Sau Ly Hôn, Chồng Cũ Lại Muốn Theo Đuổi Tôi

Chương 784



Chương 784

Hiền lành, tài đức vẹn toàn, tính tình hoàn mỹ, nhưng suốt bao nhiêu năm trời không gặp được chút ngọt bùi nào trong cuộc sống.

Lớn lên trong bàn tay của cha con Du Thế Quần, chịu rất nhiều đau khổ, kết hôn với Phó Đình Viễn được ba năm, Phó Đình Viễn mặt lạnh với cô, mẹ chồng và em dâu cũng ức hiếp cô khắp nơi.

Không dễ dàng gì mới nhận lại cha ruột của mình, tận hưởng cảm giác ấm áp của gia đình, thì cơ thể lại xảy ra vấn đề.

Ngay cả bà cụ Hàn, người đã quen với những thăng trầm ở tuổi của mình, cũng không khỏi thấy bất bình thay cho cô.

Du Ân cười nhẹ và nói: “Có lẽ cay đắng mà con đang chịu đựng bây giờ là để khiến con cảm thấy ngọt ngào như sống trong lọ mật trong những ngày tương lai.”

Bà cụ Hàn yêu thích sự bình tĩnh của cô, thề thốt: “Đừng lo lắng, bà sẽ tận lực điều trị tốt thân thể của con.”

Lúc đầu, bà cụ Hàn chỉ hứa sẽ cố gắng điều trị cho cô, nhưng sau một thời gian thân thiết, lại biến thành sẽ dốc hết sức lực.

Vì thế, ngày hôm sau, bà cụ Hàn đã lao vào sách thuốc mà người xưa để lại, xem xét thật kỹ, cố gắng tìm một đơn thuốc tốt hơn để sử dụng cho Du Ân.

Sau nhiều cân nhắc, cuối cùng Diệp Văn quyết định giao quyền chuyển thể cuốn sách mới cho Thiệu Kinh và Tinh Sang của Thiệu Kinh, Du Ân không có ý kiến gì. Diệp Văn đưa ra quyết định như vậy chắc chắn có suy xét của ông.

Diệp Văn giải thích với Du Ân qua điện thoại: “Thiệu Kinh đã có một lần nói chuyện với ba, có thể thấy rằng lần này ông ấy thực sự muốn xoay người thông qua bộ phim này. Đối với mớ hỗn độn trong chuyện tình cảm của ông ấy, với tư cách là một người ngoài cuộc, ba cũng không thể kiểm soát quá nhiều. Miễn là ông ấy có thể nghiêm túc thực hiện bộ phim của chúng ta là tốt rồi.”

“Dạ.” Du Ân đáp.

Diệp Văn lại nói: “Đội ngũ sáng tạo ở Tinh Sang cũng rất hoàn thiện. Chúng ta chỉ cần làm tốt khâu kịch bản bên này là được. Tất nhiên, nếu con có đề cử diễn viên nào thì cứ nói với ba.”

Du Ân trả lời: “Con sẽ suy nghĩ lại. Với sự phát triển chi tiết của kịch bản, con lại có cảm giác mới với nhiều nhân vật, những ứng cử viên con đã nghĩ trước đây có thể sẽ thay đổi.”

“Không vội.”

Sau khi hai cha con nói về công việc, họ lại nói về sức khỏe của Du Ân.

Du Ân đương nhiên chỉ nói toàn chuyện tốt, không nói chuyện xấu: “Mọi thứ của con đều tốt ạ, ba không cần lo lắng. Sắp đến Tết âm lịch rồi, đến lúc đó con sẽ trở về.”

Đây là Tết âm lịch đầu tiên Du Ân về nhà họ Diệp, cô chắc chắn phải quay về.

Bà cụ Hàn đương nhiên biết chuyện này, chỉ nói trước sẽ chuẩn bị thuốc cho cô uống trong dịp Tết, để cô có thể yên tâm về ăn Tết.

Tất nhiên, qua năm cô vẫn phải tiếp tục trở về.

Trong loại chuyện điều trị sức khỏe này, một năm rưỡi đã là ngắn, đôi khi cũng phải mất ba đến năm năm mới trị khỏi. Bà cụ Hàn báo cho Du Ân kết quả điều trị cuối cùng, mọi thứ đều phải tùy thuộc vào tạo hóa của Du Ân.

Du Ân hiện tại đã xem nhẹ kết quả của chuyện này, có thể trị khỏi là tạo hóa của cô, không trị khỏi là số mệnh của cô.