Cả hội trường im lặng, chỉ có giọng nói của đấu giá viên phát ra từ micro, lơ lửng trong không trung, ngay khi cuộc đấu giá bắt đầu thì những ánh đèn xung quanh cũng mờ đi, chiếc đèn duy nhất còn sáng là chiếc đèn treo trên bục các sản phẩm đấu giá.
Một luồng ánh sáng trắng chói lóa bao phủ vật phẩm đấu giá từ trên xuống dưới, đó là một nam Alpha có thân hình rất đẹp, làn da lúa mì, mái tóc màu nâu sẫm xõa trên trán, chiếc cằm thon gọn và sắc bén, Thời Tễ nhìn sang, thậm chí hắn có thể thấy tròng mắt màu nâu của đối phương.
Hai tay cậu ta bị còng sau lưng bằng hai chiếc còng to bằng cổ tay, cậu quỳ trên mặt đất với phần thân trên trần trụi, quần đùi bó sát phác họa cơ bắp đùi săn chắc.
Khuyết điểm duy nhất là Alpha này là trên mặt có một vết sẹo che gần hết nửa khuôn mặt, khi cậu ta mới xuất hiện, phụ nữ và đàn ông có mặt ở đây đều không khỏi cảm thán thân hình cường tráng của cậu, sau đó nhìn đến khuôn mặt thì phát ra một tiếng thở dài tiếc nuối.
Theo lời giới thiệu của đấu giá viên, đây là một Alpha bình thường, không rõ lai lịch, thích luyện tập quanh năm, có thể dùng làm vệ sĩ hoặc là tay đấm.
"Chúc mừng nữ sĩ 151 dùng một ngàn hai trăm vạn thành công có được vật phẩm đấu giá số 19!"
Chiếc búa gỗ nhỏ trong tay đấu giá viên rơi xuống, quyết định cuối cùng được đưa ra, sau đó những nhân viên khác bước tới và kéo sợi dây xích trên tay vật phẩm đấu giá số 19 vào hậu trường.
Thời Tễ cúi đầu nhìn nam Alpha ánh mắt đờ đẫn đi theo phía sau, giống như một con chó tang không có tôn nghiêm.
Trước cậu ta cũng có một số người giống như vậy được bán như hàng hóa, cuối cùng lấy một cái giá không cao định nghĩ bọn họ cả đời.
Thời Tễ đột nhiên cảm thấy trong lòng dâng lên một nỗi bi ai khó tả.
Khi Alpha kia biến mất, đèn triển lãm ở giữa bàn đấu giá bắt đầu từ từ tắt, đấu giá viên ưu nhã mà hướng những người phái dưới đài khom lưng cúi đầu, thông báo bây giờ là lúc nghỉ giải lao.
Những ngọn đèn còn lại trong đại sảnh đều được bật lên, tiếng nhạc cổ điển du dương lại vang lên, một cô phục vụ mặc sườn xám đến pha trà cho những người tham gia đấu giá, khu đấu giá vốn im ắng dần dần trở nên ồn ào, không ít người thảo luận với nhau về những mặt hàng đấu giá trước mặt, nhưng thứ bọn họ chờ mong nhất vẫn là Omega đỉnh cấp kia.
"Có vẻ như Thời tiên sinh không có hứng thú với những vật phẩm đấu giá trước đó thì phải." Đột nhiên giọng nói của Kỷ Thời Sơ bên cạnh vang lên, Thời Tễ nhanh chóng hoàn hồn, buông lỏng những ngón tay đang nắm chặt tờ giấy giới thiệu, nghiêng đầu nhìn hắn.
Kỷ Thời Sơ mang theo ý cười, đôi mắt đỏ sậm nhìn chằm chằm Thời Tễ: "Vốn ban đầu tôi nghĩ vật phẩm đấu giá số 8 sẽ phù hợp với mong muốn của Thời tiên sinh."
Vật phẩm đấu giá số 8 mà hắn nhắc tới là một nữ Omega bình thường, ngoại hình xinh đẹp dáng người chuẩn, giọng nói nhẹ nhàng, cuối cùng cô đã được bán đấu giá với mức 9800 vạn.
Hiện nay đây là mức giá cao nhất trong hội đấu giá.
Mà tất cả những gì Thời Tễ nhớ chỉ là đôi mắt xanh biếc của nàng.
Về phần tại sao Thời Tễ có thể nhớ được cái này, có lẽ là bởi vì đôi mắt của nữ Omega này có chút giống Lê Thầm.
"Tại sao Kỷ tiên sinh lại nói như vậy?" Thời Tễ nhướng mày.
Kỷ Thời Sơ cúi đầu mỉm cười, cầm chén trà bên cạnh nhấp một ngụm, sau đó đáp: "Một người phụ nữ nhã nhặn lịch sự dịu dàng cùng Thời tiên sinh đứng cạnh nhau không phải rất xứng đôi sao?"
Nói xong, hắn cố ý liếc nhìn Lê Thầm bên cạnh Thời Tễ, thiếu niên cúi đầu, mi rũ xuống khiến hắn không nhìn thấy cảm xúc trong mắt đối phương, nhưng hắn vẫn cảm nhận được khói mù bao quanh Lê Thầm.
Sau đó Lê Thầm tựa hồ cũng chú ý tới tầm mắt của Kỷ Thời Sơ, cậu quay đầu cau mày trừng mắt đón lấy ánh mắt của hắn.
Ồ.
Có vẻ như mình nói sai điều gì đó rồi.
Kỳ quái thay, nhìn thấy vẻ mặt không vui của thiếu niên, Kỷ Thời Sơ không thể giải thích được mà cảm thấy vui sướng, hắn nhếch lên khóe môi mỉm cười với Lê Thầm.
Giữa đôi mắt đỏ thẫm có một con ngươi đen thẫm giống như một con ác ma bò ra từ địa ngục.
Một giây tiếp theo, Lê Thầm quay đầu, mạnh mẽ né tránh ánh mắt hắn.
Thời Tễ không nghe ra ý tứ trong lời nói của Kỷ Thời Sơ.
Dù sao đi nữa thì Kỷ Thời Sơ tuyệt đối không tốt bụng tới mức giúp hắn lựa chọn một phối ngẫu thích hợp.
"Kỷ tiên sinh có lẽ đã hiểu lầm điều gì đó rồi." Thời Tễ mỉm cười, nhưng trên mặt lại lộ ra vẻ lạnh lẽo, "Nhưng đúng là thật sự có một việc khiến tôi có chút tò mò --"
Hắn cố ý không nói tiếp mà ngước mắt lên nhìn Kỷ Thời Sơ, Kỷ Thời Sơ bình tĩnh tự nhiên đúng như Thời Tễ dự đoán, hắn thu lại sự chú ý, mở ra lòng bàn tay: "Mời Thời tiên sinh nói."
Thời Tễ bắt gặp ánh mắt của đối phương, thẳng thừng hỏi: "Kỷ tiên sinh lấy những vật phẩm đấu giá này ở đâu ?"
Những lời này vừa nói ra, Kỷ Thời Sơ cũng không vội vàng trả lời, ngón tay gõ nhẹ hai cái vào tay vịn của chiếc ghế mềm, chiếc nhẫn ngọc trên ngón tay cái phản chiếu vài tia sáng chói mắt.
Thời Thế chờ hồi lâu, Kỷ Thời Sơ cũng không có ý nói chuyện, ngay tại lúc hắn cho rằng đối phương sẽ xem nhẹ vấn đề của mình, Kỷ Thời Sơ đột nhiên nói: "Bọn họ tự mình tìm tới cửa."
Thời Tễ sửng sốt.
Trong nguyên văn, cha của Kỷ Thời Sơ quả thực làm trong lĩnh vực kinh doanh đấu giá, nhưng Kỷ Thời Sơ không chọn kế thừa công việc kinh doanh này mà bắt đầu tự mình gầy dựng sự nghiệp, sau đó hắn đã thành công rực rỡ, trực tiếp áp đảo một phương của Thời Tễ.
"Còn có người tự nguyện tham gia đấu giá như thế này sao?" Thời Tễ có chút khó hiểu.
Kỷ Thời Sơ gật đầu: "Thử hỏi Thời tiên sinh, nếu ngài xuất thân từ một gia đình bàn hàn, tự thân có khuyết điểm, bị xã hội này đào thải thì làm sao có thể tiếp tục sống?"
"Chỉ có một cách."
"Đó là bán mình cho người khác."
Nghe Kỷ Thời Sơ nói như vậy, ánh mắt Thời Tễ cứng lại, hắn lập tức nghĩ đến Alpha vừa rồi, cẩn thận nghĩ lại, biểu cảm trên khuôn mặt của Alpha đó thực sự không giống một người bình thường, mà giống như một loại số liệu hỗn loạn nào đó, như một người máy sắp hỏng.
Ngoài Beta và Omega ra, Thời Tễ thực sự không thể tưởng tượng được lý do nào khiến Alpha, loại giới tính thống trị thế giới này lại có thể ngoan ngoãn như vậy, trừ khi...
Hắn nghĩ đến điều gì đó, vừa định hỏi thì đèn trong toàn bộ hội trường đột nhiên tắt, sau đó một tia sáng nhỏ bật lên, tỏa ra ánh sáng trắng ở giữa khán đài.
Sau đó, vật phẩm đấu giá được nhiều người mong đợi cuối cùng đã được đẩy lên.
Trước sự chứng kiến của tất cả mọi người, vài người phục vụ đẩy một chiếc lồng sắt kim loại khổng lồ vào giữa khán đài, bên ngoài lồng sắt quấn những vòng tròn hoa hồng tím, trong lồng sắt có một thiếu niên đang nằm, tóc bạc trắng, cổ tay trắng nõn bị còng giam cầm, làn da mỏng manh bị cọ xát thành một mảnh vết đỏ.
Chiếc đèn triển lãm treo trên đầu dường như phủ lên người cậu một tầng ánh sáng mờ mịt, thân hình thiếu niên cử động, cậu chậm rãi chống nửa thân trên ngồi dậy, tấm gạc trên vai trượt xuống, nửa che nửa không che mà treo với trước ngực.
Cậu từ từ ngước mắt lên, con ngươi vàng cam quét xung quanh, đám người đen nghịt ngồi phía dưới tựa hồ không dọa được cậu, Thời Tễ ngược lại nhìn thấy bi ai chưa từng có trong ánh mắt ấy.
Giống như con chim hoàng yến bị nhốt trong lồng, suốt đời chỉ có thể ở trong lồng hát những bài ca tang thương buồn bã.
Đây chính là Omega đỉnh cấp mà Thời Tễ nhìn thấy trong quán bar một tháng trước.
"Thế nào Thời tiên sinh?" Kỷ Thời Sơ nhìn thiếu niên trong lồng, nụ cười trong mắt hắn đậm hơn một chút, trong giọng nói cũng tràn ngập vẻ đắc ý không thể kiềm chế, "Omega đỉnh cấp nhân tạo, cùng với Omega đỉnh cấp trời sinh, chắc không có gì khác biệt đi?"
"Cho dù đã được cải tạo, tuyến thể của họ vẫn có thể sản sinh ra tin tức tố cấp bậc cao cấp, nghe nói tin tức tố của một Omega đỉnh cấp có thể khiến hàng trăm Alpha đồng thời phát tình, chém giết lẫn nhau."
"Thật là một năng lực đáng sợ."
Thời Tễ nghe xong không nói gì, vẫn nhìn chằm chằm khán đài cho đến khi gấu quần bị kéo nhẹ mấy lần.
Suy nghĩ của hắn bị buộc kéo lại, Thời Tễ quay đầu lại, thấy Lê Thầm đang mím môi nhìn mình.
Đôi mắt Vụ Lam Sắc của thiếu niên ẩn chứa những cảm xúc mà Thời Tễ không thể hiểu được.
Sự xuất hiện của Omega khiến cuộc đấu giá vốn đã yên tĩnh trở nên càng thêm tĩnh mịch hơn, nhưng Thời Tễ lại nghe thấy những tiếng thở hổn hển có chút đè nén ở xung quanh mình.
"Đây là vật phẩm đấu giá cuối cùng của chúng ta!" Giọng nói của đấu giá viên còn lớn hơn trước, trâm ngọc cố định tóc cũng lắc lư theo, toàn bộ hội trường vang vọng tiếng nói của nàng, "Omega nhân tạo thứ 15 trên thế giới!"
Theo lời giới thiệu của đấu giá viên, thiếu niên trong lồng cũng phối hợp mà đứng dậy dạo một vòng nhỏ, băng gạc trên người bay lên, lộ ra một ít da thịt ẩn bên dưới.
Sau đó, một Alpha ngồi bên tay phải của Thời Tễ rõ ràng là không khống chế được, mặt đỏ bừng, trực tiếp giơ tấm biển trong tay lên mà hô: "Một trăm triệu!"
Cái giá mà hắn buột miệng thốt ra khiến cả khán phòng ồ lên, trực tiếp cắt ngang lời giới thiệu của đấu giá viên, đấu giá viên nhếch môi: "Tiên sinh số 06 ra giá 100 triệu, xin hỏi có giá nào cao hơn mức này không?"
"Hai trăm triệu!" Đấu giá viên vừa dứt lời, phía sau lại truyền đến một thanh âm khác.
"Hai trăm triệu 3000 vạn" Số 06 không chút do dự ra giá.
Ngay sau đó, những người khác trong hội trường cũng giơ thẻ, chỉ trong chốc lát, giá trị của Omega đỉnh cấp này đã được nâng lên 300 triệu vạn.
Đây là mức giá cao nhất lần đầu tiên xuất hiện, con số vừa ra khỏi miệng, chạm chạm không ai tiếp tục đấu giá.
Thời Tễ liếc nhìn Alpha bên cạnh, thấy đôi mắt đỏ ngầu của hắn nhìn chằm chằm thiếu niên trên sân khấu, lộng ngực dưới lớp quân phục phập phồng kịch liệt, hai tay nắm chặt thành ghế mềm mại gần như muốn cào nát vải dệt trên đó.
"300 triệu vạn! Tiên sinh số 06 lần nữa ra giá 300 triệu vạn!" Người bán đấu giá hưng phấn hét lên: "Có giá nào cao hơn 300 triệu vạn không?!"
Không có ai trả lời.
"Được! 300 triệu vạn lần thứ nhất!"
Đấu giá viên cố tình nói chậm lại.
"300 triệu vạn lần thứ hai!"
Đôi mắt số 06 mở to, tỏ vẻ quyết tâm phải giành được.
"300 triệu vạn lần thứ ba!"
Đấu giá viên giơ chiếc búa gỗ trong tay lên cao——
"Thành......"
"Giao-----!!!"
Lời cuối cùng thốt ra từ miệng nàng, chiếc búa gỗ trong tay đấu giá viên rơi xuống, giải quyết sứt khoát.
Toàn bộ hội trường đấu giá im lặng trong vài giây, sau đó quan quân Alpha bên cạnh Thời Tễ đứng dậy, đối với đám đông mà và cúi đầu thật sâu như người chiến thắng.
Trong đám người có vài tiếng thở dài, không ít người bất mãn vì chiếc Omega đỉnh cấp hiếm có này lại bị mua mất bởi một quan quân Alpha bình thường, nhưng không ai dám đứng lên tiếp tục tăng giá nên đành phải tức giận bất bình mà chấp nhận sự thật này.
Sau khi cuộc đấu giá thành công, quan quân Alpha gấp không chờ nổi mà muốn chạy lên khán đài, đem Omega đỉnh cấp mà hắn tâm tâm niệm niệm mang về nhà, cho dù Thời Tễ là Beta không cảm nhận được tin tức tố, nhìn bộ dạng mặt đỏ tai hồng của hắn, Thời Tễ biết chắc rằng tên Alpha này hiện tại cũng không quá ổn định.
Hắn vô thức quay đầu lại nhìn Lê Thầm, thiếu niên ngồi sau lưng hắn sắc mặt tái nhợt, trên trán có chút mồ hôi mỏng.
Tin tức tố của Alpha có thể dễ dàng ảnh hưởng đến cậu nên Lê Thầm không được phép ở lại đây.
Thời Tễ chớp chớp mắt, bình tĩnh nói: "Ra ngoài cửa đợi tôi."
Nhưng Lê Thầm lại bướng bỉnh lắc đầu, nửa bước cũng không nhúc nhích, tựa như mông có keo dán.
Thời Tễ cau mày, gọi Nghiêm Quảng Thịnh tới kéo Lê Thầm ra ngoài.
Nghiêm Quảng Thịnh chưa bao giờ dám phản kháng lại mệnh lệnh của Thời Tễ, ông ta nửa dỗ nửa lừa túm Lê Thầm đứng dậy khỏi ghế, mặc kệ thiếu niên có giảy giụa như thế nào đi nữa, ông ta mạnh mẽ kéo Lê Thầm ra khỏi đại sảnh.
Lê Thầm và Nghiêm Quảng Thịnh vừa bước ra, một giây sau, quan quân Alpha bên cạnh Thời Tễ không nhịn được nữa, nhân lúc mọi người không chú ý, hắn lao thẳng lên khán đài.
Người đàn ông cao lớn, cảm xúc mất kiểm soát đột nhiên xuất hiện, khiến hậu cần đang bận đẩy Omega vào hậu trường giật mình, đấu giá viên nhanh chóng bước tới và thuyết phục người đàn ông bước xuống trước.
"Tôi không xuống!!" Quan quân Alpha hét lên, hai mắt đỏ hoe, "Các người...có phải các người muốn nhân lúc tôi không chú ý đem Omega này giấu đi?!"
Hắn thở dốc, vẻ mặt đầy vẻ không tin tưởng vào những người phục vụ ở đây.
Khi người đàn ông làm ầm ĩ như vậy, Kỷ Thời Sơ vốn vẫn đang mỉm cười lập tức mím môi, đứng dậy, bình tĩnh đi về phía trước.
"Ninh phó quan, xin hãy kiềm chế cảm xúc của mình," Kỷ Thời Sơ lạnh lùng nói, hơi ngước mắt nhìn sĩ quan Alpha, "Mọi thủ tục sau khi đấu giá đều phải hoàn thành. Đây là quy định của chúng tôi."
"Ông đây mặc kệ quy củ gì!" Đối phương động tác đặc biệt thô lỗ, trực tiếp nắm chặt cổ áo Kỷ Thời Sơ, "Tôi muốn dẫn cậu ấy đi ngay lập tức!"
Kỷ Thời Sơ bình tĩnh nhìn Alpha gầy gò trước mặt đang chèn ép mình, cười khẩy, đưa tay ra vỗ nhẹ bàn tay đang nắm cổ áo mình, chỉ với một động tác như vậy, Alpha lập tức buông lỏng Kỷ Thời Sơ.
Hắn dường như không tốn nhiều công sức, thậm chí còn bình tĩnh vỗ nhẹ lớp bụi trên vai sau khi làm những điều này, nhưng Thời Tễ vẫn nhìn thấy dấu tay màu đỏ trên mu bàn tay của Alpha, biểu tình trên mặt hắn lại như bị thống khổ chế trụ.
Thời Tễ nuốt khan, Kỷ Thời Sơ quả thực lợi hại hơn hắn tưởng tượng rất nhiều.
"Tôi nghĩ Ninh phó quan cần phải bình tĩnh lại một chút." Kỷ Thời Sơ lạnh lùng liếc nhìn quan quân, khí tức lập tức trở nên dọa người: "Nếu còn không đầu óc mà động thủ với tôi, tôi cũng không ngại cho ngài một liều thuốc mê."
"Kỷ gia chúng tôi đã nhiều năm kinh doanh, điều này các ông chủ ở đây đều rõ ràng." Kỷ Thời Sơ hít một hơi, nhìn đám đông đen nghịt dưới sân khấu, rồi quay lại nhìn người đàn ông, "Không biết vì sao Ninh phó quan lại không tin tưởng chúng tôi?"
Hắn dứt lời, những người dưới khán đài cũng phụ họa.
"Đúng vậy! Tại sao lại gấp gáp như vậy? Chúng ta đều biết tính cách của Kỷ tiên sinh, có gì mà phải nghi ngờ!"
"Hay là hắn không ra nổi tiền nên mới vu khống Kỷ tiên sinh?"
"Xuống đi! Tôi mất mặt giùm ngài luôn đó!"
Dưới khán đài tràn ngập thảo luận làm cho quan quân Alpha tay chân luống cuống, Kỷ Thời Sơ hừ lạnh một tiếng: "Nếu như Ninh phó quan còn tiếp tục gây chuyện, chúng tôi cũng có quyền thu hồi quyền bán Omega đỉnh cấp."
Hắn nghiêng đầu và nhướn mày nhìn viên sĩ quan.
Cuối cùng, quan quân Alpha chỉ có thể đỏ mặt, chán nản xuống khán đài.
Đoạn nhạc đệm này kết thức, Omega trên sân khấu bị đẩy lùi về hậu trường, khi đèn trên khán đài bật sáng, Kỷ Thời Sơ đi đến trước micro, hơi nghiêng người nói: "Xin lỗi, tôi đã mang đến cho các vị khách quý một trải nghiệm tồi tệ, sau hội đấu giá, chúng tôi đã sắp xếp cho các ngài một bữa tối thịnh soạn và mời các ngài thưởng thức, sau đó chúng tôi cũng sẽ sắp xếp xe đặc biệt đưa các ngài về."
Vừa nói xong, Kỷ Thời Sơ bước xuống khỏi sân khấu trong tiếng vỗ tay của những người ngồi phía dưới, hắn bước tới trước mặt Thời Tễ cười nói: "Thời tiên sinh, bố tôi nhờ tôi sắp xếp một nơi đặc biệt cho ngài, phiền ngài cùng tôi qua bên này."
---
тrυyện мìnн cнỉ đăng dυy nнấт ở waтpaтт của @ngcngυyn743, мấy вạn rãnн rỗι тнì gнé nнà мìnн cнơι nнa ( ꈍᴗꈍ) đừng đọc ở мấy cнỗ ĸнác, мìnн pùn lắм ó (。•́︿•̀。)
---
Kỷ Thời Sơ bước sang một bên nhường đường cho Thời Tễ, Thời Tễ khẽ gật đầu rồi tiến lên một bước, sau đó, âm ĩ bên tai hắn bỗng chốc biến mất, thay vào đó là âm thanh của hệ thống online.
[Kiểm tra đo lường nhân vật chính thụ thành công gặp mặt nhân vật chính công hai. 】
[Ký chủ, mục tiêu trước mắt của chúng ta là phát triển tuyến tình cảm của nhân vật chính công hai và nhân vật chính thụ. 】
[Vì thân phận của kí chủ nên lần này hệ thống sẽ chủ động hỗ trợ. 】
Thời Tễ vừa nghe lập tức cảm thấy không ổn.
"Ngươi muốn làm gì?!"
Hắn không khống chế được, trực tiếp đem những lời đang nghĩ trong đầu nói ra, Kỷ Thời Sơ một bên kỳ quái nhíu mày, hỏi: "Hả? Thời tiên sinh nói cái gì?"
Thời Tễ không nghe thấy lời của Kỷ Thời Sơ.
[Cốt truyện được tải thành công. 】
Hệ thống phớt lờ câu hỏi của hắn.
[Nhiệm vụ tiếp theo: Đưa nhân vật chính thụ đến nơi có nước và không có người, sau đó---
[——Đẩy cậu ta xuống. 】
---
Editor: chèn ơi mình là dân kỹ thuật, đọc đấu giá gì gì đó mờ tịt, xong còn tìm một đống video đấu giá trên toptop xem để chỉnh từ, nhà quê ghê á D :
Về những con số trong chương này, mình dùng song song wikidich với gg dịch á, nên là chỗ thì dịch 30 tỷ, chỗ thì để 300 triệu, mà mình tra tiếng trung thì thấy ghi là "三百亿", xong rồi mình tính số 0 thì thấy tiếng việt mình thì nó là 30 tỷ, mà mình dịch tiếng trung nên định để hán việt tý, nên tính theo vạn bên đó thì 30 tỷ là 300 triệu vạn, có gì sai sót mn giúp mình với nhe, chứ mình bị rối lọn mấy con số này quá 😭