Sáu Người Chị Gái Cực Phẩm Của Tôi

Chương 1609



Trương Minh Vũ nghe thấy thế lại cau mày.  

Kẻ xấu?  

Rốt cuộc kẻ xấu mà Hàn Thiên Hoa nói đến có liên quan gì đến người của Thần Ẩn hay không?  

Không biết tại sao trong lòng anh xuất hiện một dự cảm chẳng lành!  

Không được!  

Anh cũng lấy điện thoại gửi đi một tin nhắn.  

Đột nhiên có một tia sáng lóa mắt chiếu tới!  

Anh phải nheo mắt lại!  

Lòng anh trầm hẳn xuống.  

Nguy rồi!

Két!  

Tiếng thắng xe chói tai vang lên.  

Hàn Thất Thất đột ngột quay vô lăng lái xe chắn ngang qua.  

Trương Minh Vũ gầm lên: "Quay lại mau lên!"  

Hàn Thất Thất vô cùng sốt ruột, nhanh chóng quay đầu xe.  

Nhưng đôi mắt của cô ta lại chứa đựng nét cười khó thấy.  

Đinh Ninh nhíu mày.  

Chẳng mấy chốc Hàn Thất Thất đã quay đầu xe rồi xông thẳng ra phía sau.  

Tâm trạng Trương Minh Vũ vẫn cực kì thấp thỏm.  

Giây lát sau, ánh sáng chói mắt lại chiếu đến một lần nữa.  

Két!  

Hàn Thất Thất lại phanh gấp.  

Ánh mắt Trương Minh Vũ trở nên nghiêm túc.  

Đánh gọng kìm!  

Hàn Thất Thất nhếch môi cười.  

Sắp xếp cũng ổn đấy!  

Không lâu sau, một toán người từ từ bước ra từ trong ánh đèn nhức mắt.  

Trương Minh Vũ quan sát một lượt, có ít nhất hai mươi người!  

Những kẻ này...  

Hàn Thất Thất nói trong bất lực: "Hết cách rồi, xuống xe thôi".  

Xuống xe ư?  

Trương Minh Vũ cau mày.  

Đối phương đã dám mai phục ở đây thì kiểu gì cũng chuẩn bị xong xuôi hết cả rồi.  

Xuống xe... là tự tìm đường chết rồi còn gì...  

Phút chốc, đội ngũ hai mươi người kia bao vây ba người.  

Chà.  

Trương Minh Vũ thầm thở dài.  

Thật lâu sau anh mới trầm giọng nói: "Hai người ngồi yên trên xe chờ tôi. Thất Thất, cô chuẩn bị đi, thời cơ đến thì chạy ra ngoài, không cần lo cho tôi".  

Một tia sáng lóe lên trong đôi mắt đẹp của Hàn Thất Thất.  

Nghĩa khí đấy!  

Ánh mắt Đinh Ninh thì đầy phức tạp.  

Trương Minh Vũ... trượng nghĩa vậy ư?  

Phịch!  

Cửa xe đóng lại.  

Trương Minh Vũ đứng cạnh xe với nét mặt nặng nề.  

Đám người xung quanh bao vây xe kín kẽ, mặt ai nấy đều chẳng có cảm xúc gì.  

Chỉ nhìn thôi đã là một sự uy hiếp vô hình rồi!  

Cao thủ!