*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Đã thế tên đàn ông còn ngã lên luôn hai kẻ còn lại. Hả? Trương Minh Vũ ngơ ngác nhìn quả đấm của mình. Chuyện gì thế này? "Đánh hay lắm!" Hàn Thất Thất phấn khởi hét lên, mắt long lanh sáng rỡ. Thế mới đúng chứ! Đinh Ninh càng ngạc nhiên hơn. Sáu người còn lại thấy vậy đồng loạt lao tới! Ánh mắt Trương Minh Vũ trở nên hào hứng. Chẳng lẽ chỉ có hai tên đó là mạnh thôi? Anh không lùi mà tiến tới, xông thẳng vào trong đám người! Bốp bốp bốp! Tiếng đánh nhau kịch liệt vang lên nối tiếp nhau! Sáu kẻ nọ hoàn toàn không phản kháng nổi! Chỉ mấy chục giây sau, sáu gã đàn ông vạm vỡ đã nằm vật ra đất. Ai nấy đều rên la trong đau đớn! Trương Minh Vũ nhoẻn môi cười. Quả nhiên! Việc liên tiếp đánh bại đối thủ làm anh kích động vô cùng. Nhào lên! Anh ngẩng đầu quan sát. Mười một người còn lại cũng đang tiếp cận anh! Trương Minh Vũ cười khẩy! Anh xông tới với tốc độ nhanh như chớp! Người bay cao, tung một cú đấm mạnh mẽ! Ầm! Âm thanh nắm đấm nện vào da thịt truyền đến. Trương Minh Vũ nhướng mày. Trúng rồi. Nhưng nụ cười trên mặt anh bỗng cứng đờ. Tên này... chẳng nhúc nhích! Ực! Trương Minh Vũ miễn cưỡng nuốt nước miếng. Điều này làm anh sợ hết cả hồn. Trương Minh Vũ ngẩng đầu, thấy tên đàn ông đang mặt nặng mày nhẹ nhìn mình. Chuyện gì đây? Tên này là một trong hai kẻ mạnh đó ư? Giây lát sau, gã nện nắm đấm tới. Trương Minh Vũ nhanh chóng né tránh. Đồng thời anh chuyển sang đánh người đàn ông đứng bên cạnh. Phịch! Lại trúng! Nhưng... chẳng thể mảy may lay động gã! Ơ kìa... Bốp bốp bốp! Trương Minh Vũ lại đánh thêm ba phát nữa! Lần này là ba tên đàn ông khác nhau! Nhưng... tất cả đều đứng sừng sững! Trời đất ơi! Trương Minh Vũ há hốc mồm. Đám còn lại đều là cao thủ hết à? "A!" Người đàn ông trước mặt anh thình lình hét to.