Sau Ly Hôn, Chồng Cũ Lại Muốn Theo Đuổi Tôi

Chương 546



Chương 546

Du Ân bị câu nói của anh làm cho nghẹn họng, nhất thời không nói nên lời.

Cô ngẫm nghĩ một lúc mới nói: “Vậy ngộ nhỡ có con thì anh không được phép dùng đứa bé để ép tôi kết hôn với anh, đồng thời việc có nên giữ lại đứa bé hay không sẽ do tôi quyết định.”

Phó Đình Viễn bỗng cảm thấy ngực mình đau đớn nặng trĩu, cầm điện thoại lâu đến mức không còn sức để lên tiếng.

Cô nói một cách lạnh lùng vô tình như vậy, hoàn toàn không muốn giữ lại con của anh, cũng không muốn phát triển sâu về mối quan hệ này với anh.

Lần này, cô đã đóng kín trái tim mình.

Anh bỗng không muốn tranh luận bất kỳ điều gì với cô nữa, trái tim anh đã rất mệt rồi.

Anh cũng chợt hiểu ra một câu, đừng cố nói lý với phụ nữ, chỉ cần làm theo lời cô ấy là được.

Vì thế anh chẳng còn chút cốt khí thỏa hiệp: “Được, tôi đồng ý.”

Du Ân nói tiếp: “Tôi hy vọng anh cũng có thể xem xét các điều khoản khác.”

Phó Đình Viễn dứt khoát trả lời: “Tôi đồng ý.”

Từ thái độ cứng rắn ngang ngược bỗng trở nên thỏa hiệp vô điều kiện của anh, khiến Du Ân rất ngạc nhiên, nhưng nếu anh đã sảng khoái đồng ý, tất nhiên cô sẽ không hỏi thêm gì nữa.

Vì thế cô nói: “Được rồi, vậy thì tôi sẽ sửa lại điều khoản đầu tiên, lát nữa tôi sẽ in nó ra để cho chúng ta ký tên.”

Phó Đình Viễn còn có thể nói gì nữa? Đành phải đồng ý tiếp.

Sau khi hai người trò chuyện xong vấn đề này, Phó Đình Viễn lại nói bằng giọng van nài: “Tối nay em đừng đi ăn với bọn họ được không?”

Anh không muốn Du Ân gặp Chung Văn Thành, mặc dù bây giờ bọn họ đã vạch rõ mối quan hệ, rõ ràng Chung Văn Thành kia vẫn chưa chết tâm.

Du Ân trịnh trọng đáp: “Điều thứ sáu trong bản thỏa thuận: Hai bên không được phép can thiệp vào cuộc sống của nhau.”

Phó Đình Viễn: “…”

Sớm biết thế này anh đã không đồng ý!

Nhưng rõ ràng đã quá muộn rồi.

Cuối cùng, anh chỉ có thể ngượng ngùng cúp máy, để tối nay đám người Du Ân và Tô Ngưng tụ tập đi ăn.

Chẳng sao cả, anh cũng được coi là người ở trong đoàn phim, nên tham gia vào bữa tiệc của bọn họ cũng không có gì bất ổn.

Có thể tưởng tượng được, lúc đám người Du Ân và Tô Ngưng ngồi vào phòng bao sau khi kết thúc công việc vào buổi chiều, Phó Đình Viễn gõ cửa đi vào, vẻ mặt của mọi người đã ngạc nhiên đến mức độ nào.

Mấy người khác đều không ngờ Phó Đình Viễn – đại boss đầu tư ở phía sau, đột nhiên tham gia vào bữa tối của bọn họ, khiến mấy người cảm thấy áp lực như núi, nhất là những diễn viên vô danh nằm ngoài tuyến ba, nhất thời cảm thấy vô cùng căng thẳng.

Tô Ngưng chẳng hề khách khí trợn mắt, khẽ mắng Phó Đình Viễn vào tai Du Ân: “Khốn khiếp, bây giờ da mặt của anh ta đã dày lên một cách bất thường.”

Du Ân cũng cực kỳ nhức đầu, cô ra ngoài ăn cơm cùng đám người Tô Ngưng là để tránh xa Phó Đình Viễn, ai dè anh lại bám dai như đỉa theo tới đây.

Chung Văn Thành thấy Phó Đình Viễn đi vào cũng rất ngạc nhiên, vội vàng đứng dậy chào hỏi: “Anh Phó, sao anh cũng tới đây?”