mắt đã nhìn Giang Ninh đứng ở bên cạnh, sau đó mới tới Lâm Vũ Chân.
Trong lòng ông ta không khỏi cười lạnh.
Vẫn tính là thông minh, không tới một mình mà còn dẫn theo một người phụ nữ, cho.
rằng mình có dễ bị lừa như vậy sao?
“Cậu chính là sếp của Diệp Khinh Vũ sao?”
Ông ta không để ý tới Lâm Vũ Chân, trực tiếp nhìn Giang Ninh.
“Đúng, là tôi.”
Giang Ninh cảm thấy có hơi buồn cười.
Xem ra ông chú này rất không thích mình, trong giọng điệu khi nói chuyện đầy vẻ đề phòng.
“Bước vào đi!”
Diệp Sơn chấp hai tay ở sau lưng và xoay người đi vào, còn hừ một tiếng, rõ ràng không quá chào đón.
Giang Ninh và Lâm Vũ Chân nhìn nhau.
*Tình huống gì vậy?”
Lâm Vũ Chân thè lưỡi, khẽ nói.
“Thời kỳ mãn kinh thôi.”
Giang Ninh nói.
Hai người đi vào.
Võ quán không tính là nhỏ, không gian bên trong rất lớn, ở thành phố tấc đất tấc vàng như Thịnh Hải này, có thể có một võ quán lớn như vậy, xem ra tình hình nhà Diệp Khinh Vũ cũng không tệ.
Diệp Khinh Vũ đang ngồi trong phòng tập rộng rãi. Khi thấy Giang Ninh và Lâm Vũ Chân tới, trên gương mặt cô ấy đầy vẻ bất lực.
Cô ấy cũng không biết nên giải thích như thế nào nữa.
“Vũ Chân, hai người đã tới Diệp Khinh Vũ đứng lên đi tới, đang muốn giải thích thì Diệp Sơn đã ngất lời cô ấy.
“Con dẫn cô gái này vào phòng trong ngồi một lát đi”