Hít. Một lúc sau, tiếng hít sâu lại vang lên! Ánh mắt của mọi người lóe lên vẻ hoang mang! Chuyển hết cổ phần sao? Điên rồi! Nhất định điên rồi! Chu Hướng Đông trợn tròn mắt, ánh mắt vô cùng nghiêm trọng! Khùng quá! Trương Minh Vũ mỉm cười hỏi: "Vậy ai có ý kiến không?" Nói xong, anh ngồi vắt chân. Mặt mày kiêu ngạo. Ực! Mọi người khó khăn nuốt nước bọt. Họ nhìn nhau. Nhưng cuối cùng không có ai dám nói gì... Trương Minh Vũ nhíu mày, lạnh lùng nói: "Nếu không có ý kiến... thì vứt anh ta ra ngoài". Nói xong liền chỉ về phía Chu Vân Đình. "Vâng!" Bảo vệ cung kính đáp! Vừa dứt lời, liền kéo Chu Vân Đình đi ra ngoài! Chu Vân Đình sững sờ. Thậm chí còn quên mất giãy giụa. Tất cả mọi người đều sững sờ nhìn! Chu Hướng Đông cuộn chặt nắm đấm, lạnh lùng nói: "Thằng nhãi, cho dù mày có là chủ tịch công ty thì vẫn phải làm theo quy định!" "Mày đừng có mà quá đáng!" Trương Minh Vũ cười nói: "Công ty là của tôi, chẳng phải tôi là người lập ra quy định sao?" "Còn nhiều lời nữa, ông cút cho tôi". Giọng nói bình thản. Nhưng... Khiến mọi người ngẩn người! Điên quá! Chu Hướng Đông tức giận nói: "Tôi là cổ đông!" Trương Minh Vũ lạnh lùng nói: "Cổ đông thì sao? Ông có bao nhiêu cái chân mà chuyện gì cũng muốn xen vào vậy?" "Nhìn dáng vẻ của ông chắc có bao nhiêu chân cũng chỉ yếu như Chu Vân Đình thôi nhỉ?" Hả? Chu Hướng Đông nhíu mày. Ý gì vậy? Ha ha ha! Đinh Ninh và Hàn Thất Thất đột nhiên ôm miệng cười. Mọi người đều kinh ngạc. Hóa ra là... chân giữa! Mọi người lại cố gắng nhịn cười! Chu Hướng Đông cũng phản ứng lại, sắc mặt trầm xuống! Nhưng... Cuối cùng ông ta vẫn chẳng nói được gì. Người của ông ta không ở đây, ông ta không chiếm được lợi thế!