Sáu Người Chị Gái Cực Phẩm Của Tôi

Chương 1628



Anh bất giác cảm thấy yên tâm.  

Giọng nói dễ nghe của Lâm Kiều Hân lại vang lên: "Lên đi, anh leo lên lưng tôi".  

Trương Minh Vũ hơi đau lòng.  

Nhưng đã nói đến nước này...  

Do dự một chút, Trương Minh Vũ khẽ di chuyển, nằm trên lưng Lâm Kiều Hân.  

Mùi hương lạ xông vào mũi anh.  

Mùi hương này khiến Trương Minh Vũ luống cuống.  

Lâm Kiều Hân nghiến chặt răng.  

Dùng hết sức mới cõng được anh lên.  

Lảo đảo đi về phía giường.  

Trương Minh Vũ cảm thấy yêu cô vô cùng.  

Chỉ có thể dùng chân trái cỗ gắng đỡ cơ thể để cô bớt vất vả.  

Chỉ cần khẽ chuyển động, cơn đau ở vùng đùi sẽ ập tới.  

Mất một lúc sau mới đến được giường.  

Phù!  

Lâm Kiều Hân thở phào nhẹ nhõm.  

Trương Minh Vũ cũng lật người, chuyển sang tư thế thoải mái hơn.  

Nhưng đùi phải chỉ có thể để ngửa.  

Đến bây giờ trên đùi vẫn đau rát  

Rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra?  

Trương Minh Vũ nhíu mày.  

Chỉ ăn một cước thôi, cho dù mạnh đến đâu cũng không đến nỗi không đi lại được chứ...  

Lâm Kiều Hân nghiến răng, trong con ngươi xinh đẹp tràn ngập sự lo lắng.  

Một lúc sau, Lâm Kiều Hân hỏi: "Rốt cuộc bị thương ở chỗ nào? Tôi... xem giúp anh".  

Trương Minh Vũ lúng túng nói: "Không sao, nghỉ ngơi một lúc là được, chỉ bị thương ở đùi thôi".  

Đùi?  

Lâm Kiều Hân khó chịu nói: "Sao anh không nói sớm, tôi cứ tưởng..."  

Tưởng gì?  

Mắt Trương Minh Vũ lóe lên sự bất lực.  

Lâm Kiều Hân tiến lên hai bước nói: "Ở đây có hòm thuốc, anh mau vén quần lên, tôi xem cho".  

Trương Minh Vũ khó chịu nói: "Thôi..."  

Lâm Kiều Hân nhíu mày: "Anh mau lên".  

Trương Minh Vũ bất lực lắc đầu nói: "Vén không được đâu, phải cởi ra cơ".  

"Cô... muốn xem à?"  

Cứ tưởng Lâm Kiều Hân thấy khó mà lui, chuyện này đã xong rồi.  

Nhưng khiến Trương Minh Vũ bất ngờ là...  

Lâm Kiều Hân không hề do dự đáp.  

"Ừ!"

Hả?  

Khóe miệng Trương Minh Vũ co giật.  

Đáp thế nào đây?  

Lâm Kiều Hân giục nói: "Được rồi, đàn ông đàn ang, sao..."  

Cô cũng bắt đầu sốt ruột rồi!  

Nghiêm trọng vậy sao!  

Anhs mắt của Trương Minh Vũ lóe lên sự bất lực.  

Việc này thì liên quan gì đến việc là đàn ông chứ...  

Đàn ông thì không được phép xấu hổ à...  

Cuối cùng Trương Minh Vũ chỉ có thể nói: "Vậy thì được".