Siêu Cấp Phú Nhị Đại

Chương 712



Gã nhàn nhã nhắm mắt lại, chờ Lý Đông thông suốt.

Dù sao Phạm La cũng biết, cuối cùng những người này đều sẽ thông suốt, con người phải chịu chút khổ sở mới trưởng thành lên được.

‘Sau khi ra khỏi văn phòng của Phạm La, Lý Đông giận đến tái cả mặt.

Phạm La này đúng là chẳng ra gì!

Gã là một chủ nhiệm nhỏ bé, đến qua là một kẻ làm công mà cũng dám lớn lối như vậy!

“Bây giờ tôi cảm thấy tính tình của Lý Đông cậu thật tốt”

Lão Ngũ đi theo bên cạnh gần như nghiến răng nói: “Vừa rồi, tôi suýt nữa đã muốn trực tiếp g iết chết gã rồi!”

Từ trước đến nay chưa từng thấy người nào như vậy, không chỉ kiêu căng còn làm xàng làm bậy, thật có lỗi với chức vụ kia.

“Những người này chính là như vậy đấy, ở thành phố Giới Bắc lại đặc biệt nghiêm trọng: “

Lý Đông lắc đầu: “Nhưng anh vẫn không tìm ra bất kỳ chứng cứ và khuyết điểm, bọn họ lấy đại một lý do là cứng rản kéo dài cho tới khi anh cúi đầu, anh nói có cách nào chứ?”

Lý Đông phãn nộ nhưng chảng thể làm được gì.

Phạm La này và cả sáu gia tộc lớn phía sau khống chế thành phố Giới Bắc rõ ràng là dùng một cách thức vô lại nhất này tính lừa gạt bảy mươi phần trăm lợi nhuận từ trên người Lâm thị.

Cho nên thành phố Giới Bắc rất khó phát triển mạnh, phương bắc cũng như vậy, tất cả các con đường đều bị bản thân bọn họ phá hỏng, không cho phép bất kỳ đối thủ cạnh tranh nào bước vào, để cho mình đứng ở thế bất bại sao?

“Đừng lo lắng, chờ đại ca tới đi.”

Lão Ngũ nói: “Chỉ cần đại ca tới là chắc chắn có thể giải quyết được.”

Lý Đông chỉ có thể gọi điện thoại cho Giang Ninh, không ngờ Giang Ninh đã lên đường.

Hán dường như biết ở đây sẽ xảy ra chuyện gì, biết Lý Đông đã hết cách, vào lúc cần tới hắn nhất thì hán lại tới.

Buổi chiều, Giang Ninh đã đến.Bên cạnh chỉ có một mình anh Cẩu.Nhưng lão Ngũ lại hiểu rõ, lần này, anh em của anh ta đều tới rồi!

“Anh Ninh, xin lõi.”

Lý Đông rất xấu hổ, anh cảm thấy mình phụ sự kỳ vọng của Giang Ninh.

Đến bây giờ, anh chỉ mới đánh thông được hai trong năm cửa ải lớn, ngay cả thành phố Thiên Bác vẫn là do Giang Ninh âm thầm ra tay giúp đỡ.

“Cậu làm rất tốt.”

Giang Ninh lại mỉm cười, biểu dương Lý Đông: “Cậu phải biết có bao nhiêu người đều không thể đánh thông được năm cửa ải này, cho dù có thể thông qua cũng phải trả giá lớn tới mức nào.”

Lý Đông gật đầu.

Đây đơn giản là cướp đoạt!

Anh không thể đồng ý.

“Yên tâm đi, ở trước mặt Lâm thị thì chuyện nhỏ nhặt này căn bản không tính là vấn đề: “

Giang Ninh nói: “Điều cậu phải làm là để tầm mắt của mình trở nên rộng hơn. Thị trường phương bắc nhỏ bé này không phải là thế giới của cậu.”

Mấy câu nói đơn giản lại làm cho Lý Đông cảm giác như máu trong cơ thể cũng muốn sôi trào.

Giang Ninh chẳng những không trách còn khích lệ anh, thậm chí bằng lòng cho anh cơ hội, để anh tiếp tục trưởng thành!

“Tôi đã từng nói là muốn mọi người cùng trưởng thành theo Lâm thị”