Siêu Cấp Phú Nhị Đại

Chương 623



Hai người áo đen lạnh giọng hô lên, chỉ chớp mát đã không thấy tung tích.

Động tác của bóng dáng sau màn che nhẹ nhàng chậm rãi, pha trà, rót trà lưu loát sinh động, trên người không cảm giác được chút sát khí nào.

“Ván cờ bày suốt ba mươi năm, ai cũng đừng mong ảnh hưởng tới tôi” z “Người nào cản tôi, chết”

Rào rào…

Nước trà được rót xuống, mùi trà thơm càng lúc càng nồng.

Gần đây phương bắc có động tĩnh không nhỏ, tất nhiên không thoát khỏi ánh mát của vài người có tâm. Vùng đất cấm Đông Hải kia đang từng bước ép sát, ban đầu lấy Đông Hải làm cứ điểm lại từng bước một bao vây tiêu diệt về phía phương bắc làm người ta phải cảnh giác.

Đặc biệt là ở thời điểm quan trọng thế này, mọi chuyện đã chuẩn bị sẵn sàng, kế hoạch lớn vạch ra đã gần ba mươi năm tuyệt đối không thể có bất kỳ sơ xuất nào!

Cho dù chỉ là một chút uy hiếp cũng phải bóp ch3t từ.

trong nôi khi nó mới sinh ra.

*Ha ha, thật thú vị. Không biết là thủ đoạn của ai nhưng bất kể là ai cũng chỉ phí công mà thôi.”

Gió thổi làm tấm màn che lay động, bóng dáng kia dường như trở nên mơ hồ làm người ta càng không thể nhìn rõ được.

Cùng lúc đó ở Đông Hải, Giang Ninh về đến nhà thì lập tức khôi phục lại sự lười biếng.

Trong nhà có Tô Mai nấu cơm, hắn không cần suy nghĩ xem thích ăn gì mỗi ngày nữa, Tô Mai đều sẽ thu xếp thỏa đáng.

Chỉ là gần đây Tô Mai luôn hầm thuốc bổ cho hắn và Lâm Vũ Chân, không biết có ý gì.

Chẳng lẽ là cảm thấy sức khỏe của hắn hơi kém, cần phải bồi bổ à?

Hai ba con Lâm Vũ Chân đã tới Lâm thị họp, bố trí kế hoạch tiếp theo của tập đoàn Lâm thị. Mà Giang Ninh ở nhà lại lười biếng dựa vào sô pha, vừa ăn trái cây vừa gọi điện thoại.

“Ừ, chú ý mật thiết vào. Tôi nghĩ có người sắp không nhịn được rồi.”

Giang Ninh thản nhiên nói: “Theo dõi chặt vào, đặc biệt là mấy gia tộc hào môn siêu cấp đấy”

“Đại ca, nếu đến cuối cùng phát hiện là nhà họ Giang, anh sẽ ra tay sao?”

Bên kia điện thoại, A Phi hỏi một câu.

Giang Ninh im lặng m xuống, đổi tư thế khác: dài dòng hơn rồi đấy”

lúc mới thả quả nho trong tay “A Phi, tôi cảm thấy cậu trở nên “Là tại tôi lâu quá rồi không đánh cậu sao?”

“Chắc tại em chờ đại ca quay về phương bắc nên có phần không kìm chế được.”

A Phi nói xong lại cúp máy.

Giang Ninh ném điện thoại qua một bên, ánh mắt dần dần trở nên sắc bén giống như một lưỡi đao có thể chém tất cả thành mảnh vụn!

“Hồng Vân… Rốt cuộc là ai.”

Trên mặt hắn hiện lên một sát ý điên cuồng dâng trào.

mãnh liệt giống như đợt sóng động trời!

“Trong thiên hạ này, người có thể gây tổn thương cho.

ông già chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay. Tôi đã điều tra tất cả mọi người nhưng đều không có khả năng.”

Trong đầu Giang Ninh hiện lên lời sư phụ của hán bị thương nặng đã nói với hán trước khi rời đi, chỉ có hai từ đơn giản, Hồng Vân.

Cái này giống như một dấu hiệu, nhưng cụ thể là gì thì sư phụ hắn không biết, cũng không cách nào nói cho Giang Ninh biết, chỉ suy đoán Hồng Vân này ẩn giấu ở phương bắc.

Sư phụ hắn nói xong, lại bảo rằng ông ấy cần tìm một nơi dưỡng thương, bảo Giang Ninh không cần lo lãng ông.

Nhưng Giang Ninh đoán ông già hơn phân nửa là dữ nhiều lành ít.

Hắn điều tra mấy năm, chỉ có thể xác định người lấy Hồng Vân này làm dấu hiệu lại ẩn giấu ở trong một gia tộc hào môn siêu cấp nào đó!

Sở dĩ hắn trở lại Đông Hải ngoại trừ vì Lâm Vũ Chân, quan trọng hơn là tìm ra người giật dây này. Bởi vì sư phụ hắn nói với hắn, không tìm hiểu rõ về Hồng Vân, sớm hay muộn gì cũng sẽ gây ra tai vạ rất lớn!

Phải tìm ra Hồng Vân và hoàn toàn loại bỏ!

Nhưng một người có thể làm cho sư phụ mình bị thương nặng, một người ẩn nấp ở dưới biển sâu, người đáng sợ mà căn bản không ai biết thì làm sao có thể dễ dàng đối phó như thế được?

Cho nên Giang Ninh đổi một cách thức khác, lấy Đông Hải làm cứ điểm để tạo ra hình thức cấm địa nhằm vào quy tắc trò chơi trò chơi người đại diện của gia tộc họ lớn ở phía bác.

Dương đông kích tây, ngụy trang là muốn quét sạch phương bắc để không ngừng tới gần phương bắc, hắn có thể cảm giác được chút biến động nhỏ này đã sớm được cá nhân nào đó chú ý.

“Mày tốt nhất ẩn nấp sâu một chút, chỉ cần để tao phát hiện ra…”

Sát khí trong ánh mắt Giang Ninh gần như lập tức làm nhiệt độ trong phòng giảm xuống hơn mười đột!

“Giết không tha!”