Trương Minh Vũ hít sâu một hơi. Lần đầu tiên anh nhục nhã như thế! Hàn Thất Thất đứng sững như trời trồng. Tiếng bước chân như dội thẳng vào tim cô ta. Cô ta ngẩng đầu nhìn lại, mấy tên đàn ông lực lưỡng đang xúm lại gần Trương Minh Vũ! Tia tuyệt vọng hiện lên trong mắt Hàn Thất Thất. Tâm trạng Trương Minh Vũ cũng chẳng thoải mái gì cho cam. Vùng đùi bị đau khiến anh không tài nào nhúc nhích nổi. Làm sao bây giờ? Tâm trí Trương Minh Vũ rơi vào hỗn loạn nhưng nghĩ nát óc cũng không tìm ra được giải pháp nào! Lần này… toi rồi! Trương Minh Vũ thở dài. Chẳng mấy chốc những tên thuộc hạ đã đi tới trước mặt anh. Trương Minh Vũ bỏ cuộc, không còn muốn vùng lên nữa. Vì anh đang phải chịu nỗi đau thể xác quá lớn! Hàn Thất Thất chìm vào tuyệt vọng. Ngón tay Đinh Ninh cũng sắp nhấn xuống. Bỗng nhiên, một luồng sáng chói lóa lóe lên! Ơ? Trương Minh Vũ ngẩn người. Tất cả những người khác cũng đồng loạt dừng tay. Ngay sau đó, tiếng nổ máy thật lớn truyền đến. Vô cùng chát chúa! Người thanh niên cau mày, nhỏ giọng gào lên: "Bắt con nhỏ nó đi!" Tình cảnh trước mắt làm Trương Minh Vũ sôi sục tinh thần! Có cứu viện ư? Anh cố chịu đau, chân giẫm mạnh xuống đất. Nhảy lên thật cao! Mấy tên tay sai vồ hụt. Trương Minh Vũ lại cố gắng giơ đầu gối húc mạnh vào giữa hai chân một kẻ! "Á!" Tiếng kêu gào quen thuộc lại vang lên lần nữa. Trương Minh Vũ cũng đau đến hít hà. Đùi anh như vừa bị xẻo một miếng thịt vậy! Đám chân tay vạm vỡ đồng loạt xông lên! Má ơi! Trương Minh Vũ mở to hai mắt! Gì mà ác ôn quá vậy! Anh chạy ngược ra sau thật nhanh. Nhưng chạy rồi cũng kiệt sức thôi! Cứu viện là ai thế? Nhanh lên đi chứ! Phút chốc, đám côn đồ đã đuổi tới! Một người trong đó sắp sửa nhào lên đè Trương Minh Vũ xuống! Anh sững sờ. Với tốc độ chạy hiện giờ thì anh hoàn toàn không tránh nổi, chân mềm oặt ra rồi! Đoàng! Bỗng nhiên, một tiếng động chói tai dội tới! Tất cả mọi người kể cả Trương Minh Vũ đều hoảng sợ giật mình. Súng? Trương Minh Vũ thần người ra.