Sáu Người Chị Gái Cực Phẩm Của Tôi

Chương 1443



Cho dù trong lòng lo lắng, nhưng cô vẫn không chống lại được cơn buồn ngủ.  

Không bao lâu sau, trong phòng chỉ còn lại tiếng hít thở.  

Hai người cùng chìm vào giấc.  

Thời gian dần trôi.  

Đột nhiên có một tiếng hét vang lên: "Á!"  

Trương Minh Vũ sợ giật mình!  

Mở mắt ra, mọi thứ tối đen!  

Kiều Hân!  

Tuy nhiên quay người lại liền cảm thấy một mùi hương thoảng qua!  

Cơ thể mềm mại chui vào lòng anh!  

Tròng mắt Trương Minh Vũ co rụt lại.  

Sao vậy?  

Có kẻ địch?  

Cơ thể Trương Minh Vũ lập tức căng thẳng.  

Anh vừa nhìn vừa lắng nghe, nhưng trong phòng... không có người thứ ba!  

Có thể cảm nhận được.  

Lâm Kiều Hân đang nhào vào lòng anh.  

Nằm mơ sao?  

Trương Minh Vũ vội vàng nói: "Không sao không sao, chỉ là mơ thôi".  

"Không sao rồi".  

Nói xong anh liền đặt tay lên lưng cô.  

Muốn vỗ về cô.  

Nhưng vừa chạm vào, một tiếng thét thất thanh lại vang lên: "Á"!  

Lâm Kiều Hân run rẩy, nhào vào lòng Trương Minh Vũ!  

Ôm chặt lấy anh!  

"Rắn... có rắn..."  

Lâm Kiều Hân vừa mơ vừa nói, vô cùng sợ hãi!  

Trong phòng tối om.  

Đến bây giờ, cô vẫn chưa phân biệt được đâu là mơ đâu là thật!  

Cơ thể cô run rẩy càng kịch liệt hơn!  

Trương Minh Vũ cũng đau lòng.  

Anh duỗi tay ra ôm cô vào lòng.  

"Không sao, không có rắn".  

"Là tôi, Trương Minh Vũ này".  

"Cô nằm mơ thôi, không có rắn, đều là giả mà, không có gì đâu".  

Trương Minh Vũ vừa vỗ về vừa an ủi cô.  

Giọng nói quen thuộc này khiến cô tỉnh lại.  

Trương Minh Vũ?  

Nằm mơ?  

Một lúc sau, tâm trạng của cô mới ổn định lại, cô run rẩy hỏi: "Minh Vũ... không có rắn đúng không?"  

Trương Minh Vũ đau lòng nói: "Không có rắn, chỉ có mình tôi thôi".  

"Ừm".  

Lâm Kiều Hân khẽ đáp một tiếng.  

Tâm tình cũng dần thả lỏng.  

Một lúc sau, cơ thể hoàn toàn thả lỏng.  

Mềm nhũn trong lòng anh.  

Hả?  

Trương Minh Vũ trợn tròn hai mắt.  

Ban nãy Lâm Kiều Hân căng thẳng như vậy chẳng cảm nhận được gì.