Lần này Lâm Hy Tịch đăng ký dự thi trên danh nghĩa là thí sinh tự do, nhưng trên thực tế cậu ta trực thuộc Giải trí Tam Minh, mà Giải trí Tam Minh lại là một trong vô số công ty tầm trung của Cố Chiết Phong.
Đột nhiên nhìn thấy Sếp của Sếp, Lâm Hy Tịch cho dù tự xưng là đã gặp qua rất nhiều nhân vật tai to mặt lớn, phản ứng cũng bình tĩnh hơn người khác nhưng lúc này cũng có chút không biết làm sao.
Huống gì người này lại là Cố Chiết Phong, mười tám tuổi đã đoạt được cup ảnh đế, là thần tượng của tất cả mọi người, là hình mẫu y mong muốn trở thành mà không bao giờ thành.
Lâm Hy Tịch cũng không dám cản đường, kéo nhanh Hà Vi Long vào một góc ngoan ngoãn làm phông bạt.
Biên kịch nhìn thấy Cố Chiết Phong, tựa như nhìn thấy cái máy ATM đang nhả tiền, hưng phấn đến phát điên, miệng cười ngoác cả ra làm Lâm Hy Tịch nhìn thấy cũng thấy đau mặt thay. "Cố ảnh đế, ngài có thể đến làm khách mời đặc biệt của chương trình thật sự là phúc phận tu luyện của mấy đời chúng tôi." Giọng Cố Chiết Phong không nhanh không chậm, không cao không thấp, âm thanh rất hay mang theo chút lạnh lùng thanh thúy, tựa như ly nước mát lạnh mùa hè vậy "Lư tiên sinh quá khen, chương trình do Bạch tổng chế tác đều hoàn mỹ, có thể tham gia vào vài tập trong chương trình của các vị mới là vinh hạnh của tôi"
Đạo diễn nịnh nọt nói "Lúc trước ngài tới tổ chương trình tham dự một chút rồi rời đi, chúng tôi thực sự rất hụt hẫng, có mấy bạn nhỏ còn khóc thầm, nói lần này mất đi cơ hội được ngài chỉ dẫn, chỉ sợ cả đời về sau cũng không còn cơ hội"
Biên kịch chạy nhanh đằng sau nói "Đúng thế, ngài hiện tại tới đây tham gia ghi hình một tập, bọn họ chắc hẳn sẽ vui đến điên luôn"
Cố Chiết Phong vẫn luôn không mặn không nhạt đáp lời, những lời khen như vậy hắn từ nhỏ tới lớn đều nghe không biết bao nhiều lần, thật sự có chút mệt mỏi. Đạo diễn cùng biên kịch đi bên cạnh cẩn thận hầu hạ, chỉ sợ làm gì đắc tội Cố Chiết Phong, mà ở phía trước Hà Vi Long vốn dĩ cùng Lâm Hy Tịch nép trong góc làm phông nền, thấy Cố Chiết Phong ngày càng tới gần, không biết Hà Vi Long nghĩ cái gì, dằng tay ra khỏi tay Lâm Hy Tịch, đi lên phía hành lang. Lâm Hy Tịch thầm mắng một câu, Hà Vi Long này thật sự muốn nổi bật đến điên luôn rồi.
Hà Vi Long chặn Cố Chiết Phong ở đằng trước, từ trong túi móc ra một cái bút đưa cho Cố Chiết Phong, rồi kéo vạt áo chính mình hưng phấn nói "Cố ảnh đế! Em là fans trung thành của anh! Phim điện ảnh nào của anh em cũng xem hết rồi! Em là thí sinh trong chương trình này, em.... em... em... là Hà Vi Long! Anh có thể ký tên cho em không?"
Cậu ta đứng có chút gần, khoảng cách còn không được một mét, Cố Chiết Phong hơi nhăn mày lùi lại phía sau một bước. Mười mấy nhân viên hậu cần đi theo cũng lui về sau một mét. Hà Vi Long vì quá khẩn trương, không chú ý đến động tác kia có ý nghĩa gì vẫn giữ nguyên động tác cũ tay duỗi thẳng về phía trước, mà quay phim nhanh nhạy nắm bắt thời cơ chạy nhanh lên trên quay lại cảnh của Cố Chiết Phong cùng Hà Vi Long.
Ánh mắt Cố Chiết Phong hơi đưa xuống, dừng trên vạt áo của Hà Vi Long, tay cậu ta hơi run rẩy, cho thấy chủ nhân của nó đang khẩn trương.
Cố Chiết Phong không nói gì, nâng mắt lên, hơi bước sang một bên trực tiếp vòng qua Hà Vi Long.
Hà Vi Long đang nắm vạt áo không thể tin nổi.
Cố Chiết Phong đi rồi, nhân viên hậu cần cũng nhanh chóng chạy theo, một vài thí sinh đứng đó cũng không dám đuổi theo, đều nhìn Hà Vi Long thì thầm vài câu, như đang cười nhạo cậu ta.
Hà Vi Long sống trong nhung lụa, được người nhà nuông chiều từ nhỏ, đột nhiên bị người ta cười nhạo, mặc kệ đối phương là ai, địa vị như nào, xoay người hét "Cố ảnh đế! Dù ngài không ký tên cho tôi cũng không thể đối xử với hậu bối thô lỗ như thế được"
Cố Chiết Phong dừng bước chân
Mười mấy nhân viên chạy theo sợ đυ.ng phải hắn, nhanh chân phanh gấp.
Hà Vi Long thấy có hiệu quả, ánh mắt sáng lên làm bộ tức giận bất bình hô "Cố ảnh đế, mặc dù hiện tại tôi danh tiếng không bằng ngài, ngài xem thường tôi như vậy, có phải hay không quá bất lịch sự đi"
Cố Chiết Phong xoay người, không nhìn cậu ta mà thuận miệng hỏi quay phim bên cạnh "Cậu có xem phim của tôi chưa?"
Quay phim đột nhiên được Cố Chiết Phong hỏi chuyện, có chút thụ sủng nhược kinh mà trả lời "Có... có....có..., đương nhiên tôi đã xem rồi"
- Cậu là fans của tôi sao?
- Đương nhiên rồi
- Fans cuồng nhiệt sao?
- Cái này thì cũng không hẳn. Nhưng mỗi bộ phim của ngài, cũng như đối nhân xử thế của ngài thì tôi đều phi thường phi thường hâm mộ
Cố Chiết Phong nói "Vậy cậu có biết hiên tại có bao nhiêu người được tôi ký tên không?"
Quay phim suy nghĩ rồi nói "Hẳn là không có đi, nếu tôi nhớ không lầm, ngài đã từng nói qua, không ký tên cho fans"
Cố Chiết Phong hãnh diện đem ánh mắt quay sang Hà Vi Long "Muốn người ta tôn trọng cậu, thì cậu phải tôn trọng người ta trước, ít nhất đừng có nói dối, hiểu chưa?"
Cố Chiết Phong xoay người rời đi, Hà Vi Long còn đứng ở hành lang ngây ngốc nói "Cái này, là có ý gì?"
Một thí sinh đi lên vỗ vỗ vai cậu ta nói "Cậu thế nào mà cái này cũng không biết, Cố ảnh đế mười sáu tuổi xuất đạo đã từng nói, bởi vì anh là người thừa kế duy nhất của Cố thị, trên danh nghĩa đứng tên rất nhiều công ty, mà chữ ký là một dấu hiệu pháp lý, cho nên để đề phòng chữ ký bị giả mạo, hy vọng mọi người có thể hiểu, anh sẽ không cho bất kỳ fan nào chữ ký"
Một thí sinh khác bổ sung "Hơn nữa, Cố ảnh đế có từng nói so với mong muốn lưu giữ chữ ký, anh ấy hy vọng fans của mình có thể học tập thật tốt, trở thành một người ngày càng ưu tú, khám phá thế giới rộng lớn, có một tương lai sáng lạn. Chúng tôi cũng có xem phim của Cố ảnh đế nên cũng có chút hiểu rõ, mọi người đối với mấy lời này chính là nghe nhiều nên thuộc."
Một thí đứng gần đó thở dài nói "Những việc này ngay cả người qua đường cũng biết. Cho nên cậu nói mình là fan của Cố ảnh đế, còn muốn xin chữ ký, mấy lời này thật sự quá giả dối, cậu còn nói anh ấy bất lịch sự, không để ý tới cậu, Cố ảnh đế không tức giận với cậu cũng là quá nể tình cậu"
Hà Vi Long đứng tại chỗ hóa đá, trong đầu chỉ có một ý nghĩ: Xong rồi.
Bên này, đạo diễn cùng biên kịch dẫn theo Cố Chiết Phong ở hành lang nói không ngừng. Biên kịch tươi cười giới thiệu "Cố ảnh đế, đi thêm một chút, phía trước chính là phòng tập luyện". Đạo diễn nhanh chóng tiếp lời "Cố ảnh đế, theo kế hoạch tôi có gửi cho ngài cùng Bạch tổng, tiếp theo chúng ta sẽ tập hợp các thí sinh, chào mừng có huấn luyện viên mới, để ngài cùng bọn họ chính thức gặp mặt, sau đấy ngài xem qua thành quả tập luyện của bọn họ, cho một chút ý kiến. Chúng ta vẫn cứ theo kế hoạch này hay ngài muốn thay đổi?"
"Không cần, không phải phiền phức như thế, lễ chào mừng thì không cần". Cố Chiết Phong lãnh đạm lại vô cùng lịch sự mở miệng "Tôi trực tiếp đến phòng tập, kiểm tra thành quả luyện tập của bọn họ"
- Được, vậy tôi cùng ngài qua đó.
Đạo diễn dẫn Cố Chiết Phong tiếp tục đi vào bên trong, bởi vì đang quay Cố Chiết Phong mà đạo diễn cùng biên kịch cũng không thể không cách xa một chút cho máy quay không bị vướng người.
Mà Lâm Hy Tịch cùng một vài thí sinh ở phía sau bọn họ nghe được nội dung câu chuyện, ngay lập tức tất cả đều chạy về phòng luyện tập của mình
Được Cố Chiết Phong đích thân kiểm tra đột xuất quá trình huấn luyện, cơ hội tốt như thế là đồ ngu mới bỏ qua.
Cố Chiết Phong dừng ở phòng tập đầu tiên, nhìn qua một vòng, thí sinh bên trong còn chưa kịp phản ứng, một tiếng "Cố ảnh đế" còn đang mắc kệt trong cổ họng thì Cố Chiết Phong đã xoay người rời đi.
Phòng tập thứ hai cũng dừng một lát, rồi rời đi
Phòng thứ ba, phòng thứ thứ tư
Lâm Hy Tịch dùng hết sức bình sinh chạy về phòng tập trước Cố Chiết Phong, điều chỉnh lại hô hấp, lau mồ hôi trên trán, còn chưa kịp tạo một động tác cool ngầu, nhìn thấy Cố Chiết Phong đảo nhẹ mắt, không dừng chút nào trên người y, cái gì cũng không nói liền rời đi.
Lâm Hy Tịch:???
Cố Chiết Phong cứ như vậy mỗi phòng đều xem một chút, cũng không hề có ý dừng lại, đạo diễn, biên kịch, quay phim cùng mười mấy nhân viên đi theo sau hắn, cũng không hỏi có gan dám hỏi Cố Chiết Phong định làm gì.
Mãi cho đến khi Cố Chiết Phong đến một phòng tập, vốn tưởng rằng hắn lại rời đi luôn, không ngờ Cố Chiết Phong cũng dừng bước chân.
Quay phim chạy lên hướng ống kính vào ngay Cố Chiết Phong
Phòng huấn luyện đều là lắp cửa gỗ kính, có thể thấy cảnh luyện tập bên trong. Phòng tập này có rất ít người, cụ thể là một người.
Thí sinh này đang tập động tác lượn sóng, đáng tiếc bởi vì tay chân không phối hợp, nhìn vài lần là có thể thấy động tác của hắn cứng đơ như thép
Đạo diễn cũng không nhớ kỹ mặt tất cả các thí sinh, tràn đầy hỏi chấm: Ai đây? Tại sao hắn có thể phân một người nhảy thẳng đơ như thanh thép vào nhóm dance được.
Mà thí sinh này cũng quá có nghị lực, mặc kệ tay chân cứng đờ, phần eo thì như đang bị chuột rút, không biết rõ tình huống của chính mình, kiên cường luyện tập
Đạo diễn nhìn trộm Cố Chiết Phong một cái, thử đưa tay mở cửa, không thấy người kia phản đối, liền dùng lực mở cửa ra.
Cửa nhẹ nhàng bị đẩy ra, thí sinh bên trong đang luyện tập quá nghiêm túc, âm nhạc lại không nhỏ, hắn đang cúi đầu nghiên cứu xem eo của mình tại sao không động đậy nên cũng không phát hiện được có người mở cửu.
Hắn kiên trì không ngừng luyện tập một hồi lâu, quay người lại thì thấy mười mấy nhân viên đang đứng trước cứa, hai mặt nhìn nhau.
Đối với Thôi Âu Ninh mà nói, mấy người qua đường Giáp, Ất, Bính chả có gì quan trọng, tùy tiện thế nào cũng được. Cái hắn chú ý chính là, người đứng ở giữa đang bị mười mấy nhân viên vây quanh, không có ai dám chạm vào dù chỉ là một sợi tóc hay vạt áo của người kia.
Anh toàn thân lãnh đạm, mặc một thân âu phục lại càng thêm có vẻ lạnh nhạt
Trong phòng tập, Thôi Âu Ninh bị nhìn 360 độ không góc chết, ngắm nhìn Cố Chiết Phong ngọc thụ lâm phong trước mắt, có chút muốn khóc
Hiện tại trong đầu hắn chỉ có một câu: #Hai lần bị nam thần từng yêu thầm nhìn thấy bộ dáng xấu xí phải làm sao, online chờ gấp#