Siêu Cấp Phú Nhị Đại

Chương 890



“Anh Ninh yên tâm, muốn khai trừ một công ty lớn như vậy rất khó, nhưng muốn đem nó làm cho phá sản, đây là sở trường của tôi” Long Phi đều gần như muốn phát điên lên!

“Tôi gi ết chết anh!”

Cậu ta tân tân khổ khổ bày mưu tính kế, thậm chí làm cho nhà họ Long để lộ sức mạnh, chính là vì để có thể đem tập đoàn Linh Long, hoàn toàn nằm trong tay của nhà họ Long, làm sao nghĩ đến, Giang Ninh bây giờ, vậy mà lại đem tập đoàn Linh Long, làm cho đóng cửa một cách mù quáng!

Long Phi khí huyết chảy lên đầu, đâu có lo lắng nhiều đến vậy, đưa tay lên đấm, liến hướng phía Giang Ninh mà đấm tới.

Cậu ta hận? Nhị lục san bế y bái ý nhiễm? Không thể lập tức gi ết chết Giang Ninh!

“Rắc!”

Giang Ninh đứng ở đó, không có nửa pần chuyển động, đưa một bàn tay, trực tiếp chế trụ cổ tay của Long Phi.

“Giết tôi?”

Anh ngữ khí lành lạnh, ngón tay trong nháy mắt dùng sức, rắc một tiếng, Long Phi ngay lập tức kêu lên thảm thiết, “Cậu cảm thấy, bản thân mạnh hơn so với Thường Tại Nguyên sao?”

Cổ tay của Long Phi, vậy mà lại trực tiếp bị Giang Ninh bóp nát rồi!

TÂM Tiếng kêu thảm thiết, tê tâm liệt phết Những hạt mồ hôi lớn, lập tức từ trên trán Long Phi chảy xuống, cơ thể của cậu ta khế run lên.

Cậu ta muốn tránh thoát, lại phát hiện bản thân căn bản không cách nào thoát ra được, trừ khi đem cánh tay của cậu †a, trực tiếp chém đứt!

Cái này làm sao có thể?

Long Phi kinh hãi nhìn Giang Ninh, căn bản là không dám tin.

Chưởng môn không bằng một con chó Anh ta… Anh ta cũng là chưởng môn cấp bập thực lực đấy!

Nhưng ở trước mặt Giang Ninh lại giống như một đứa trẻ, một chút năng lực phản kháng cũng không có.

“Thường Tại Nguyên… bị anh giết?”

Cậu ta cắn răng, giọng nói run rẩy hỏi: “Ông ta chính là đại chưởng môn!”

“Đại chưởng môn?”

Giang Ninh lắc đầu, giống như xem mấy danh xưng như đại chưởng môn hay chưởng môn linh tinh gì đó, anh không thèm để ý, kẻ thù nào cũng giống nhau, một quyền là đánh chết!

“Cái gì mà đại chưởng môn? Giết một con chó còn có ý nghĩa hơn” Ong…

Đầu óc Long Phi hoàn toàn trở nên choáng váng, trong nháy mắt trở nên trống rỗng.

Giang Ninh có biết chính mình đang nói gì không?

Giết chưởng môn không bằng giết một con chó?

Ý anh là chưởng môn đều không bằng một con chó sao!

Ít nhất thì trước mắt anh, chưởng môn cấp bậc cao thủ này thật sự không bằng một con chó.

“Anh…” Long Phi thở phì phò, nhìn cổ tay bị bóp chặt của mình, máu đã tụ lại đen kịt, trái tim cậu ta không ngừng đập loạn lên, đau khổ không thôi.

“Anh đắc tội với nhà họ Long như thế, anh nhất định sẽ hối hận!”

Tập đoàn Linh Long chính là doanh nghiệp nhiều năm của nhà họ Long, tương lai lại càng là chỗ dựa lớn nhất của nhà họ Long nhưng Giang Ninh lại mạnh mẽ cướp đoạt thì không nói, còn cố ý khiến nó bị đóng cửa.

Anh căn bản là muốn hủy hoại căn cơ của nhà họ Long.

“Vậy sao, tôi rất chờ mong xem anh sẽ khiến tôi hối hận thế nào đây” Giang Ninh buông lỏng tay ra, Long Phi lập tức lui về sau vài bước, dựa vào tường chật vật không nói nên lời.

Ngoại trừ đau đớn ra thì cánh tay anh ta không còn cảm giác gì nữa.