Cô nắm tay Long Phi: “Anh nghe em đi, anh ấy không phải!
Anh ấy không phải đâu!”
“Được rồi” Long Phi giận dữ quát lên: “Linh Nhi, em còn muốn giấu anh đến bao giờ hả? Trước đây cũng do em giấu diếm mới khiến nhà họ Long chúng ta tổn thất vô cùng lớn, em có biết khong vậy hả?”
“Nếu anh biết cậu ta là người của nhà họ Giang thì đã sớm giế t chết cậu ta rồi!
Sắc mặt Long Linh Nhi tái nhợt, hai mắt nhìn chằm chằm Long Phi, không biết lời này của anh là có ý gì.
Chẳng phải quan hệ giữa nhà họ Long và nhà họ Giang rất tốt sao?
Khi cô còn bé, thậm chí cha mẹ hai bên còn nói muốn đợi Giang Ninh và cô trưởng thành rồi thì sẽ kết hôn, còn đã hứa hôn rồi, bây giờ Long Phi nói những lời này là có ý gì?
Anh ấy muốn giế t chết Giang Ninh sao?
“Quả thật Giang Ninh có thù với nhà họ Long, đã nhiều năm rồi, sợ rằng cậu ta vẫn còn muốn trả thù nhà họ Long chúng ta.” Long Phi hung dữ nói: “Em cho rằng anh thật sự không biết sao?”
“Không nghĩ đến bọn họ lợi dụng chuyện nhà giàu bỏ con, âm thầm sắp xếp trong bóng tối để đối phó với nhà họ Long chúng ta, chỉ tiếc là bị anh phát hiện rồi!”
Anh nhìn Long Linh Nhi, ánh mắt tràn đầy sát khí: “Em mau quên cậu ta đi, chẳng mấy chốc nữa Giang Ninh sẽ trở thành một người chết mà thôi.” Nói xong, anh không để ý tới Long Linh Nhi nữa mà xoay người nhanh chóng rời đi.
Có được đáp án mà mình muốn, Long Phi biết bước tiếp theo mình nên làm thế nào.
Tình hình ở phương Bắc, nếu như trước đây vẫn chưa công khai, vậy bây giờ đã rõ ràng cả rồi.
Người sau lưng thuộc địa Đông Hải chính là nhà họ Giang!
Mà Giang Ninh làm nhiều việc như vậy chính là vì mục đích chờ trả thù chuyện nhà họ Long đã phản bội nhà họ Giang năm đó!
Một đứa con bị nhà giàu bỏ rơi có thể đi đến ngày hôm nay đúng là không dễ dàng gì, chỉ tiếc là…
Cậu ta muốn chết!
“Anh! Anhl” Long Linh Nhi đuổi theo anh, vừa đến cửa đã bị người làm ngăn lại: “Anh không được giết anh ấy! Em không cho phép anh giết anh ấy!”
“Trông cô chủ kỹ vào, không cho phép con bé ra ngoài, đi đâu cũng không được!”
Long Phi không để ý đến những gì Long Linh Nhi nói…
không lâu sau bóng lưng ấy dần biến mất.
Nước mắt của Long Linh Nhi nhanh chóng rơi xuống, trong lòng vừa hoảng loạn vừa hối hận.
Đều do cô nóng lòng quá, không kịp phản ứng mới khiến thân phận thật sự của Giang Ninh bị bại lộ khiến Giang Ninh gặp nguy hiểm.
Cô giãy dụa muốn thoát ra ngoài nhưng lại bị người làm ngăn cản lại, căn bản không thể ra ngoài được.
“Cô chủ, xin cô đừng làm khó bọn tôi”
“Buông tôi ra, tôi muốn đi ra ngoài! Buông tôi ra!”
Long Linh Nhi giận dữ: “Tôi là cô chủ của nhà họ Long, các người dám ngăn tôi sao hả? Cút hết đi!”
“Bốp” Một người làm đưa tay đánh một quyền vào gáy Long Linh Nhim trực tiếp đánh ngất cô: “Cô chủ, đắc tội.”