Siêu Cấp Phú Nhị Đại

Chương 898



Lại có nhiệm vụ rồi. Lại có thể cùng Giang Ninh chơi mấy trò thú vị rồi.

Giang Ninh không ở lại lâu, chỉ để lại mười mấy người hỗ trợ Lý Đông. Cả năm cửa ra vào đều có người, lại có Hoàng Ngọc Minh giám sát, anh rất yên tâm Tập đoàn Linh Long vừa mới đóng cửa, mấy con cá to này đều sắp ngồi không yên nữa rồi.

Mà lúc này, mồi câu không thể ở lại phương Bắc.

Hơn nữa, để vợ đẹp ở nhà phải xa chồng lâu ngày, Giang Ninh đã gấp gáp muốn về bên vợ yêu lắm rồi.

Giang Ninh vừa lên máy bay không lâu. Lý Đông liền nhận được rất nhiều cuộc gọi. Đều là hỏi thăm Giang Ninh có ở đó không, muốn hợp tác làm ăn với nhà họ Lâm, điều kiện cũng dễ thương lượng.

Điều này làm Lý Đông cũng ngạc nhiên.

Như là tình huống gì Giang Ninh cũng đã tính toán được trước vậy.

Mấy người này đến cũng thật nhanh đó.

Cuộc gọi nào Lý Đông cũng trả lời duy nhất một câu: “Thật ngại quá. Anh Ninh của tôi về Đông Hải với vợ rồi, giờ không ở phương Bắc” Điện thoại của anh ấy lại cứ réo liên tục, Lý Đông thậm chí phải tắt luôn máy để đỡ mệt tai.

Nhiệm vụ Giang Ninh giao cho còn chưa làm xong, rảnh rõi đâu mà lãng phí thời gian cho mấy người không đâu.

Ngay sau đó. Lý Đông dựa theo yêu cầu của Giang Ninh đã lập tức hành động. Anh đã dùng tốc độ nhanh nhất mời về toàn bộ người của tập đoàn Linh Long.

Có người cũng nghi ngờ, thử đưa ra mức giá mà đến bản thân họ cũng không tin được. Không ngờ Lý Đông lại không hề chớp mắt mà lập tức ký ngay.

Thật đúng là có tiền.

Cảm giá ký tên đưa tiền nó sướng gì đâu!

Mà còn không phải là tiền của mình nữa chứ!

Tin tức vùa tung ra, những người cũ của tập đoàn Linh Long chưa tìm được việc đều phát điên cả lên. Thậm chí những người đã ký hợp đồng với công ty khác cũng bất chấp hậu quả mà chấp nhận đền hợp đồng để từ chức, chọn lựa đến nhà họ Lâm.

Ngay cả một nhân viên vệ sinh cũng có thể nhận mức lương 150 triệu một tháng, họ chỉ sợ đến không kịp không được nhận nữa.

Phía bên này, nhà họ Long trăm phương nghìn kế, cũng không tiếc đổ tiền kéo người trở về, nhưng căn bản là không ai tin nữa.

Ai còn dám tin vào những người đã khiến cho tập đoàn Long Thị vốn gia sản kết sù phải lâm vào bước đường tán gia bại sản.

Chưa nói đến nhà họ Long độc tài chuyên chế cỡ nào, những người trong tập đoàn đều biết rõ hơn ai hết.

Nhà họ Long mà tin được, thì heo nái cũng biết leo cây.

Nghe họ nói thôi đã thấy bẩn tai rồi.

Long Phi tức đến nghiến răng nghiến lợi, nhưng không còn cách nào khác. Anh ta cũng không thể bí mật mà giết hết bọn này được. Cái giá của chuyện đó anh không trả nổi, nhà họ Long cũng không gánh nổi.

Ngày thứ bat Tại tập đoàn Lâm Thị, chỉ nhánh công ty phương Bắc.

Phòng họp có sức chứa hơn nghìn người đã không còn một chỗ trống, còn phải kê tạm thêm vài bàn ở lối lên cầu thang.

“Hôm nay sẽ là vòng cuối của đợt tuyển dụng vào tập đoàn Lâm Thị” Lý Đông cầm trong tay một chồng phiếu câu hỏi. “Chỉ cần qua được vòng hôm nay là có thể trở thành nhân viên chính thức của tập đoàn. Hơn nữa lương của anh chị sẽ được phát trước vào ngày mai.”

Đắc tội sai người rồi Anh vừa dứt lời, tất cả mọi người mắt sáng cả lên.

Ôi đây là công ty thổ hào gì vậy?

Chưa làm gì hết mà đã phát lương trước sao?

Nghe thì có vẻ là lừa đảo, nhưng đây là nhà họ Lâm gần đây tạo ra biết bao sóng gió ở phương Bắc, khiến cho Linh Long mới chớp mắt đã tuyên bố đóng cửa phá sản. Kẻ tàn nhãn đã triệt thẳng tay tập đoàn Linh Long.

“Hi vọng anh chị khai một cách trung thực, nếu chúng tôi phát hiện câu trả lời của ai có sự mâu thuẫn với nhau. Thì xin lỗi, cả hai đều phải rời khỏi đây, không được gì hết” Lý Đông biết tin tức mà Giang Ninh cần là gì. Anh muốn bảo đảm tin tức có được cũng phải thật chuẩn xác, thuận tiện cho Giang Ninh suy tính về sau.