Sầm Phong vẫn tập chung với Chu Minh Dục suốt đến hơn 4 giờ sáng.
Chu Minh Dục vừa gào “Sao em lại không học đại học cho tốt chứ”, vừa khóc chít chít tiếp tục nhảy trong ánh mắt lạnh nhạt của Sầm Phong.
Ngoài miệng cậu chàng không nói, thật ra trong lòng rất cảm động.
Trên thực tế, Sầm Phong hoàn toàn không cần tập thêm cho cậu.
Cậu chàng bây giờ đột nhiên có chút hiểu ra, tại sao Hứa Trích Tinh lại thích anh như vậy. Thiếu niên từ nhỏ đến lớn đều tự tin cuồng vọng, lần đầu cam tâm tình nguyện mà thừa nhận, mình không ưu tú bằng tình địch.
Lúc rời khỏi phòng tập, Chu Minh Dục đã sức cùng lực kiệt đến nhấc không nổi chân, túm cánh tay Sầm Phong, cả người cơ hồ đều dán lên người anh.
Sầm Phong luôn không thích tiếp xúc tứ chi, nhưng lúc này đây cũng hiếm thấy không đẩy cậu chàng ra.
Liền cứ lung la lung lay như vậy đi về ký túc xá. Sắc trời chưa rạng, trăng non còn rất sáng, chiếu xuống ánh sáng trong trẻo. Hai người chẳng có sức lực nói chuyện, rũ đầu đi tới, ngoài hàng rào ven đường đột nhiên truyền đến mấy tiếng kêu.
Hai người đồng thời ngẩng đầu nhìn, hóa ra lại là mười mấy fans cầm máy ảnh DSLR và khẩu hiệu trên tay. Các cô vốn ngồi dưới đất, thấy có người đi tới, đều vội vàng đứng lên.
Chu Minh Dục ngơ ngẩn: “Vờ lờ, không đến mức chứ? Giờ mới mấy giờ? Fan nhà ai thế, không muốn sống nữa à?”
Tầng không xám xịt, nhìn không rõ bóng người, thi thoảng sẽ có đèn xe ô tô hắt qua, Sầm Phong nhíu mày, kéo cái thứ đang dính lấy eo mình đi qua. Đến gần, một đám các cô gái mới nhìn rõ đây là ai, Sầm Phong cũng mới nhìn thấy khẩu hiệu trên tay các cô.
Có Phục Hưng Ngôn, có Ứng Hủ Trạch, còn có…… Chính mình.
Ba cô gái kia đều cầm khẩu hiệu in tên anh, mới đầu các cô cũng không thấy rõ ai đang đi tới. Rốt cuộc biểu hiện của idol các cô trong trong chương trình hoàn toàn không giống người rạng sáng còn ở lại huấn luyện, chỉ lđứng lên hóng hớt cùng cho vui thôi.
Không ngờ có niềm vui bất ngờ, đột nhiên không kịp phòng ngừa.
Ba người kích động đến không nói thành lời, che miệng dậm chân lại la hét, chờ Sầm Phong tới sát hàng rào, mới áp chế hưng phấn gọi anh: “Bảo bối! Bảo bối! A a a bảo bối!”
“Anh ơi! Sao anh còn luyện tới bây giờ ạ! Dù sao vẫn phải chú ý nghỉ ngơi chứ!”
Sầm Phong chờ các cô dừng lại mới thấp giọng hỏi: “Sớm như vậy tới làm gì?”
Lần đầu tiên chính tai nghe được giọng nói của anh, quả thực còn lạnh hơn trên TV, a a a a a a lỗ tai có thai trong nháy mắt!!!
Cô gái cầm máy ảnh DSLR run rẩy nói: “Chúng em…… Chúng em đáp máy bay lúc hai giờ sáng, nhưng khách sạn không cho vô, chúng em không có chỗ đi, cho nên, cho nên liền nghĩ cứ tới đây……”
Sầm Phong không tán đồng mà nhíu mày một chút, “Quá sớm, không an toàn, về sau đừng như vậy nữa.”
Ba người kích động, liên tục gật đầu: “Dạ dạ dạ.”
“Bảo bối anh đừng vất vả quá nha, thân thể quan trọng nhất, mau trở về nghỉ ngơi đi.”
“Cố hết sức là được rồi! Mặc kệ kết quả thế nào, chúng em luôn ở đây!”
Anh nhẹ nhàng gật đầu.
Cô gái cầm máy ảnh DSLR hỏi ý kiến: “Anh ơi, em có thể chụp các anh một tấm được không ạ?”
Sầm Phong còn chưa nói gì, Chu Minh Dục vội vàng nói ngay: “Không được không được, bây giờ bọn anh xấu lắm!”
Phong Tranh lớn tiếng phản bác: “Anh nhà chúng em lúc nào chẳng đẹp nhất!”
Các cô xa xôi vạn dặm không ngủ tới đây, cũng chỉ muốn gặp anh, chụp chụp mấy tấm hình thôi. Fans kích động cực kỳ, cầm máy ảnh DSLR chụp liền mấy tấm.
Chụp xong, Sầm Phong lại phất phất tay với mấy cô, mới xoay người trở về.
Fan của các trainee khác ở bên cạnh đều hâm mộ cực kỳ.
Chu Minh Dục cũng rất hâm mộ, vừa đi vừa nói thầm: “Bao giờ em mới có thể có fan nhỉ, em trông cũng rất đẹp trai mà.”
Đi đến trước bốt bảo vệ, Sầm Phong dừng bước chân, gõ gõ cửa kính đóng hờ. Bảo vệ đang đắp chăn ngủ gật, nghe thấy tiếng thì mở mắt ra, đôi mắt buồn ngủ mông lung nói: “Có chuyện gì đấy?”
Năm phút sau.
Bảo vệ nâng ghế dựa của mình, cầm cái chăn nhỏ của chú ta, vừa ngáp vừa đi ra ngoài cổng lớn, đi tới cạnh mười mấy fan đang tụ tập ven đường.
Đến gần, chú mở ghế dựa ra giữa các cô, nằm lên, đắp chăn xong, lại tiếp tục ngủ.
Có fans nhịn không được hỏi: “Chú ơi, chú làm gì thế ạ?”
Bảo vệ nhắm mắt đứt quãng nói: “Thần tượng của mấy cháu đó, nói mấy cháu, một đám con gái, không an toàn, nhờ chú lại đây, canh cho mấy đứa. Được rồi, các cháu chờ tiếp đi, chú tiếp tục ngủ, bên ngoài ngủ còn mát hơn trong kia.”
Ba cô fans kia suýt thì cảm động phát khóc.
Một cô trong đó móc di động ra chụp bóng dáng Sầm Phong và Chu Minh Dục đã đi xa, up lên Super Topic:
――@ Diều bay một đường bay mãi không thôi: Xuống máy bay là lúc rạng sáng, khách sạn không cho vào, vì thế tụi mị đến thẳng bên ngoài chỗ quay phim nằm vùng. Vốn dĩ cũng không ôm kỳ vọng, nhưng không ngờ chúng mị thật sự canh me được anh nhà / khóc lớn. Anh và CMD cùng nhau đi xuống, nhìn dáng vẻ là luyện đến rạng sáng, mỏi mệt vô cùng, thật sự quá đau lòng, những kẻ bôi anh tôi là bình hoa nhìn đi! Trọng điểm tới rồi! Anh nhà sau khi tiếp đón tụi mị, còn đặc biệt đi nhờ bảo vệ, nói một đám con gái ở một mình lúc sớm quá thế này không an toàn, nhờ bảo vệ tới canh chúng mị / khóc lớn / khóc lớn / khóc lớn, đây đíu phải đu idol con mợ gì nữa đâu, đây là tình iu rồi!!!
Ảnh post kèm mơ hồ không rõ, chỉ có thể thấy hai bóng dáng xa xa đang nâng nhau đi.
Rạng sáng không mấy người dạo Super Topic, đều đang ngủ, sau lúc hừng đông, bình luận liền dần dần nhiều lên:
―― a a a a a a a a a là tình iu rồi! ( phát ra tiếng gà gáy chói tai)
―― Thời gian up bài là rạng sáng bốn giờ rưỡi??? Bảo bối luyện đến lúc đó mới về ký túc xá??
―― vờ lờ đau lòng bật khóc / ấm ức, bảo bối thật sự nỗ lực ghê / khóc lớn
―― tuy rằng thực sự đau lòng dư này huhuhu, nhưng mà đi chung với CMD, đây là hai con gà rù cùng nhau phấn đấu à?
―― Lầu trên tui đánh chết chị! Chị mắng ai là gà rù!!! Chị thật sự không phải là anti fan đấy chớ!
―― có sao nói vậy thôi, nhưng làm vậy thật sự không an toàn, chủ thớt về sau đừng như vậy nữa, anh nhà nhìn thấy cũng sẽ lo lắng
―― huhuhu tập 3 tối mai phát sóng rồi, anh tôi nỗ lực như vậy, nhất định sẽ có tiến bộ / phấn đấu, tin tưởng anh nhất định có thể cho chúng ta niềm vui bất ngờ!
……
Mấy fan nằm vùng về khách sạn xong, cô gái lấy ảnh trong máy ra photoshop một chút, sau đó up lên Weibo:
――@ Con diều đón gió: Các chị đã gặp bảo bối lúc 4h sáng chưa?
Ảnh kèm: Ảnh chụp chung của Sầm Phong và Chu Minh Dục.
(Tên fanclub của Sầm Phong là Phong Tranh, có nghĩa là con diều)
Bình luận phía dưới đều là chó tru gà gáy.
Mặc dù ảnh chụp mộc, rõ ràng mệt mỏi, nhưng vẫn không che giấu nổi ngũ quan tinh xảo của anh. Không chỉ có fan của Sầm Phong liếm, fan của Chu Minh Dục không biết thế nào cũng quờ quạng chạy qua, còn xin chủ thớt credit ảnh trộm về Super Topic nhà mình.
Fan hai nhà cùng liếm ảnh, liếm liếm, không biết làm sao tự dưng nổ ra một đám fan Couple Phong Ngữ.
Các bác coi couple Phong Ngữ đi! Trình độ như nhau, chung phòng ký túc xá, cùng ở Ban F, cùng nỗ lực không chịu thua! Bọn họ thực lực kém, nhưng họ cùng cổ vũ nhau huấn luyện bạt mạng, cùng nhau trải qua ánh trăng lúc 4 rưỡi sáng!
Tình không các bác!!! Em hỏi các bác có thấy tình như Chocopie hônggg!!!
Hứa Trích Tinh mới một ngày chưa lên weibo:?????
Chẳng lẽ đây là mưu kế của cậu ta??? Anh không tán được em, anh tán bạn trai em thích???
Hứa Trích Tinh: Tau giết Chu Minh Dục.
Tuy nhiên couple này không tồn tại quá lâu, chết yểu khi tập 3 《 Thần tượng thiếu niên 》 phát sóng.
Nội dung phần đầu tập 2 chủ yếu là giới thiệu các học viên và xếp hạng ban đầu, phần sau tập 2 đang ở đoạn công bố ca khúc chủ đề và những khó khăn đám trainee phải đối mặt để tập chung, tới đó thì hết.
Cụ thể huấn luyện thế nào, tình hình mỗi ban, quá trình và kết quả sau khi sát hạch ca khúc chủ đề, đều để tập 3 chiếu.
Club Phong Tranh đã biết Sầm Phong không được lên hình thông qua ca khúc chủ đề ở cuối tập 2 trên official weibo, vẫn ở Ban F như trước, các cô đều không ôm mấy hi vọng với tập này.
Nhưng một tuần nay số người mắng Sầm Phong bình hoa gà rù dựa mặt mà sống càng ngày càng nhiều, còn gặp phải chuyện liên lục có fan bỏ đi, nên tập 3 phát sóng lại càng xôn xao.
Bây giờ các fan còn sót lại, một bộ phận là đũy mê trai kiên định, chị ngắm mặt hoy, các cưng làm gì được chị? Cưng quản trời quản đất còn định quản cả chị thích trai đẹp nữa hả? Một bộ phận là tin tưởng vững chắc idol sẽ trưởng thành, về sau nhất định sẽ tiến bộ.
Dù không chờ mong, cũng phải ngắm biểu hiện của idol kĩ một tí, spam sóng comment với lại chống bôi đen.
7h tối thứ Bảy, Thần tượng thiếu niên tập 3 chính thức online.
Số lượng người xem ban đầu đã vượt qua hai tập trước, lập kỉ lục mới. Giải Trí và Thần Tinh được lợi nhuận mỹ mãn, mà trong chương trình, đám trainee cũng nghênh đón lần khảo hạch nghiêm túc đầu tiên.
Chương trình dùng phương thức hồi tưởng để phát sóng.
Mở đầu chính là cảnh một trăm cậu trainee tập hợp trong phòng biểu diễn, chuẩn bị bắt đầu khảo hạch.
Đầu tiên là mỗi ban rút thăm, đến phiên Ban F, mọi người nhất trí hô to “Anh Phong” thực sự làm người xem kinh ngạc rất lâu. Đến cả Club Phong Tranh cũng ngỡ ngàng, bảo bối núi băng nhà chúng mình nổi tiếng như vậy từ bao giờ vậy?
Ống kính xoay tới Sầm Phong, thần sắc anh vẫn lãnh đạm trước sau như một, hờ hững đi lên sân khấu rút thăm, bốc xong lại đi xuống dưới. Có sóng comment chửi anh vờ vịt giả ngầu, rất nhanh bị Club Phong Tranh mắng cho im miệng.
Sau đó chính là lúc đám trainee từng nhóm lên đài bắt đầu biểu diễn.
Trước khi biểu diễn, cắt nối biên tập liền xen kẽ những cảnh bọn họ ngày thường huấn luyện, vất vả bao nhiêu có liều mạng thế nào, hỗ trợ lẫn nhau ra sao mâu thuẫn xung đột mức nào.
Cậu nào nổi nổi trọng điểm thì tăng thêm cảnh luyện tập, cậu nào dễ bị loại thì chiếu ít hơn, chiếu xong cảnh huấn luyện hằng ngày, lại quay về hiện trường thi sát hạch.
Cứ liên tục từng nhóm lên như thế.
Mãi đến khi tới Ban F, nhóm người đầu tiên lên đài, cắt nối biên tập không lồng cảnh huấn luyện hằng này của họ, mà phát thẳng cảnh họ biểu diễn luôn.
Sóng comment lập tức có khán giả nói:
【 không thể vì họ là Ban F mà phân biệt đối xử như vậy chứ? Hơn nữa tôi thấy bọn họ nhảy không tồi mà? 】
【 Không cho cảnh luyện tập nào luôn? Họ thì không từng đổ mồ hôi hay sao? 】
Mãi đến khi Ban F biểu diễn xong, chuyện toàn bộ người xem không tưởng tượng được xuất hiện.
Bốn người nhất lượt khom lưng với dưới sân khấu, họ nói: “Cảm ơn anh Phong.”
Người xem: Anh Phong? Ai cơ? Không nghe lầm chứ?
Anti fan: Ủa sao phải cảm ơn bình hoa gà rù?
Phong Tranh:??? Bọn họ đang cảm ơn bảo bối nhà mình à?
Có cố vấn hỏi: “Thứ cho tôi hỏi một câu, các bạn đang cảm ơn ai vậy?”
Học viên kích động nói: “Cảm ơn Sầm Phong ở Ban F của chúng em, nếu không có anh ấy, có lẽ chúng em đã từ bỏ. Ban F mãi mãi không chịu thua!”
Màn ảnh quay đến Ban F dưới đài, tất cả mọi người đều hưng phấn vỗ tay, mà ánh mắt Sầm Phong vẫn nhạt nhẽo, gợn sóng bất kinh.
Khi toàn bộ khán giả và các fan còn đang chưa hiểu mô tê gì, đám trainee còn lại của ban F liên tiếp lên đài, liên tiếp khom lưng với dưới đài sau khi biểu diễn xong, nói với thiếu nhiên đạm mạc kia: Cảm ơn anh ạ.
Cắt nối biên tập một tràng như vậy, quả thực khiến người xem đứng ngồi không yên, đến anti fan cũng câm miệng, sóng comment chạy ầm ầm: Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì mau cho mị hóng cho mị hóng!!!
Mãi đến khi nhóm cuối cùng của phòng ký túc 302 lên đài, hiện trường đều hoan hô rầm rĩ.
Triệu Tân Tân hỏi: “Bọn họ nói là bạn dạy bọn họ nhảy ca khúc chủ đề? Tôi nhớ rõ trước đây bạn nói bạn nhảy không giỏi kia mà?.”
Người xem cũng không biết xảy ra chuyện gì:????
Nị đùa ngộ hả?
Ổng dạy nhảy?
Ổng còn không được lên hình trong video ca khúc chủ đề đó!
Sầm Phong trên màn ảnh hơi gật đầu: “Nhảy không giỏi, tôi dạy bừa thôi.”
Người xem đang xoắn xít, cắt nối biên tập khựng lại, hậu kỳ xuất hiện mấy chữ: 【 có thật là dạy bừa không? Chúng ta cùng xem một chút nhé 】
Cắt nối biên tập rốt cuộc cũng chiếu tới việc huấn luyện hằng ngày của Ban F.
Ban đầu đều cùng học với thầy dạy nhảy, nhưng có thể thấy ngay là ban F chênh lệch rất nhiều so với các ban khác. Một đám người tứ chi cứng đờ, quả thực tựa như quần ma loạn vũ.
Thời gian trên tường trôi qua liên tục, trôi tới bội số của mười thì ngừng ở buổi tối ngày hôm sau.
Áp suất không khí trong phòng tập đều hạ thấp, suy sút buồn bã, một đám người ngã trái ngã phải. Thi Nhiên tự mình vấp chân mình ngã như chó ăn kít, bi phẫn mà đấm mặt đất.
Lúc này, hình ảnh chuyển tới Sầm Phong ngồi ở góc tường.
Anh giơ tay gỡ chiếc mũ trên mặt xuống, nhàn nhạt nhìn bốn phía một vòng, cuối cùng dừng trên người Thi Nhiên. Gương mặt vốn luôn vô cảm kia đột nhiên hiện lên một chút bất đắc dĩ.
Anh rũ mắt, buông tiếng thở dài, sau đó đứng dậy đi qua, cầm cổ tay Thi Nhiên.
Tất cả mọi người trước màn hình đều nghe được giọng nói nhàn nhạt của anh: “Đứng lên, anh dạy cho chú.”
Bọn họ cũng giống như trainee Ban F lúc đó, đều cho rằng chính mình nghe lầm, trong lòng sinh ra cảm giác vớ vẩn không biết nên khóc hay cười.
Nhưng ngay sau đó, Sầm Phong dùng hành động nói cho bọn họ, anh bảo dạy, là có thể dạy được thật.
Từng phân đoạn nhỏ, mỗi một động tác, mỗi một cậu trainee, anh đều cầm tay chỉ việc. Từ những động tác cơ bản ban đầu, ghép thành bài nhảy mạch lạc, đến cả thêm nhạc, anh đều lặp đi lặp lại rất nhiều lần.
Khán giả mới nãy đã thấy các ban khác tự luyện hằng ngày và được biên đạo múa hướng dẫn.
Chẳng có ai tinh tế nghiêm cẩn và kiên nhẫn như Sầm Phong.
Anh vẫn thờ ơ như lần đầu lên sân khấu, dáng vẻ hờ hững lãnh đạm. Mãi đến khi đồng hồ trên tường chỉ hướng rạng sáng 5 giờ, tất cả mọi người mệt nhoài nằm liệt, lại đều mỉm cười hét lên “Cảm ơn anh Phong”, anh hơi hơi rũ mắt, trên mặt lộ ra nụ cười đầu tiên từ lúc chương trình bắt đầu quay đến giờ
Biết hình dung nụ cười kia thế nào đây, rất nông rất nhẹ, chợt lóe thoáng qua, lại giống như đóa hoa bồ công anh nở trên động băng vạn trượng hun hút gió, nhẹ nhàng dịu dàng bay vào lòng mỗi một fan.
Vẫn tập liên tục cho tới một tiếng trước khi thi.
Sầm Phong cũng hướng dẫn bọn họ tập luyện đến lúc ấy.
Động tác của anh xinh đẹp, tiết tấu dứt khoát. Khi dạy Chu Minh Dục hát, âm điệu của anh rất chuẩn, giọng ca trong trẻo, không thua video gốc chút nào.
Sóng comment im lìm thật lâu.
Mãi đến khi màn ảnh quay trở về hiện trường khảo hạch.
Một đám dấu chấm hỏi tràn hết màn hình.
Toàn bộ Super Topic và đề tài về Thần tượng thiếu niên cơ hồ đều bị động đất rung chuyển chấn động.