Siêu Cấp Phú Nhị Đại

Chương 587



Cả đại sảnh đều yên lặng.

Dường như ngay cả tiếng hít thở của bọn họ cũng biến mất ngay lập tức, giống như bị người ta bóp chặt cổ họng, suýt nữa ngạt thở mà chết vậy!

Đây là… Muốn trả thù à!

“Tiêu rồi” ê ` lêu rồi /Ạ ⁄”

La Vĩnh Kiền cười một tiếng kỳ quái, đứng lên: “Xong đời rồi, tất cả mọi người đều tiêu đời!”

Ông ta quay đầu lại nhìn Tống Cương và đột nhiên lao.

tới, hai tay bóp chặt cổ của Tống Cương: “Đều tại mày!

Đều tại mày! Kế hoạch tuyệt đối không thể sai sót chó má gì chứ! Bây giờ mày hài lòng chưa?”

“Nhà họ La tao kết thúc rồi!”

Bọn họ sắp phải đón nhận sự trả thù của cả Đông Hải và Thịnh Hải!

Đó là hai truyền kỳ lớn đấy!

Gia chủ nhà họ Tề cũng mất hồn mất vía, dường như cả linh hồn cũng bị rút sạch.

‘Vẻ mặt gia chủ nhà họ Thiết thâm trầm, trong mắt đầy lo.

âu và sợ hãi. Chuyện này vốn không có bất kỳ liên quan gì tới mình, nhưng bây giờ mình lại đi trêu chọc một kẻ.

địch mạnh mẽ và hung ác như vậy!

Không, là hail “Nhà họ Tống các người giỏi thật đấy!”

Ông ta hừ lạnh một tiếng, không nói gì nữa mà quay người rời đi.

Nhà họ La và nhà họ Tề đều rời đi, chuẩn bị xem phải làm sao tiếp nhận cơn giận của hai truyền kỳ lớn kia.

Chỉ còn lại Tống Cương đứng ở đó như một kẻ ngu sỉ, hoàn toàn không còn chút tinh thần và sức lực nào nữa.

Bốn cao thủ cấp Tông Sư… đều bị giế t chết?

Hai tay anh ta rũ xuống, ngón tay run nhẹ, trên mặt vô cảm, trong miệng vẫn đang lẩm bẩm: “Không thể…

Không thể như vậy được!”

Một khi tin tức được xác nhận, thì sẽ chấn động cả phương bá!

c Tất cả mọi người đang chờ đợi tin tức này, muốn xem thử lần này nhà họ Tống liên kết với ba nhà khác thì sẽ gây ra rắc rối lớn thế nào cho Đông Hải và Thịnh Hải.

Thậm chí còn có người chờ mong có thể dụ người đứng phía sau ra mặt.

Nhưng phải khiến bọn họ thất vọng rồi.

Bốn cao thủ cấp Tông Sư và tám cao thủ lớn đều chết!

Thậm chí không có một gợn sóng nào.

Điều này vô cùng khủng khiếp!

Đặc biệt là lời hai truyền kỳ lớn nói ra đã khiến cho.

những kẻ phương bác và những người đang rục rịch kia phải thu lại lòng tham của mình.

Ngay cả bốn Tông Sư đồng loạt ra tay cũng biến mất trong một đêm, Thịnh Hải và Đông Hải này rõ ràng là Vòng xoáy tối tăm sâu không thấy đáy, ai còn dám đi nữa?

Đặc biệt là tên cấm địa Đông Hải này càng in sâu vào.

trong lòng mọi người, làm người ta không rét mà run!

Không ai biết bọn họ làm bằng cách nào, lại càng không ai biết trong Đông Hải rốt cuộc có bao nhiêu quái vật khủng khiếp đang ẩn nấp. Bất kể là ai đi qua đó, đều sẽ bị cắn nuốt tới xương cũng chẳng còn.

Rất nhanh, lời phản kích của hai truyền kỳ lớn cũng truyền ra.

Bọn họ muốn trả thù!

Trả thù bốn gia tộc lớn. Điều này càng làm cho người ta sợ hãi và bất an hơn.

Lúc đó ở nhà họ Cao tại Thịnh Hải, Tô Vân trợn trừng hai mát, dù thế nào cũng không dám tin tự nhiên có người dám mạo danh mình nói linh tỉnh ở bên ngoài.

“Em không nói vậy mài! Anh rểi”

Cô bé vội vàng giải thích: “Không tin anh hỏi truyền kỳ Thịnh Hải, tối qua hai bọn em chơi cờ suốt một đêm, không làm gì cũng không nói gì cải”

Tô Vân chỉ vào Cao Bân, để cậu ta làm chứng.

Cao Bân không dám nói lời nào.

Trực tiếp công khai khiêu khích gia tộc họ lớn ở phía bắc, ngoại trừ Giang Ninh ra thì chẳng còn ai dám nói lời này.

Bây giờ, cậu ta đã hoàn toàn mất cảm giác rồi.

Cậu ta không biết thực lực của Giang Ninh mạnh tới mức nào, cũng không muốn biết, bởi vì cậu ta sợ mình không chịu nổi. Cậu ta đã biết chuyện tối hôm qua.

Trong thời gian pha một ấm trà, chưa tới hai phút mà bốn cao thủ cấp Tông Sư đều bị giết!

Mẹ nó, đây còn là con người à?

“Có người báo đó là danh hiệu của em”

Giang Ninh thản nhiên nói: “Em ra ngoài không nghe lời anh, trở về anh nhất định phải nói cho ba mẹ em biết, để bọn họ giáo huấn em một trận”

“Để tránh gây ra chuyện gì thì anh biết ăn nói với bọn họ thế nào chứ?”