Bà ấy căn dặn một câu, lúc này mới định đi gặp Lý Quốc Công phu nhân, Nhưng A Lan vội vàng cầm thϊếp mời vừa rồi nói, "Mẫu thân, đại cô nương Thái An Hầu phủ gửi thiệp cho tcon. Vừa rồi con và A Ninh còn nói, chuyện này có chút không tầm thường. Thái An Hầu phủ và nhà chúng ta có phải ít qua lại không?"
Thái An Hầu phủ có nữ nhi như Sở Thị như vậy, lão thái thái Lý Quốc Công Phủ lại cự tuyệt Sở Thị ngoài cửa, Thái An Hầu phủ sao có thể thân cận với Lý Quốc Công Phủ.
Nhiều năm như vậy không hề thân cận, đột nhiên lại gửi thϊếp mời, đây không phải chuyện rất kỳ quái sao?
Quả nhiên, Nhị thái thái dừng lại, cầm thϊếp mời A Lan đưa cho mình, trầm ngâm hồi lâu mới lạnh nhạt nói, "Chuyện này không phải là chuyện mà vãn bối các con có thể nhúng tay. Các con không cần quản." Bà ấy cầm thϊếp mời đi ra ngoài.
Thấy bà ấy rời đi, lúc này A Lan mới thở dài một hơi.
Nhị thái thái hiển nhiên không phải mẫu thân hiền hòa, mặc dù yêu thương nàng ấy, nhưng đối xử với nàng ấy rất nghiêm khắc, bởi vậy A Lan khi ở trước mặt Nhị thái thái luô miễn cưỡng thể hiện cực kì nhu thuận hiểu chuyện, không dám làm loạn.
"Muội nói xem, đại cô nương Thái An Hầu phủ đưa thϊếp mời cho ta là muốn làm gì? Lôi kéo nhị phòng chúng ta?" Nàng ấy bắt đầu bát quái với Yến Ninh.
"Muội cũng không biết." Ở kiếp trước, Yến Ninh không biết Thái An Hầu phủ gửi thϊếp mời cho A Lan.
Chẳng qua về sau Thái An Hầu phủ đã luôn liên tiếp tới cửa cầu kiến lão thái thái, lúc trước lão thái thái nổi giận, còn khiến Thái An Hầu phu nhân mất mặt nhiều lần.
Khi nàng nói, đột nhiên nghĩ đến kiếp trước lão thái thái vì sao lại có mấy lần tranh chấp vớiThái An Hầu phủ.
Ở kiếp trước sau thời gian nữa, gần đến thời điểm xuân về hoa nở, Thái An Hầu phu nhân đến cầu kiến lão thái thái, vì muốn cầu tình cho Sở Thị.
Khương Hoàn đã lớn, đã tới tuổi phải lập gia đình, nhưng một ngoại thất nữ thật sự khó mai mối, bởi vậy Thái An Hầu phu nhân mới tới cầu lão thái thái tiếp nhận Sở Thị mẫu nữ về Quốc Công Phủ.
Lão thái thái sao có thể đáp ứng.
Khương Hoàn vừa vào phủ đã ra tay đẩy Yến Ninh vào hồ nước mùa đông, loại tính tình này mà về Quốc Công Phủ, các cô nương bên trong Quốc Công Phủ còn không bị Khương Hoàn hại chết?
Mà nếu để Sở Thị vào cửa, vậy đặt Lý Quốc Công phu nhân ở đâu?
Tuy là con dâu, nhưng lão thái thái lại xem Lý Quốc Công phu nhân như nữ nhi. Bà ấy cự tuyệt, Thái An Hầu phu nhân thất vọng mà về.
Bởi vậy Yến Ninh nghĩ nghĩ, lôi kéo A Lan nhỏ giọng hỏi, "Tỷ nói xem, có phải là Thái An Hầu phủ muốn để Quốc Công Phủ đón Khương Hoàn và ngoại thất của đại cữu vào phủ làm nhị phòng hay không?"
"Nằm mơ đi." A Lan không khách khí nói.
Phụ thân và mẫu thân nàng ấy đều đã nói, người như Khương Hoàn là người lòng dạ hẹp hòi, lại xuống tay rất tàn nhẫn, nếu như lão thái thái đáp ứng cho Khương Hoàn hồi phủ, nhị phòng bọn họ cũng tuyệt đối không đáp ứng.
Khương Hoàn làm hại A Lan bệnh nặng một trận, vợ chồng nhị lão gia đều tức điên, những ngày cũng cực kì bất mãn với huynh trưởng Lý Quốc Công. Chính vì như vậy, nên A Lan biết, Khương Hoàn muốn hồi phủ cũng không có cửa.
Dù Thái An Hầu tự thân tới cửa thỉnh cầu, nhị lão gia cũng có thể ngăn cản chuyện này.
Nhị lão gia là người nghiêm túc, còn nghiêm khắc hơn Lý Quốc Công, Lý Quốc Công không dám tranh chấp với đệ đệ.
"Đã như vậy thì muội cũng yên tâm." Yến Ninh cong con mắt cười lên.
Nàng mới vừa khóc, bây giờ hốc mắt hồng hồng, như mắt thỏ nhỏ đo đỏ mềm mềm đáng thương.
A Lan bất đắc dĩ sờ sờ mặt của nàng thấp giọng nói, "Muội lo lắng cho Đại bá nương à? Chuyện này Đại bá phụ thật sự làm sai." Lúc trước Lý Quốc Công có mờ ám với Sở Thị thế nào, A Lan nghe lén được rất nhiều, bởi vậy bây giờ ngẫm lại, lời nói cũng mang theo vài phần nghiêm nghị, “Lòng người có ác ý tư thông, còn nguyền rủa thê tử người ta nhanh chóng qua đời để lại vị trí cho nàng ta. Loại người này không thể vào Quốc Công Phủ chúng ta. Nếu không, chỉ sợ người trong kinh đô này đều sẽ hoài nghi phẩm hạnh cô nương bên trong Quốc Công Phủ chúng ta." Nàng ấy khó có khi nghiêm túc, Yến Ninh cũng khó có khi lặng yên tựa vào bên cạnh nghe nàng ấy nói, chẳng qua Nhị thái thái đã lấy đi thϊếp mời của Thái An Hầu phủ, Yến Ninh cũng không thèm để ý.
Nàng cảm thấy các trưởng bối nhất định sẽ có thể xử lý tốt những chuyện này.
Giống như ở kiếp trước vậy.
"Vậy chúng ta nướng thịt hươu ăn với nhau đi." Những ngày này nàng ấy ở trong phòng buồn bực, mặc dù tính tình trầm lặng thích bình yên, nhưng bây giờ cũng đã sinh ra mấy phần vui sướng của nữ hài tuổi nhỏ. Đáp ứng A Lan cùng nhau nướng thịt hưu ăn lẩu nóng, lại mời thêm A Dung và Khương Vệ cùng tới dùng cơm.