch tiên sinh.
Bạch Khởi lẩm bẩm trong lòng, trễ như vậy rồi mà vẫn còn làm việc sao?
Sau đó cậu trả lời điện thoại: "Alo."
Đầu dây bên kia truyền đến giọng nói của Tịch Thừa Quân: "Tôi nghe A Đạt nói cậu đã về đến nơi ở rồi."
Bạch Khởi: "Đúng vậy."
Tịch Thừa Quân lịch sự nói: "Vất vả cho cậu rồi." Sau đó anh dừng lại một chút, "Tôi quên nói với cậu một chuyện."
"Chuyện gì vậy? Anh nói đi." Bạch Khởi đoán rằng đây là nguyên nhân khiến Tịch Thừa Quân phải gọi điện muộn như vậy.
"Đây là chương trình thực tế dành cho các cặp đôi. Trong quá trình ghi hình..." Anh im lặng một chút rồi nói tiếp, "Có lẽ chúng ta cần phải ngủ chung phòng. Xin lỗi, trước đó tôi chưa nghĩ đến điều này."3
"Chỉ vậy thôi à? Không có sao hết nha..." Bạch Khởi ủi ủi ở trong chăn, sau đó càng quấn chăn chặt hơn, hình như hệ thống sưởi ở bên đây bị trục trặc, nhiệt độ trong phòng còn chưa ấm lên nữa.
"Mọi khi tôi ngủ rất ngoan!" Giọng nói Bạch Khởi bị chăn bông che kín, nghe hơi ồm ồm.1
Tịch Thừa Quân mấp máy môi.
Trọng điểm đương nhiên không phải nằm ở việc có ngủ ngoan hay không.
Nhưng nếu Bạch Khởi đã đồng ý dứt khoát như vậy, thì không cần phải nói thêm nữa.
"Ừm, cậu ngủ sớm một chút đi." Tịch Thừa Quân nói.
Bạch Khởi không lập tức cúp điện thoại, suy nghĩ một chút liền chui vào chăn bông để tránh bị camera ghi âm lại.
Cậu khẽ hỏi: "Anh ngủ có ngoan không vậy?"
Giọng nói của Bạch Khởi truyền qua sóng điện thoại, từng chút một lọt vào tai Tịch Thừa Quân, khiến anh đột nhiên cảm thấy giống như Bạch Khởi đang cẩn thận ghé vào lỗ tai anh nói chuyện.
Tịch Thừa Quân: "...... Cũng không tệ lắm?"
Bạch Khởi nhỏ giọng nói: "Vậy tôi yên tâm rồi... Thôi không nói với anh nữa, tôi đang trốn trong chăn bông nói chuyện, sợ bị camera ghi âm lại, lưng tôi lại đang lộ ra ngoài, rất lạnh!"
Cậu thì thào vài câu, rồi cúp điện thoại.
Trốn trong chăn bông?
Tịch Thừa Quân nắm chặt điện thoại, bên tai không còn tiếng nói chuyện, trong một giây đồng hồ anh ngược lại chưa kịp thích ứng với không gian yên tĩnh xung quanh.
Cùng lúc đó, trong đầu anh vô thức phác họa ra hình ảnh Bạch Khởi trốn trong chăn bông...
"Anh Tịch, đi thôi." Thượng Quảng đẩy cửa bước nào.
Tịch Thừa Quân đáp một tiếng và lên xe trong đêm.
-
Bạch Khởi đánh một giấc đến mười giờ sáng, bị nhân viên tổ chương trình đánh thức.
"Đội ngũ chương trình sẽ không cung cấp cho bạn ba bữa ăn. Mỗi người các bạn sẽ có phòng bếp, dụng cụ, gia vị và một số nguyên liệu nấu ăn khác nhau. Việc ăn như thế nào và ăn cái gì hoàn toàn phụ thuộc vào sự lựa chọn của các bạn." Tổ đạo diễn giới thiệu.
Bên ngoài trời đang đổ tuyết, Bạch Khởi mặc một chiếc áo khoác màu xanh dương và khăn quàng cổ cùng màu, cậu bước ra ngoài cùng với một chiếc ô màu xanh xám.
"Vậy trước tiên cho tôi hỏi một chút, nguyên liệu là gì, ai có thể nấu..."
Bạch Khởi cao 1,78 mét và sở hữu đôi chân rất dài.
Cậu bước ra ngoài một bước, nhưng người quay phim không kịp phản ứng, đến khi hắn chạy ra đã gần như không thể theo kịp.
Trạm dừng đầu tiên mà Bạch Khởi đến là nhà của Chu Nham Phong, vì bọn họ ở gần nhất.
Nhưng gõ cửa không ai trả lời.
Người quay phim ở phía sau nhắc nhở: "Hình như là đã đến nhà của Dương Ức Như."
Bạch Khởi gật đầu: "Vậy tôi sẽ đến chỗ của Khâu Tư Xuyên!" Nhà của Khâu Tư Xuyên là gần thứ nhì.
Cậu đến trước cửa tòa nhà hai tầng và bấm chuông.
"Là tới quay cảnh trong nhà sao?" Bên trong có người hỏi.
Bạch Khởi theo tiếng nhìn qua, lại thấy không phải Khâu Tư Xuyên, mà là một khuôn mặt với lông mày kiếm và đôi mắt sáng, rất gần với khuôn mặt truyền thống của người Trung Quốc.
Chủ nhân của khuôn mặt này tên là Hứa Dật, là một người rất nổi tiếng xinh đẹp trong tạo hình cổ trang.
Lúc này Hứa Dật hơi dừng lại, Bạch Khởi còn chưa kịp trả lời, hắn đã nhanh chóng cười nói: "Không giống nhân viên công tác, cậu cũng là khách mời sao?"
"Vâng, xin chào, tôi tên là Bạch Khởi." Bạch Khởi vừa nói vừa đưa một chiếc giỏ nhỏ đựng đầy đồ vật.
Cậu nói: "Quà gặp mặt."
Ở một đầu khác, ê-kíp chương trình đang xem những phản hồi từ trên mạng của người hâm mộ.
【 Ngay cả khi Tịch Thừa Quân thực sự đăng ký kết hôn thì mấy người cũng dám cọ nhiệt độ* luôn đúng không hả? 】
【 Chương trình nhảm nhí, vớ vẩn! Chỉ biết tìm mánh lới để câu rating! 】
Ê-kíp chương trình nhìn thấy những comment này thì cực kỳ không vui.
Mánh lới này chúng tôi phải dốc cả vốn liếng mới mời được đó! Mấy người nói dễ dàng như vậy, mấy người làm được không?
Chúng tôi đã bỏ tiền ra, dựa vào cái gì mà chúng tôi không thể cọ nhiệt độ hả?
Đạo diễn và nhà sản xuất gần như đưa ra quyết định cùng một lúc.
"Lấy những đoạn phim đã quay được lập tức cắt nối biên tập lại, sau đó đăng lên!"
Trong khi Tịch Thừa Quân vẫn đang trên đường đến sân bay, bài đăng thứ hai của 《 Cặp Đôi Hoàn Mỹ 》đã được lên sóng.
Lần này, không chỉ có ba cặp đôi đó lộ mặt.
Trước khi cư dân mạng bấm vào xem video, bọn họ còn phải chế giễu mấy câu cho sướng mồm:
【 Không trả lời lại mà còn bày đặt giả chết đăng cái gì lên đây? Như nào, nói đúng quá rồi đúng không, mấy người muốn cọ nhiệt để tuyên truyền chứ gì? 】
【 Mấy má cũng tỉnh thật, nhiệt độ này mà cũng dám cọ, không sợ ra ngoài chim ỉa vô đầu à? 】
Vừa mới phẫn nộ comment xong.
Bấm vào xem video một tí tí thôi.
【...... 】
【 Thực sự là có cặp đôi khách mời thứ tư nữa hả? 】
Làn đạn* trên video chỉ trong chớp máy liền bị lấp đầy.
Ngay cả khi mời vợ chồng Chu Nham Phong, nữ nghệ sĩ từng nổi tiếng một thời Dương Ức Như, còn có thần tương đỉnh lưu của năm đó Khâu Tư Xuyên... Những tiết mục mà tổ phim bọn họ tuyên truyền cũng chưa khủng bố đến mức này nha!
Video được share liên tục, nhanh chóng lên top 1 hotsearch.
【 Có phải là thiếu niên trong ảnh chụp hôm bữa hem? 】
【 Chợi chạ mạ ợi! Cậu ấy xuống xe... AAAA, đúng rồi đúng rồi! Chính cậu ấy đó! Chợi ợi lạ chợi, tội muộn điện luộn rội! Anh Tịch của tôi đâu aaaaaa? 】3
Các fans thở phào nhẹ nhõm khi chỉ nhìn thấy một người bước xuống xe.
【 Người đến chương trình với cậu ấy có thể không phải là Anh Tịch 】
【 Mấy chế không cần phải lừa dối bản thân như này. Suy nghĩ từ một góc độ khác thử xem. Chương trình giải trí dành cho vợ chồng, nhưng cậu ấy là người duy nhất đến, cho thấy rằng anh Tịch cũng không thích cậu ấy lắm 】
【 +1, những người khác đều đến chung với nhau lấy tư cách là vợ chồng 】
Làn đạn càng ngày càng dày đặc, bọn họ giống như tìm được chiến hữu đồng minh sau một mớ quân địch đội bạn.
【 Tịch Thừa Quân đã vào nghề nhiều năm như vậy, hình như anh ấy không tham gia bất kỳ chương trình giải trí nào hết á 】
【 Đúng vậy, anh ấy rất bận, không có thời gian tham gia vào mấy chuyện này, cái này chỉ là một mánh lới quảng cáo thôi 】
【 Có phải không chỉ là tổ chương trình muốn cọ nhiệt độ đâu, hừ hừ hừ, cái này cũng có thể là Bạch Khởi muốn cọ nhiệt độ của anh Tịch đó nha 】
【 Cho nên, là muốn hút máu thầy Tịch để debut sao? 】
【 Mị không tin anh Tịch của mị đã kết hôn QAQ 】
【 Haizz, tôi thực sự không thể hiểu được tại sao Tịch Thừa Quân lại thích người này 】2
Trong màn hình, Bạch Khởi bước vào sảnh, cuối cùng cậu cũng cởi bỏ áo khoác và khẩu trang, để lộ khuôn mặt của mình dưới ánh đèn rực rỡ.
Làn đạn cơ hồ trong chớp mắt liền lặng im không một tiếng động.
【 Bởi vì... là đẹp trai nhợ? 】
【 Nhưng có rất nhiều người đẹp trong giới giải trí! 】
【 AAAAAAAAAAAAA! Cái này có liên quan đến Weibo mười ngày trước và kết hôn mười ngày sau. Con mẹ nó có ai tin rằng nó không có mánh khóe hông? Lừa dối để kết hôn hả? Hay ép cưới? Thực sự luôn đó chời má, nam diễn viên xuất sắc nhất của năm là hai người đó 】
Lúc trước mọi người đều đến trường Đại học Bắc Kinh để tìm người, paparazzi cũng là lần đầu tiên không có phương pháp moi móc tin tức, cái gì cũng không có, tất cả những gì có thể biết chính là Weibo của Bạch Khởi trước đó từng đăng mấy cái status yêu đương nhăng nhít... Còn gì nữa đâu? Cậu ấy rốt cuộc dùng cách thức gì để mà cua được thầy Tịch vào tay?
Tất cả đều không có chút thông tin nào hết!
Lúc này thật vất vả mới thấy người ở trên màn ảnh, các fans tràn ngập phẫn hận lập tức nổi trận lôi đình ở chỗ này.
Thậm chí, có một số cư dân mạng không biết chuyện gì đang xảy ra mà náo nhiệt như thế, sau khi xem xong cũng hùa theo chửi bới vài câu.
Chửi chửi một hồi lại nhịn không được cảm thán: 【 Haizz, người này được hồ ly tinh độ đúng là không sai, thật sự đẹp mắt 】
Lúc này Bạch Khởi và Tịch Thừa Quân đều không biết hướng đi của dư luận như thế nào.
-
Bên này, Hứa Dật đã mở cửa mời Bạch Khởi vào nhà.
Hưá Dật cười nói: "Thật ngại quá, trong nhà có hơi bừa bộn. Tôi cùng Tiểu Xuyên đều không lo tốt mấy việc này."
Có người ngồi dậy trên ghế sô pha sau khi nghe thấy âm thanh nói chuyện.
Đúng vậy, là Khâu Tư Xuyên.
Khâu Tư Xuyên sắc mặt tốt hơn ngày hôm qua một chút, nhưng vẫn còn tái nhợt.
Dưới màn hình quay phim, hắn và Bạch Khởi chào hỏi một lần nữa và giới thiệu về bản thân.
Bạch Khởi hỏi: "Nhà các anh có gì để ăn không?"
Hứa Dật trải vali ra, trong đó có mì gói, bún ốc, lẩu ăn liền, bánh kếp bán thành phẩm*...
Tất cả đều là thức ăn nhanh.
"Tổ chương trình cung cấp cho hai người cái gì thế?" Bạch Khởi lại hỏi.
Hưá Dật dẫn cậu đến tủ lạnh.
Bạch Khởi mở cửa tủ lạnh ra, thấy nguyên liệu vẫn còn nhiều. Bắp cải, bí đỏ, nửa con gà, một con vịt, một hộp tôm đông lạnh,...
Bạch Khởi nói: "Chờ tôi một lát."
Hứa Dật đáp một tiếng.
Bạch Khởi xoay người bước ra ngoài.
Khâu Tư Xuyên nhịn không được hỏi: "Cậu ấy làm sao vậy? Anh cùng cậu ấy nói cái gì?"
Hứa Dật: "Không có chuyện gì, chỉ cho cậu ta xem tủ lạnh."
Vừa dứt lời, Bạch Khởi đã quay trở lại.
Bạch Khởi nhét thứ gì đó ở trong ngực, vừa bước vào vừa nói: "Lạnh chết mất thôi..."
Khâu Tư Xuyên: "Đây là cái gì?"
Bạch Khởi mở áo khoác của cậu ra và cho hắn xem hai quả trứng gà tròn tròn nhỏ nhỏ được bọc trong ngực cậu. Bạch Khởi đưa tay ra, trên tay còn vương một ít lông gà, giống như là vừa mới đụng phải từ tổ của nó.
Khâu Tư Xuyên ngây ngẩn cả người.
Bạch Khởi xoay người bước vào phòng bếp, Hứa Dật lập tức đi theo.
Hứa Dật từ phía sau hỏi: "Buổi trưa chúng ta cùng nhau ăn cơm sao?"
Bạch Khởi gật đầu: "Đúng vậy."
Hứa Dật mỉm cười: "Thật tốt quá. Tôi với Tiểu Xuyên đều không biết nấu ăn."
Bạch Khởi: "Cho tôi mượn phòng bếp nhé."
Hứa Dật: "Cậu cứ tự nhiên."
Mười phút sau.
Bạch Khởi đập trứng, làm nhân, đổ một lớp dầu lên trên, lại cắt bí đỏ rồi đem lên nồi hấp.
Hứa Dật: "Thơm quá. Nhưng hình như hơi ít đúng không?"
Bạch Khởi gật đầu, "Đúng vậy, đây là bữa sáng mà."
"Vậy thì ăn trưa..."
"Ăn xong rồi làm sau."
Bạch Khởi bưng đồ ăn ra đặt trước mặt Khâu Tư Xuyên: "Anh ăn thử xem?"
Khâu Tư Xuyên mím môi dưới: "Tôi không cần..."
Bạch Khởi: "Dạ dày không thoải mái thì mới cần phải ăn đó, anh cũng không bao giờ ăn sáng."
Khâu Tư Xuyên kinh ngạc mà nhìn cậu: "Làm sao cậu biết?"
"Anh từng nói trong một buổi phỏng vấn cách đây tầm bốn năm về trước, có hai người trong nhóm của anh vì không có nền tảng tốt về vũ đạo nên phải thường xuyên luyện tập, thậm chí không quan tâm đến việc ăn uống... Một trong số đó chính là anh. Khi đó dạ dày của anh đã không được tốt rồi." Bạch Khởi nói thẳng, như thể cậu chỉ là tùy tiện nói một chút.
Nhưng Khâu Tư Xuyên lại choáng váng.
Đúng vậy, hắn từng nói những chuyện này trong lúc tham gia một buổi phỏng vấn, nhưng không phải chỉ có nhiêu đó... Hắn cũng từng nói rằng gia đình của hắn không tốt, năm mười bảy tuổi để kiếm sống mà hắn phải lái xe thuê ở Bắc Kinh. Hồi ở dưới hầm, món mà hắn ăn nhiều nhất là mì gói, thêm việc giờ ăn không ổn định nên lúc đó dạ dày hắn đã rất đau. Sau này, để có thêm thu nhập trang trải cuộc sống, hắn phải ký hợp đồng với một công ty không mấy tử tế, hắn không dám nghỉ ngơi bở lỡ bất kỳ giây phút nào, chính vì vậy mà hắn quên ăn quên ngủ chỉ để tập nhảy.
Nhưng Bạch Khởi không ở trước máy quay mà nói những điều này.
Sau khi trở thành một người nổi tiếng, ít ai còn dám nhắc đến quá khứ đáng xấu hổ của bản thân, bọn họ đều muốn cố gắng thoát khỏi những cái mác như "nghèo nàn", "quê mùa".
Bạch Khởi mới nhắc tới một nửa, tựa hồ có một chút dịu dàng săn sóc.
Hứa Dật không khỏi xen vào: "Cậu là fan của Tiểu Xuyên sao? Làm sao mà biết nhiều đến như vậy?"
Bạch Khởi lắc đầu nói: "Tôi không phải."
Khâu Tư Xuyên nắm chặt muỗng, hơi căng thẳng, trong lòng lại có một chút cảm giác mất mát.
Khâu Tư Xuyên cảm thấy bản thân mình thật sự quá thất bại.
Rồi từ từ sẽ không còn một ai nhớ đến hắn nữa.
Bao gồm cả việc tham gia chương trình này, hắn cũng không biết bản thân mình đang trông chờ vào điều gì nữa, là muốn một lần nữa quay về ánh đèn trên sân khấu hay muốn cảm nhận lại những ánh mắt đầy yêu thương của fans dành cho hắn...
Khâu Tư Xuyên húp một muỗng canh trứng mà không biết mùi vị gì, không đợi hắn phản ứng lại canh trứng này ngon như thế nào, liền nghe thấy giọng nói Bạch Khởi vang lên.
Bạch Khởi nói: "Tôi chỉ được xem như là một người qua đường. Nhưng năm đó, dù ai là người qua đường, nhìn cách anh đứng trên sân khấu, cũng nhịn không được mà bị thu hút. Tôi vẫn còn nhớ rõ khi ấy anh nhảy popping*, bởi vì vũ đạo quá đẹp mắt mà lên hotsearch."
Giọng điệu của cậu ung dung và bình thản, như thể cậu vừa nói một vấn đề rất nhỏ nhặt.
Nhưng Khâu Tư Xuyên lại sững người một lần nữa.
Hắn cầm muỗng chặt hơn, sau đó uống một ngụm lớn canh trứng, không nhìn lên mà thấp giọng nói: "Cảm ơn."
Người quay phim bên cạnh đều nghe đến choáng váng.
Trời đất!
Lời này so với câu "Tôi là fans của anh" còn có lực sát thương mạnh hơn đó! Đây chính là lời nói đỉnh cao nhất trong hệ thả rắm cầu vồng!
"Ngay cả người qua đường cũng sẽ bị thu hút vì mị lực của bạn." Con mẹ nó, cái này đối với một thần tượng đang trên đà xuống dốc mà nói, không có gì tuyệt vời và rung động hơn nữa.
Sau khi Khâu Tư Xuyên ăn xong, sắc mặt của hắn trông khá hơn không ít.
Bạch Khởi cũng thuận thế đem hai viên kẹo sữa trong giỏ nhỏ đưa cho hắn. Khâu Tư Xuyên không từ chối, hắn nhận hết.
Bạch Khởi lại đứng dậy, lấy bánh kếp bán thành phẩm của họ đem chế biến một chút, sau đó dùng máy xay để làm sữa đậu nành, cậu một ly tôi một ly, cứ như vậy mà thưởng thức bữa sáng.
Khâu Tư Xuyên ở một bên cảm nhận hương thơm xộc vào khoang mũi, có chút không ngăn được nước miếng.
"Anh để cái này bao lâu rồi?" Bạch Khởi hỏi.
Khâu Tư Xuyên có chút xấu hổ: "Cái này... Tôi cũng không nhớ rõ lắm, chắc là tôi mua gần nửa năm rồi?"
Bạch Khởi: "Vậy tôi lấy đi làm hết nhé? Để lâu hơn nữa sẽ hỏng mất."
Khâu Tư Xuyên gật đầu liên tục trước mặt cậu.
Khâu Tư Xuyên không phải là người giỏi giao tiếp, cũng không phải là người dễ hòa đồng. Vì vậy, trong sảnh chờ đêm qua, hắn ngồi một mình và không nói chuyện với ai.
Nhưng lúc này dáng vẻ của hắn đã thoải mái hơn rất nhiều.
Sau khi Bạch Khởi làm xong bánh kếp, Hứa Dật lấy mấy phần chia cho những vị khách mời khác.
Những người bên kia mới gặm xong hai ổ bánh mì thay cho bữa sáng, mặc dù cảm thấy vừa khô vừa cứng đó, nhưng đành chịu thôi, không ai biết nấu ăn cả. Lúc này, cả đám thấy bánh kếp béo ngậy lại có hương thơm hấp dẫn, bên cạnh còn có sữa đậu nành, bất kể đã ăn hay chưa, cả bọn đều chia nhau ăn hết.
"Lần đầu tiên trong cuộc đời tôi mới biết bánh kếp ngon như vậy!" Dương Ức Như không khỏi thở dài.
Những người khác cũng gật đầu đồng ý.
Đến buổi trưa.
Dương Ức Như bọn họ vẫn còn lo lắng không biết làm gì với đống nguyên liệu của tổ chương trình phát cho, dùng bí kíp nào mới có thể tạo ra một vài món ăn lót bụng...
Bên này Bạch Khởi đã nấu xong rồi.
Tôm hấp, canh bún dưa cải, bí đỏ nướng... đều là những món ăn gia đình nhưng hương vị đủ khiến cho người ta phát cuồng trong một ngày đông giá rét.
Bọn họ cũng lấy mấy phần mang đến cho vị khách mời khác như thường lệ, nhưng khi đưa đến thì cũng gần như đã nguội.
Dương Ức Như hai mắt sáng lên: "Không sao, nguội một chút cũng không sao, cho dù có nguội cũng rất ngon! Hơn nữa còn có lò vi sóng!"
Nói xong liền mang cà-mên giữ nhiệt đi qua.
Mặc kệ mục đích thật sự của những vị khách mời đến đây là gì, dù sao bây giờ mọi người cũng đã mất hứng rồi, tổ chương trình cảm thấy mấy chuyện nấu ăn này tương đối dễ dàng nên tính chơi bọn họ một vố đúng không?
A Đạt nhìn màn hình theo dõi mà lau mặt một cái.
Hắn không ngờ rằng Bạch Khởi ngày sau lại càng như cá gặp nước.
Giống như đã quên đến sự tồn tại của anh Tịch rồi...
Đang suy nghĩ miên man, Bạch Khởi quay đầu lại hỏi nhân viên công tác: "Khi nào thì anh Tịch đến vậy ạ?"
-
Ngay sau khi xuống sân bay, Tịch Thừa Quân đã lên Weibo của mình để đăng một bức ảnh.
Trong ảnh, những đám mây bồng bềnh được chụp lại thông qua cưả sổ máy bay. Bố cục vô cùng hoàn hảo, những đám mây cũng đều đẹp đến không chỗ chê.
Đây là Weibo đầu tiên của anh đăng lên sau khi sự việc lên men một ngày.
Vô số bình luận tràn ngập trên Weibo.
Trong một mớ hỗn loạn không thấy đầu không thấy cuối đó: 【 Anh Tịch đang trên đường đến địa điểm quay của《 Cặp Đôi Hoàn Mỹ 》sao? 】
Tịch Thừa Quân di chuyển ngón tay của mình để gõ một dòng chữ.
【 Đúng vậy 】
Chưa bao giờ trả lời bình luận của fan, chỉ tập trung vào công việc, anh từng hơn một lần nhắc nhở qua với bọn họ rằng diễn viên và người hâm mộ nên giữ khoảng cách nhất định, để tác phẩm tạo ra không làm mất mặt chính mình và không làm thất vọng những người yêu thích. Nhưng lần này, Tịch Thừa Quân lại lần đầu tiên trả lời bình luận.
Chỉ có một dòng chữ.
Nhưng một dòng này thôi lại đem hotsearch nổ tung lần nữa.1
Anh trả lời tất cả các câu hỏi một cách ngắn gọn và mạnh mẽ chỉ bằng một dòng:
Không có dự định giấu giếm chuyện kết hôn, cũng không phải do sơ suất mà lộ thông tin gì cả, đây là anh thoải mái vui vẻ tham gia chương trình giải trí.
Tịch Thừa Quân thật sự kết hôn rồi.
Những fans hâm mộ được trả lời comment đều ôm đầu, lúc này, bọn họ đều không biết mình nên khóc vì điều đó trước hay là nên vui vì thần tượng đã trả lời bọn họ trước.2
Trong tòa nhà hai tầng của Khâu Tư Xuyên, Bạch Khởi đột nhiên đứng dậy, cởi tạp dề: "Tạm biệt, tôi đi đây."
"Cậu đi đâu thế?" Khi Khâu Tư Xuyên hỏi, Bạch Khởi đã nhanh chóng lấy ô bước đi.
Cậu phi lon ton trên mặt đất trơn trượt.
Chiếc xe ô tô nhỏ đang đậu ở đầu làng, Tịch Thừa Quân mở cửa và bước xuống.
Bạch Khởi lao tới, ôm chặt lấy eo của Tịch Thừa Quân.
Như một ngôi sao băng xinh đẹp rơi vào trong lồng ngực của anh.4
Mùi hương sữa tắm khác nhau của hai người lại như có như không mà được hòa quyện ngắn ngủi.
Tịch Thừa Quân cứng người trong giây lát, nhưng dù sao thì anh cũng đã có chút kinh nghiệm.
Anh nhanh chóng đưa tay lên, nhẹ nhàng xoa mái tóc mềm mại trên đầu Bạch Khởi.
Người quay phim sợ ngây người, đang dùng hết sức bình sinh và giữ vững lý trí để camera không bị rớt.
Tiểu Bạch tiên sinh, người mà từ ngày hôm qua đến giờ như cá gặp nước, tinh xảo ở mọi mặt dường như hoá thành hạt đậu nhỏ khi thầy Tịch đến.
Tối nay.
Khâu Tư Xuyên, Hứa Dật, Dương Ức Như, Chu Nham Phong... Bởi vì Tịch Thừa Quân đến, bữa tối của bọn họ không cánh mà bay bay bay bay đi mất rồi.