Siêu Cấp Phú Nhị Đại

Chương 883



Ngay cả mặt đất cũng đột ngột rung chuyển và phát ra tiếng động dữ dội.

Tay chân Thường Tại Nguyên vẫn đang co giật, run rẩy hai lần rồi không còn phản ứng gì nữa, máu tươi, không ngừng chảy ra từ cổ ông tay…

Xung quanh quán trà, dường như đã biến thành một bãi chiến trường!

Nghi ngờ nhà họ Long “Cái này gọi là Cực đạo quyền pháp; Giang Ninh liếc mắt nhìn thi thể Thường Tại Nguyên: “Muốn học sao? Tôi có thể dạy ông” Thường Tại Nguyên nào còn có thể trả lời.

“Huh!”

“Huh!”

“Huh!”

Mười mấy bóng người xuất hiện.

Trên gương mặt anh Cẩu vẫn còn vết máu tươi, anh ta đi đến bên cạnh Giang Ninh.

“Đại ca, đều đã xử lý xong, mười sáu gia tộc họ lớn, bọn họ kinh doanh trong xã hội thực tại, không bỏ sót một người, Còn có chứng cứ bọn họ phạm toàn bộ đều đã giao cho anh Phi, anh ấy nói anh ấy sẽ xử lý” Giang Ninh gật đầu.

Làm chuyện sai trái, thì phải chịu trừng phạt trước công lý!

Xã hội thực tại có quy luật của xã hội thực tại, vậy thì để cho A Phi xử lý.

Mà xã hội thực tại, cũng có quy định của xã hội thực tại, quy định này, do Giang Ninh đặt ra.

“Dọn sạch.” Anh nói một câu, rồi quay người rời đi.

Anh Cẩu phất tay, mười mấy người lập tức phân tán đi xử lý.

Lúc này, đã là ba giờ sáng.

Nhìn Long Linh Nhi bị đưa trở về, sắc mặt Long Phi có chút không dễ nhìn, hơn nữa còn có chút kinh ngạc.

Nhà họ Giang vậy mà lại không ra tay?

Lế nào Giang Ninh thật sự không phải con trai của Giang Đạo Nhiên sao?

Không thể nào!

Chuyện mà Long Linh Nhi đã xác nhận không thể nào là giả được, vậy chính là nhà họ Giang, hoàn toàn không quan tâm đ ến sự sống chết của Giang Ninh!

Điều này càng không thể nào.

Không nói đến hiện tại máu mủ của nhà họ Giang cũng chỉ có một mình Giang Ninh, cho dù Giang Ninh chỉ là một trong những con cháu của thế hệ sau, Giang Đạo Nhiên chắc chắn cũng sẽ không ngồi yên đứng nhìn.

Nhà họ Giang là một gia tộc coi trọng con người hơn quyền lực và sự giàu có, ở phương Bắc bản thân chính là ngoại tộc.

“Nhà họ Giang không ra tay?”

Long Tường nhíu chặt chân mày, còn có chút nghĩ không ra.

Lấy sự hiểu biết của anh ta về Giang Đạo Nhiên, nếu như Giang Ninh thực sự là con trai của Giang Đạo Nhiên, Giang Đạo Nhiên nhất định sẽ ra tay, ông ta không thể nào trơ mắt nhìn đứa con trai duy nhất của mình chết trong tay nhà họ Thường.

“Không ra tay, thậm chí Giang Đạo Nhiên còn có chút tức giận, cảm thấy Linh Nhi quấy rầy ông ta nghỉ ngơi.” Long Phi nói: “Giang Ninh này, rốt cuộc có phải là người nhà họ Giang hay không, bây giờ con cũng có chút nghỉ ngờ.” Vậy là phải bị nhà họ Thường vây giết rồi!

Có thể nói, nếu như nhà họ Giang không ra tay, Giang Ninh phải chết là điêu không thể nghi ngờ, không ai có thể đơn độc một mình chống lại mấy cao thủ bậc thầy cấp cao.

Chưa kể đến, sát tâm của nhà họ Thường đối với Giang Ninh, nặng đến mức đáng sợi Long Tường không nói gì, chỉ là cau mày.

Ông ta đang suy nghĩ, hồi tưởng lại, nghĩ về chuyện năm đó, muốn xem xem có tình tiết nào không, nhưng ông ta không suy nghĩ ra.

Mười lăm năm trước, hai mẹ con Giang Ninh bị Giang Đạo Nhiên đuổi ra khỏi nhà, quay đầu liền cứu Tiết Ninh của nhà họ Tiết, cho nên mới khiến nhà họ Giang, trở thành dòng dõi danh giá quyền thế.