Siêu Cấp Shipper

Chương 102: Người Anh Em Có Muốn Tìm Hiểu Một Chút Về Vả Mặt Đến Cùng Không





Là một người đứng xem kịch, Phương Dạ ở cách đó không xa tận mắt nhìn thấy tất cả, trong lòng không thể không cảm khái.
Loại trà xanh như Tiền Nhu Nhu chắc cũng chẳng kém Lâm Sương Sương, lật mặt còn nhanh hơn lật sách, thật là khâm phục!
“Mẹ nói không sai, trên đời này con gái càng đẹp thì quả nhiên càng không phải thứ gì tốt, hu hu hu hu!” Đỗ Tử Cường bị đá không đau lắm, nhưng vết thương trong lòng lại khó có thể lành, ngồi trong những mảnh vụn hoa tươi mà khóc to.
Phương Dạ không đành lòng mà đi qua, vừa định vỗ vai cậu ta, không ngờ Đỗ Tử Cường tưởng rằng Tiền Nhu Nhu đổi ý quay lại, nên ôm lấy chân Phương Dạ, vừa chảy nước mũi vừa rơi nước mắt cầu xin: “Nhu Nhu, anh thật sự thích em, đừng rời xa anh có được không?”
Phương Dạ nhẹ giọng ho khan nói: “Khụ khụ khụ, người anh em này, làm phiền anh nhìn rõ một chút, người ta đã đi xa từ lâu rồi.”
“Hả?” Đỗ Tử Cường nhìn kỹ lại, thì ra mình đang ôm một shipper mà khóc lóc, đột nhiên cảm thấy vô cùng xấu hổ.
“Thật, thật ngại quá, tôi nhận nhầm người rồi.”
Phương Dạ đưa hàng cho cậu ta: “Đây là đồ mà anh đặt, chúc anh dùng… à ngon miệng!”
Đỗ Tử Cường ủ rũ đứng dậy: “Cô ấy đã đi rồi, ly trà sữa này còn có tác dụng gì nữa chứ.

Tặng cho anh đấy, tôi sẽ đánh giá năm sao cho anh, tạm biệt.”

Phương Dạ thấy cậu ta muốn xoay người rời đi, đột nhiên lên tiếng: “Đợi đã!”
Đỗ Tử Cường buồn rười rượi nói: “Còn chuyện gì sao? Bây giờ tôi chỉ muốn tìm một nơi không người mà khóc thôi.”
Phương Dạ cười híp mắt nói: “Thực ra ngoại trừ làm shipper, tôi còn có một công việc khác, dịch vụ chúng tôi cung cấp chắc chắn sẽ rất thích hợp với anh bây giờ!”
Đỗ Tử Cường nghi ngờ nói: “Dịch vụ gì?”
Phương Dạ nói: “Người anh em, có biết vả mặt tích tắc không?”
“Cái gì?” Vẻ mặt Đỗ Tử Cường mù mờ: “Vả… vả mặt, tích tắc?”
“Đúng vậy, chính là vả mặt!” Phương Dạ nghiêm túc nói: “Anh vừa bị trà xanh vứt bỏ, có phải bây giờ trong lòng rất đau khổ, cũng rất tức giận không?”
Vẻ mặt Đỗ Tử Cường oán hận: “Đúng vậy, tôi hận không thể bóp chết đôi nam nữ đáng chết đó!”
“Khụ khụ khụ, người anh em này, bóp chết người là phạm pháp, còn dịch vụ vả mặt mà tôi cung cấp chắc chắn là hợp pháp, không những có thể khiến anh trút giận, mà còn có thể khiến đối phương ám ảnh trong một thời gian dài, đảm bảo bọn họ cả đời cũng không quên được!”
Đỗ Tử Cường nói: “Có thể nói vào điểm chính không?”
Phương Dạ gật gật đầu: “Nói một cách đơn giản thì, anh có biết tỏ vẻ không?”
Đỗ Tử Cường lắc lắc đầu: “Không biết.”
Phương Dạ nhíu mày, không phải chứ, đến tỏ vẻ cũng không biết, cái tên này không phải là lập trình viên khô khan chứ?
“Vậy anh có hiểu tỏ vẻ không?”
Cuối cùng Đỗ Tử Cường cũng gật đầu: “Đương nhiên là biết, tôi đâu phải là đồ ngốc!”
Phương Dạ thở phào một hơi, chỉ cần hiểu là được.
“Vậy thì tốt, nội dung phục vụ của chúng tôi chính là giúp anh tỏ vẻ cả quá trình, đánh cho tên khốn đó một phát thật đau, để bọn họ phải hối hận vì lúc đầu đã làm sai!”
Mắt Đỗ Tử Cường sáng lên: “Thật… thật sự có loại dịch vụ này sao?”
Phương Dạ thề thốt nói: “Hai chúng ta không quen không biết, tôi còn có thể gạt anh sao?”
Đỗ Tử Cường lại hỏi: “Vậy lệ phí dịch vụ của các anh như thế nào?”
Phương Dạ giới thiệu: “Rất đơn giản, dịch vụ vả mặt của chúng tôi chia thành ba loại.


Loại thứ nhất là vả mặt thông thường, giá của loại này rất rẻ, nhưng không có độ sâu gì mấy, sự vui sướng mà anh có được cũng có hạn, cá nhân tôi không đề nghị loại này.”
Đỗ Tử Cường hiển nhiên là không hài lòng lắm: “Còn loại thứ hai?”
Phương Dạ nói: “Loại thứ hai là vả mặt tăng cường, lệ phí bình thường, nhưng vả đến mặt hơi đau, ít nhất không thể ngẩng đầu trước mặt nhiều người, sự vui sướng mà anh có được cũng tạm, tôi đánh giá hai sao.”
Đỗ Tử Cường vẫn không hài lòng: “Nghe có vẻ rất bình thường, còn loại ba thì sao?”
Phương Dạ thao thao bất tuyệt nói: “Loại thứ ba thì rất hay, gọi là vả mặt đến cùng! Đảm bảo sẽ khiến kẻ thù của anh mất hết thể diện trước mặt nhiều người, vừa xấu hổ vừa giận dữ.

Hơn nữa người đó còn bị vả nhiều lần, vả mặt chính xong thì vả mặt trái, vả mặt trái xong thì vả mặt bên, nói chung là vả hết lần này đến lần khác, khiến đối phương hoàn toàn không có thời gian để thở hơi, cho đến khi bị mất hết thể diện mới thôi, trong lòng nhất định sẽ ám ảnh suốt đời, tôi đánh giá năm sao!”
Đỗ Tử Cường cắn răng cắn lợi nói: “Vậy vả mặt đến cùng có giá bao nhiêu?”
“Không đắt không đắt, vả mặt đến cùng chỉ có 99999 thôi!”
Trước mắt Đỗ Tử Cường tối đi: “Gần mười vạn?”
“Tôi còn chưa nói xong mà.

Bởi vì chúng tôi vừa mới mở, nên có ưu đãi đặc biệt, tổng cộng chín đồng chín!”
Đỗ Tử Cường lại mờ mịt: “Chín đồng chín?”
“Đúng vậy, anh không nghe nhầm đâu, chỉ cần chín đồng chín!” Phương Dạ càng nói càng dữ dội: “Chín đồng chín anh đâu thiệt cái gì, chín đồng chín anh còn có thể bị gạt sao, anh còn do dự gì nữa, mau chốt đơn đi nào!”
“Được, cho tôi một phần dịch vụ vả mặt đến cùng!” Đỗ Tử Cường nghe đến máu nóng sôi trào, đặt một tờ mười tệ vào trong tay Phương Dạ: “Tiền dư không cần đưa lại, thưởng cho anh đấy!”
“Cảm ơn quý khách!” Phương Dạ mặt mày rạng rỡ nhận lấy, sau đó lấy điện thoại ra gọi.
Sau khi cúp máy, Phương Dạ cười nói: “Được rồi, hai trợ lý của tôi sẽ tới ngay, bây giờ tôi sẽ nói với anh những việc cần chú ý.

Để tránh bị lộ tẩy, một lát anh cố gắng đừng nói chuyện, tất cả cứ giao cho tôi là được, anh chỉ cần gật đầu nói ừm là được, như vậy giá của anh cũng sẽ cao hơn một chút!”
Đỗ Tử Cường gật gật đầu: “Ừm, tiền tôi cũng giao cho anh rồi, anh không được bỏ rơi tôi đâu đấy!”
“Đương nhiên là không rồi, uy tín là thứ mà dịch vụ vả mặt tích tắc của chúng tôi đặt lên hàng đầu, chỉ cần đã nhận tiền thì chắc chắn sẽ khiến khách hàng hài lòng, chắc chắn sẽ kính già yêu trẻ…”

Không đến mười phút sau, một chiếc BMW SUV ngầu lòi chạy vào bãi đậu xe, chính là chiếc BMW Vision iNEXT của Thẩm Nghiên Nhi.
Sau khi nhìn thấy hai người đẹp cực phẩm bước ra khỏi xe, nước bọt của Đỗ Tử Cường đã sắp chảy ra rồi.
“Hai… Hai người đẹp này là trợ lý của anh sao?”
“Nếu là giả thì bao đổi.

Thế nào? Bây giờ anh đã có lòng tin với dịch vụ của chúng tôi rồi chứ?” Phương Dạ cười híp mắt nói.
“Có… Có, đương nhiên là có rồi!”
“Yên tâm đi, chúng tôi là Rolls-Royce trong giới vả mặt, chất lượng không cần phải nói…”
Thẩm Nghiên Nhi và Willa đều mặc váy ôm hồng dài đến mông và giày cao gót mảnh màu đen, khoe ra thân hình chẳng kém người mẫu.

Một người là người đẹp phương Đông điển hình, còn cô nàng còn lại là một nữ thần tràn đầy cảm giác phong tình, xuân lan thu cúc đều không thắng nổi.

Đừng nói là Đỗ Tử Cường, đến người qua đường cũng nhìn đến không thể rời mắt!
Phương Dạ đã nói rõ tình hình với hai người ở trong điện thoại rồi, nên sau khi hai cô đi đến trước mặt Đỗ Tử Cường thì hơi cong cười với cậu ta.
Phương Dạ dặn dò lần nữa: “Một lát tôi sẽ là trợ lý của anh, hai cô ấy sẽ đi theo sau làm bình hoa, tất cả mọi việc hãy nhìn ánh mắt của tôi mà làm, có thể không nói thì đừng nói, hiểu chưa?”
Đỗ Tử Cường liên tục gật đầu: “Hiểu rồi, hiểu rồi!”
“Được, chúng ta đi thôi!”.