Sáu Người Chị Gái Cực Phẩm Của Tôi

Chương 1605



Anh sững sờ, thầm nghĩ chẳng lẽ mình sắp bị cưỡng hôn rồi sao?  

Không được!  

Anh vội vàng đẩy vai cô ấy ra.  

Cô ấy nhíu mày, dịu giọng nói: “Nếu em ngoan ngoãn phối hợp, chị sẽ giữ đúng lời hứa, chỉ làm bộ chút thôi”.  

“Nhưng nếu em dám chống đối…”  

“Em càng chống đối chị sẽ càng hưng phấn đó!”  

Nói rồi hai mắt cô ấy sáng rực lên!  

Ừng ực!  

Anh gian nan nuốt nước miếng, ánh mắt chỉ toàn là mờ mịt!  

Câu nói này… thật quen thuộc…  

Nhưng mà…  

Ngay sau đó, Liễu Thanh Duyệt dùng sức đẩy tay anh ra!  

Cúi thấp người xuống!  

Trương Minh Vũ cảm nhận được mùi hương thơm ngát thoảng theo làn gió quẩn quanh chóp mũi, tim đập rộn ràng!  

Đầu óc đều trở nên trống rỗng.  

Lúc này anh đã quên cả phản kháng, cũng không biết rốt cuộc mình nên làm gì cho phải.  

Nội tâm hỗn loạn như một mớ bòng bong!  

Trên mặt anh nhanh chóng truyền đến cảm giác mềm mại mê người!  

Hương thơm kia xộc thẳng vào mũi!  

Hả?  

Anh lại ngơ ngác.  

Cô ấy bày ra nhiều trò như vậy… chỉ để thơm má thôi sao?  

Cả người cứng đờ như ngựa gỗ!  

Liễu Thanh Duyệt hung hăng hôn một cái.  

Sau đó ngẩng đầu, trông bộ dạng vẫn chưa được thỏa mãn!  

Cô lại nở nụ cười xấu xa: “Thằng nhóc thối, chị đến đây!”  

Dứt lời, cô ấy lại định cúi người xuống!  

Hả?  

Vẫn còn nữa sao?  

Hai mắt anh trợn tròn.  

Gương mặt tinh xảo của cô ấy không ngừng tiến gần.  

Lần này… là đôi môi!  

Anh vội vàng chống cự.  

Uỳnh uỳnh uỳnh!  

Đột nhiên có một tràng tiếng đập cửa dữ dội.  

Hả?  

Liễu Thanh Duyệt nhíu mày, cả người khựng lại giữa không trung.  

Trong mắt anh hiện lên vẻ mừng rỡ.  

Có người đến sao?  

Hừ!  

Cô ấy hừ lạnh một tiếng.  

Lại tiếp tục cúi người!  

Anh hốt hoảng ngăn lại: “Chị tư, có người đến kìa, mau đi xem thử đi!”  

Anh vừa nói vừa vỗ bả vai cô ấy ra hiệu.  

Cô ấy lườm anh tỏ vẻ bực bội: “Không được, hôn đã rồi nói tiếp!”  

Anh cuống quýt hét ầm lên: “Đây rồi, ra ngay đây!”  

Dứt lời, anh tức tốc xoay người lao ra!  

Thoát rồi!  

Trên mặt anh tràn đầy hưng phấn.  

Không biết là ai đến cứu anh đây?  

Thế nhưng anh chưa kịp bước được mấy bước đã bị người đằng sau kéo tay lại!  

Hả?  

Anh mờ mịt quay đầu.