Siêu Cấp Phú Nhị Đại

Chương 668



Giang Ninh gật đầu: “Tôi không biết những chiêu thức này đến từ nơi nào nào, nhưng tôi nghĩ ông Đàm có kiến thức rộng rãi nên hẳn sẽ biết”

Đàm Hưng liền vội vàng xua tay, không muốn nghe câu tiếp theo của Giang Ninh, trước mặt lấy lòng, e rằng sau lưng lại muốn đả kích ông ta mất.

Ông ta xua tay rồi nghiêm túc suy.nghĩ. Giang Ninh.

không quấy rầy ông ta.

Nếu nói bây giờ có ai hiểu rõ giới giang hồ nhất, vậy tuyệt đối là Đàm Hưng, vị Thái Sơn Bắc Đẩu trong trường phái Bắc Thoái này.

“Cậu vừa thi triển là hai loại trong Hình Ý Quyền”

Đàm Hưng nhíu mày: “Hoặc nói xem như là Hổ Hạc Song Hình biến tướng ra!”

Hổ Hạc Song Hình?

Hình Ý Quyền trong một chỉ mạch!

“Nhưng bộ quyền pháp Hình Ý Quyền này đã không xuất hiện rất nhiều năm, một Tông Sư Hình Ý Quyền mà tôi quen biết trước đây đã qua đời vào tám năm trước”

Ông ta nhìn Giang Ninh: “Ông ấy không có truyền nhân”

Ông ta có ý muốn nói, người biết Hình Ý Quyền, hoặc nói luyện Hình Ý Quyền đến trình độ nhất định, được cho là cao thủ đã không còn.

Bây giờ phần lớn giới giang hồ đều biến mất ở trong thành phố, xã hội bây giờ coi trọng tiền tài và địa vị, thứ.

người ta theo đuổi cũng đã sớm khác.

Lại có mấy người sẽ tập võ từ nhỏ, đánh bóng từng chiêu từng thức của mình, ngâm mình trong đó mấy chục năm?

Sợ rằng ngay cả Đàm thị của ông ta đã huy hoàng nhiều năm như vậy, bây giờ cũng dần dần bị đồng hóa, nói gì tới những con đường nhỏ?

“Cậu tìm bọn họ làm gì?”

Đàm Hưng hỏi.

“Bọn họ tới Đông Hải giết tôi Nghe vậy, con ngươi Đàm Hưng co lại, ông ta lập tức biết được kết quả, hai người kia chắc chán đã chết rồi.

Sợ rằng trong thiên hạ này cũng không có mấy người có thực lực đi ám sát Giang Ninh, hoặc là đi Đông Hải đâu!

Nhưng Giang Ninh để ý thật ra lại khiến ông ta thấy rất bất ngờ, dù sao đạt được cấp độ như Giang Ninh, thật sự có thể nói là không có gì phải sợ hãi cả, hoàn toàn chính là gặp thần giết thần, ma cản giết ma!

Có thể khiến cho Giang Ninh để ý, chỉ sợ cũng không phải là người bình thường.

“Bọn họ là tai họa”

Giang Ninh biết Đàm Hưng có thắc mắc, cũng không che giấu: “Không chỉ là hai người mà là rất nhiều, thậm chí có thể… là một đám. Bọn họ không có uy hiếp quá lớn đối với tôi, nhưng sự tồn tại của bọn họ là tai họa ngầm cực lớn, sẽ gây ra nguồn gốc tai vạ”

“Không chỉ là trong ngoài giới xã hội đen, hoặc giới kinh doanh, cho dù là giới giang hồ cũng sẽ bị ảnh hưởng cực lớn, chúng ta có lẽ cũng không thể gánh chịu được hậu quả”

Một câu nói của Giang Ninh lại làm cho Đàm Hưng cảm giác được tính nghiêm trọng của tình hình.

Cho dù ông ta không thích Giang Ninh, nhưng cũng không mấy chất vấn về lời Giang Ninh nói.

Ý nghĩa của giới giang hồ bây giờ đang dần dần thay đổi, cho dù là Đàm thị của ông ta cũng vậy, Giang Ninh nói mấy câu, làm cho Đàm Hưng nhíu mày, vẻ mặt càng nghiêm túc hơn.

“Tôi muốn tìm ra bọn họ, cho nên tìm được lai lịch của hai người kia là rất quan trọng”

Giang Ninh nói: “Gương mặt bọn họ đã bị phá huỷ, vân tay bị mài mòn, ngoại trừ bản lĩnh thì không còn phương hướng nào khác có thể tìm ra được lai lịch của bọn họ.

Cho nên, tôi cần Đàm lão giúp đỡ”

Đàm Hưng im lặng một lúc lâu, cũng không nói gì.

Mặt bị huỷ, vân tay mài đi, đây chính là muốn loại bỏ một vài dấu vết, mà con đường bản lĩnh là những thứ không có cách nào xóa bỏ, quả thật chỉ có một phương hướng.

này.

“Tôi sẽ cố hết sức điều tra.”

Đàm Hưng nói: “Tôi hiểu rõ tính nghiêm trọng của chuyện này, nếu cần thiết, Đàm thị sẽ cung cấp sự giúp đỡ, chuyện trong giới giang hồ không phải là chuyện của cậu mà là trách nhiệm của tôi”

Giang Ninh không nói chuyện.

Hắn biết Đàm Hưng là người như thế, ngoan cố thối nát, trước sau kiên trì thói quen và cách làm của phái đứng đầu, nhưng đứng trước trái phải rõ ràng, Đàm Hưng nhất định có thể làm được rõ ràng.

“Tôi còn có một việc phải nói rõ ràng”

Đàm Hưng hừ một tiếng, nhìn Giang Ninh: “Tôi rất không thích cậu! Hừ!”