"500 năm! Ngài có biết 500 năm qua tôi sống thế nào không?"
Tôi hung hăng ném đơn từ chức lên bàn của Diêm Vương.
Trước kia khi tôi bắt đầu làm việc, lão già Diêm Vương đã ngon ngọt thề thốt với tôi.
"Tiểu Mạnh này, đây là 1 vị trí tốt, công việc nhẹ nhàng, quan hệ với các ma quỷ cũng chẳng có gì phức tạp, cô nhìn xem, vừa nhậm chức thì cô đã được làm lãnh đạo rồi."
Công việc quả thực rất dễ dàng.
- -- 1 nồi canh, 1 cái thìa, 1 người ngồi đó.
- -- Hết năm này qua tháng khác.
Quan hệ với các hồn ma khác cũng không có gì phức tạp, cũng đúng thôi.
- -- Có mỗi mình tôi là hồn ma chứ làm gì còn ai khác nữa trong Cục Luân Hồi này!!!!!!!
Còn về phần lãnh đạo.
- -- Vì ở nơi này có mỗi mình tôi thôi, nên cũng xem như là chức quan cao nhất rồi nhỉ?
===
"Ngài mau duyệt đơn cho tôi đi. Tôi không thể chịu thêm được 1 ngày nào nữa đâu."
Diêm Vương ngẩng đầu liếc tôi một cái, sau đó lại chậm rãi cúi xuống nhấp 1 ngụm trà.
"Tiểu Mạnh à, tuổi còn trẻ thì không nên xúc động thế, tôi cũng biết Cục Luân Hồi nhiều chuyện bận rộn, đợi qua 2 ngày này rồi tôi sẽ an bài tử tế cho cô."
"Ồ hố, 300 năm trước ngài cũng nói y như vậy."
"Lần này là thật."
Lão già bỗng nhiên đặt cốc trà xuống.
"Tin tức cực kỳ chuẩn xác, 2 ngày nay đang có cấp trên xuống đây để thị sát, đến khi đó họ sẽ thấy Diêm Vương Điện chúng ta làm việc vất vả mệt nhọc, vậy chẳng phải sẽ cấp thêm kinh phí sao? Như thế là sẽ đủ tiền để chiêu mộ thêm ma quỷ khác đến thế chỗ của cô rồi."
"Yên tâm đi, mọi chuyện đã có tôi sắp xếp."
- -- Hình như... cũng có chút đáng tin... nhỉ?
"Được thôi, vậy tôi sẽ chờ thêm 2 ngày."
Tôi lấy lại đơn từ chức và tiếp tục công việc như bình thường.