Trời thu nhanh tối, bầu trời bị nhuộm đỏ bởi ánh nắng xế chiều, hoàng hôn vàng óng bao trùm khắp các ngóc ngách.
Trợ lý của Kỷ Thời Sơ đứng ở ngoài đón Thời Tễ, vẫn là người đàn ông lần trước, hắn cúi đầu chào Thời Tễ sau đó đẩy cánh cửa ra.
Thời Tễ nhẹ gật đầu sau đó bước vào, Lê Thầm đi theo phía sau hắn, khi đi ngang qua trợ lý của Kỷ Thời Sơ cậu liếc nhìn hắn ta một cái sau đó nhanh chóng quay đi và chạy theo Thời Tễ.
Căn phòng rất rộng rãi, khách sạn này trên danh nghĩ cũng thuộc sở hữu của Kỷ gia, Thời Tễ vừa bước vào liền thấy Kỷ Thời Sơ đang ngồi ở bàn trà, phục vụ bên cạnh đang cầm một ấm trà, hơi nóng nơi chén trà lượn lờ trong không khí
"Thời tiên sinh vẫn đúng giờ như mọi khi." Ánh mắt Kỷ Thời Sơ dừng trên người Thời Tễ một lúc, giây tiếp theo hắn lại liếc về thiếu niên ở đằng sau.
Thiếu niên nhạy bén bắt lấy ánh mắt của hắn, đôi mắt Vụ Lam Sắc nhìn thẳng vào hắn mà không có chút khách khí nào, trong mắt mang theo cảnh giác và uy hiếp.
À.
Hình như hắn bị ghét rồi.
Kỷ Thời Sơ mỉm cười, đôi mắt đỏ sậm ẩn chứa những cảm xúc khó hiểu, hắn dời tầm mắt nhìn Thời Tễ một lần nữa, Kỷ Thời Sơ nâng tay lịch sự chỉ vào chiếc ghế gỗ gụ đối diện, nhẹ nhàng nói: "Còn cách thời gian dùng bữa một lúc nữa, mời Thời tiên sinh uống trước một chút trà."
Thời Tễ khẽ cau mày nhìn hắn, mùi huân hương nhàn nhạt quấn quanh chóp mũi, trong lòng tuy nghi hoặc nhưng hắn vẫn phối hợp mà đi qua kéo ghế ra ngồi xuống, Lê Thầm cũng mím môi đứng bên cạnh hắn.
Hắn vừa ngồi xuống thì phục vụ của Kỷ Thời Sơ bưng ấm trà đến trước mặt hắn định rót một ít trà vào chén của Thời Tễ, đúng lúc này Lê Thầm đang đứng bên cạnh đột nhiên giơ tay lên chặn lại động tác của người phục vụ.
Lê Thầm nhận lấy ấm trà trong tay phục vụ, kiểm tra cẩn thận một phen rồi mới rót trà vào trong chén, bộ dáng không tin tưởng của cậu khiến Kỷ Thời Sơ không khỏi bật cười, Kỷ Thời Sơ cầm lấy tách trà đi tới nhấp một ngụm, ý cười bên môi dần dần nồng đậm
"Có vẻ như trợ lý của Thời tiên sinh không quá tin tưởng tôi nhỉ." Kỷ Thời Sơ nói một cách không kiêng nể, hắn hơi ngước mắt lên nhìn Lê Thầm, cười như không cười nói, "Không biết trước đây tôi và trợ lý của Thời tiên sinh đây có quen biết gì chăng?"
Thời Tễ lén liếc nhìn Lê Thầm, theo bản năng bênh vực đứa nhỏ nhà mình (1).
(1) nguyên văn là 犊子, mình tra Google thì nghĩ đen có nghĩa là bê con, trong trường hợp này ý chỉ là đàn em, bảo vệ đàn em như bảo vệ bê con, nên mình dịch thoáng thành 'đứa nhỏ nhà mình' lun, bạn nào thấy cấn cmt nha, sau mình beta mình sẽ quay lại cân nhắc sửa chữa.
"Kỷ tiên sinh hiểu lầm rồi", hắn nói: "Ngày trước trong nhà em trai tôi có xảy ra ít biến cố cho nên từ nhỏ tính cảnh giác đã cao, ngoại trừ tôi ra thì cậu ấy không tin ai cả."
Nói xong, để chứng minh sự tin tưởng của mình đối với Kỷ Thời Sơ, Thời Tễ cầm tách trà lên nhấp một ngụm.
Mùi trà nồng nặc lập tức bùng nổ trong miệng, dư vị có chút đắng chát, sau khi nghe hắn nói như vậy thì Kỷ Thời Sơ cụp mắt xuống, dùng ngón tay gõ nhẹ vào tay vịn của chiếc ghế gỗ gụ, mặt không biểu cảm, căn bản không thể đoán được tiếp theo hắn sẽ làm gì.
"Thì ra là như vậy." Một lúc sau, Kỷ Thời Sơ chậm rãi trả lời, hắn nghịch nghịch chén trà ngọc bích, dùng đầu ngón tay xoa xoa bề mặt nhẵn bóng.
Thời Tễ không lên tiếng, ba người ở đây đồng thời im lặng, trong không khí lan tràn một sự nôn nóng khó hiểu.
"Nếu Kỷ tiên sinh muốn gặp tôi, không bằng ngài cứ nói thẳng rốt cuộc là ngài muốn thương lượng chuyện gì?" Thời Tễ phá vỡ sự im lặng, "Lần trước Kỷ tiên sinh hỏi tôi học thói quanh co lòng vòng như thế nào, thế lần này không phải kỷ tiên sinh đây cũng đang nổi hứng cùng tôi chơi vòng quanh sao?"
Lông mi của Kỷ Thời Sơ run lên, hắn suy nghĩ một lúc rồi nhấc mí mắt lên nhìn vào mắt Thời Tễ.
Một giây tiếp theo hắn giơ tay vẫy vẫy, vài phục vụ trong phòng lập tức đặt thứ mình đang cầm xuống, hơi cúi người chào Kỷ Thời Sơ rồi lần lượt bước ra ngoài.
Đến khi trong phòng chỉ còn lại ba người, Kỷ Thời Sơ mấp máy môi mỏng: "Sức khỏe của Thời tiên sinh đã tốt hơn chưa?"
"Như ngài thấy đấy, Kỷ tiên sinh." Thời Tễ nhướng mày, "Rất tốt."
Kỷ Thời Sơ gật đầu.
"Lần trước tôi muốn gặp riêng Thời tiên sinh đúng thật là có chuyện quan trọng muốn cùng Thời tiên sinh thương lượng."
"Lần trước ngài nói ngài có hứng thú với đám người đào tạo Omega đỉnh cấp kia, sau đó tôi nghĩ......không biết Thời tiên sinh có đồng ý hợp tác cùng tôi hay không ?" Hai mắt như hồng ngọc của Kỷ Thời Sơ nhìn sang, đáy mắt mang theo chút nghiêm túc hiếm thấy.
Nghe xong lời này lông mày của Thời Tễ càng nhíu lại, tựa hồ vẫn chưa hiểu lời này của Kỷ Thời Sơ là có ý gì.
Có lẽ thấy được sự nghi hoặc của Thời Tễ, Kỷ Thời Sơ giải thích: "Thời tiên sinh cũng biết Kỷ gia chúng tôi kinh doanh đã vài thập niên, trên thế giới khắp nơi đều có nhà đấu giá của Kỷ gia, các loại kỳ trân dị bảo gì chúng tôi cũng đã đều thấy qua, nhưng Omega đỉnh cấp...là lần đầu tiên thấy."
"Chắc Thời tiên sinh cũng rõ ràng tỷ lệ hi hữu hiếm có của Omega đỉnh cấp, dưới sự đào tạo của đám người kia thì tỷ lệ tồn tại của các Omega đỉnh cấp trong những năm gần đây mới tăng lên 0,3%, số liệu tuy không lớn nhưng quả thực vẫn là một sự đóng góp to lớn."
Kỷ Thời Sơ vừa nói vừa đặt tách trà trong tay xuống, hai tay đan nhau đặt dưới cằm.
"Chỉ có tổ chức này mới nắm được kỹ thuật đỉnh cao đó."
Hắn ngã ngửa người về phía sau.
"Thạch tiên sinh, tôi không thể không thừa nhận, lần đấu giá Omega đỉnh cấp lần trước là tổ chức kia giao người cho tôi."
"Yêu cầu họ đưa ra cho tôi là cố gắng hết sức để thể hiện ưu điểm của Omega đỉnh cấp, khơi dậy sự tò mò và chú ý của nhiều người hơn, đồng thời thu hút nhiều Omega cấp thấp hơn trên thế giới tự nguyện tham gia vào thí nghiệm này."
"Nói trắng ra, bọn họ muốn thông qua tôi tìm được càng nhiều vật thí nghiệm càng tốt, những người tới dự đấu giá của Kỷ gia đều là những người có địa vị xã hội cao, nhân mạch của bọn họ không thể nào so sánh với phòng thí nghiệm nho nhỏ kia được."
Thời Tễ có chút kinh ngạc, lần trước hắn nói bóng gió không cạy được nửa chữ từ miệng Kỷ Thời Sơ, tại sao lần này hắn lại chủ động nói ra ?
"Omega đỉnh cấp đó chính là Omega duy nhất tái hòa nhập xã hội." Kỷ Thời Sơ nói.
Thời Tễ càng nghe càng hồ đồ, những nội dung này không tồn tại trong nguyên văn, nghe Kỷ Thời Sơ nói điều này, thế giới quan của hắn cũng bị đập đi xây lại.
"Về phần nguyên nhân..." Kỷ Thời Sơ nhìn Thời Tễ vẻ mặt ngưng trọng, hắn hếch cằm tỏ vẻ hiểu rõ, "Tôi biết có nói thế tiên sinh cũng khó mà lý giải, nhưng ngài nhìn cái này... "
Vừa nói, hắn từ phía sau lấy ra một notebook rồi mở lên, trên màn hình đột nhiên xuất hiện một đoạn video có nút tạm dừng.
Toàn bộ hình ảnh là đen trắng, xét từ góc độ chụp xảo quyệt thì chắc chắn là được chụp lén, nơi trong ảnh trông giống như bên trong một phòng thí nghiệm.
Mặc dù hình ảnh không rõ ràng và khoảng cách rất xa nhưng Thời Tễ vẫn có thể nhìn thấy các thiết bị thí nghiệm lộn xộn trên bàn cùng với đủ loại khay nuôi cấy (2) bên cạnh.
(2) này nà mấy ní, mà tưởng tượng nó cao đâu tầm 2m giống trong mấy phim hoa học giả tưởng í
Những khay nuôi cấy này được làm bằng thủy tinh, so với các khay nuôi cấy thông thường, các khay nuôi cấy trong video lớn đến mức đáng kinh ngạc, chứ một người thanh niên cao 1m9 cũng không có vấn đề gì.
Nhưng mặc kệ thấy thế nào thì cái video này cũng thật là quỷ dị.
Kỷ Thời Sơ duỗi ngón tay bấm phát, sau đó hình ảnh trên màn hình bắt đầu chuyển động.
Thời Tễ nhìn sang, chỉ thấy một vài dòng điện màu trắng lóe lên trên màn hình đen trắng, sau đó một tiếng "bang" lớn phát ra từ loa khiến trái tim trong lồng ngực Thời Tễ sợ hãi đập mạnh một hồi lâu.
Sau đó màn hình video thay đổi, camera đột nhiên đến gần quay thẳng trực tiếp vào những khay nuôi cấy này, trong khay nuôi cấy màu xám, Thời Tễ mơ hồ nhìn thấy một bóng người chuyển động, cái bóng này trong giây lát lướt qua, tốc độ nhanh đến mức không thể nhìn rõ hình ảnh.
Thời Tễ không khỏi tiến về phía trước nhìn, ngay lúc hắn đến gần màn hình máy tính, một bàn tay đột nhiên xuất hiện trên khay nuôi cấy!
Hắn hít một hơi và nhìn chằm chằm vào đoạn video đang tiếp tục phát.
Đồng hồ ở góc dưới bên phải nhảy lên nhanh chóng, Kỷ Thời Sơ nhấn nút tua nhanh, lại nhìn thêm vài lần nữa Thời Tễ mới xác định trong khay nuôi cấy thật sự có một người.
Người bên trong cực kỳ táo bạo, hắn liên tục đập vào tấm kính trong suốt trước mặt, tấm kính nhìn có vẻ mỏng manh nhưng thực chất lại vô cùng chắc chắn, dù có đá thế nào cũng chỉ để lại trên đó một số vết xước mờ nhạt.
Thời gian lại trôi qua, con người bị mắc kẹt trong khay nuôi cấy hiển nhiên càng bất ổn về mặt cảm xúc, thậm chí còn bắt đầu đập đầu vào kính, lần này lại mạnh hơn lần trước, thẳng cho đến khi mặt ngoài của tấm kính pha lê dính đầy máu trên trán hắn.
Như không cảm nhận được đau đớn, hắn liên tục đập đầu vào tấm kính trước mặt, cổ họng gầm lên như dã thú, máu đỏ sậm chảy xuống tường, vết máu chói mắt kích thích sâu vào thần kinh của Thời Tễ.
Video hoàn toàn kết thúc tại đây, toàn bộ video chỉ kéo dài có vài phút nhưng lại khiến Thời Tễ có cảm giác như mình đã xem cả thế kỷ.
Không hiểu sao đoạn video dài bất tận này khiến Thời Tễ cảm thấy cực kỳ bi ai, hắn dường như cảm nhận được sự tuyệt vọng và đau đớn của người đó, cảm giác đồng cảm mạnh mẽ này khiến Thời Tễ không thể hồi phục trong một khoảng thời gian dài.
Kỷ Thời Sơ ở bên kia lại rất bình thản ung dung, không biết hắn đã phải phát đi phát lại đoạn video này bao nhiêu lần mới có thể tỏ ra bình tĩnh được như vậy.
"Cạch" một tiếng, Kỷ Thời Sơ đóng máy tính lại, quay lại nhìn sắc mặt khó coi của Thời Tễ: "Thí nghiệm này vốn dĩ vô nhân đạo, nó tương đương với việc cưỡng bức chuyển đổi gen của một người bình thường thành một gen khác, một số Omega đỉnh cấp được nuôi cấy nhân tạo không thể thích nghi, dẫn đến thay đổi mạnh mẽ về tính cách, khó có thể tự khống chế cảm xúc, thậm chí dễ dàng xuất hiện xu hướng chống đối xã hội".
"Nói một cách đơn giản, Omega đỉnh cấp có năng lực cực kỳ mạnh mẽ nhưng chúng cũng có tác dụng phụ rất lớn, những kẻ được cải tạo này lại càng đáng sợ hơn." Giọng nói của Kỷ Thời Sơ dần dần trầm xuống, "Bọn họ là một đám dã thú không có lý trí, một khi mất khống chế hậu quả sẽ không thể tưởng tượng được."
"Cho nên sau nhiều năm như vậy, tổ chức sẽ chỉ công bố với thế giới bên ngoài những Omega đỉnh cấp mà mình đã bồi dưỡng được, mà cái gọi là đối tượng thí nghiệm thành công, cho dù hoàn thành thí nghiệm cũng sẽ bị buộc phải nhốt trong phòng thí nghiệm bởi vì họ không thể kiểm soát được chính mình."
"Omega đỉnh cấp lần trước xuất hiện ở hội đấu giá."
"Thay vì nói hắn đã tái hòa nhập xã hội, không bằng nói mười mấy năm qua hắn là người duy nhất bước ra từ phòng thí nghiệm đó."
Sau khi nói ra kết quả này, Thời Tễ càng cảm thấy khó tin hơn.
Những thực nghiệm bị ép mua ép bán, bị tùy ý cải tạo gen, bị nhốt trong khay nuôi cấy .
Trong một khoảng thời gian ngắn, Thời Tễ không thể nào hình dung được một thí nghiệm tước mất tự do, tước đi tôn nghiêm, không hề có nhân tính như vậy.
Họ chỉ là một bầy chuột bạch bất lực, co ro trong một góc tối tăm và ẩm ướt, ôm lấy thân thể xiêu vẹo xách nát của mình và tận mắt chứng kiến những kẻ sát nhân đã biến mình thành bộ dạng này được nhận hoa, được khen ngợi, được tôn trọng.
Quá hoang đường.
Thật sự quá hoang đường.
Thời Tễ vô thức siết chặt nắm tay, ngón tay nắm chặt khẽ run lên, Kỷ Thời Sơ nhìn hắn rồi nói: "Thời tiên sinh là người thông minh, hẳn có thể đoán được tôi muốn làm gì."
"Tôi muốn cứu họ, đem những thứ trong phòng thí nghiệm này phơi bày ra ánh sáng." Kỷ Thời Sơ thẳng thắn nói ra yêu cầu của mình, "Sở dĩ tôi tiếp cận Thời tiên sinh chủ yếu là vì cha mẹ Thời tiên sinh......đã từng là người trong tổ chức này."
Lời nói của hắn như một tia sét giáng thẳng vào đầu Thời Tễ, hắn cảm thấy sống lưng mình trở nên tê dại.
Đây cũng là giả thiết không có trong nguyên văn cốt truyện.
Vì nguyên chủ không lên sân khấu nhiều cho nên nguyên văn không đề cập thêm về cha mẹ của hắn, Thời Tễ chỉ biết công việc của họ là tuyệt mật, nào có biết bọn họ thế mà lại là người trong tổ chức ?!
Máu khắp người dường như đã đông đặc lại, Thời Tễ cảm thấy tứ chi tê dại, sắc mặt càng ngày càng khó coi.
Kỷ Thời Sơ lần đầu tiên thấy bộ dáng ngạc nhiên này của hắn, nghi hoặc mà dò hỏi: "Chẳng lẽ Thời tiên sinh không biết rõ sự tình?"
Sau đó thấy hắn phản ứng lại.
"Cái đó... Yêu cầu đầu tiên của tổ chức là tuyệt đối bảo mật. Tôi cũng tình cờ nghe được điều này từ cha tôi." Kỷ Thời Sơ nói, đột nhiên nhớ ra điều gì đó, quay đầu lại nói thêm: "Thời tiên sinh không cảm thấy......"
"Tai nạn xe hơi hơn mười năm trước thật sự là ngoài ý muốn sao?"
Thời Tễ nuốt khan.
"Không phải đó chỉ là một tai nạn thôi sao?"
Kỷ Thời Sơ lắc đầu: "Ý tôi là, vụ tai nạn này thật kỳ quái, tôi nghĩ đây gần như là một vụ tai nạn xe cộ do con người tạo ra."
Có lẽ thấy sắc mặt Thời Tễ càng ngày càng khó coi, Kỷ Thời Sơ có lỗi nói: "Thật xin lỗi, tôi không cố ý nhắc tới chuyện thương tâm của Thời tiên sinh."
"Không sao." Thời Tễ trả lời.
Hắn chỉ không ngờ rằng bố mẹ của nguyên chủ thực sự có liên quan đến tổ chức này.
"Nhưng tôi đoán cha mẹ của Thời tiên sinh có lẽ cũng không tham gia vào nghiên cứu này." Kỷ Thời Sơ nói, "Tôi đề nghị Thời tiên sinh nên chú ý hơn đến..."
Đang nói, hắn đột nhiên im lặng, vẻ mặt lạnh lùng quay đầu nhìn về phía cửa, ánh mắt sắc bén, bầu không khí xung quanh nhất thời trở nên ngưng trọng.
Cuối cùng Kỷ Thời Sơ giơ ngón tay nhúng vào trà trong chén, viết lên bàn hai chữ -
"Tổ chức."
---
Editor:
Xin lỗi mấy bạn vì sự biến mất mấy hôm rày nha, công việc của mình đang hơi không ổn lắm nên mấy nay hơi lu bu.
Mình vẫn sẽ cố gắng mỗi ngày một chương, ngày nào không có mấy bạn thông cảm nha, qua đến đầu năm sau là mình có kết quả rồi, cũng bớt vất vả hơn giờ một chút, khoảng thời gian này đang cuối năm nên nhiều việc lao đao quá :((((