Siêu Thần Yêu Nghiệt

Chương 72: Nàng muốn để hắn chết như thế nào?



Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

Nhóm Dịch: Vạn Yên Chi Sào

Thủ lĩnh cường đạo từng bước tới gần, trong con ngươi lóe ra sự dâm đãng, còn Lương Âm thì tuyệt vọng vô cùng, cùng bầy sói chém giết lâu như vậy, Linh lực trong người hiện tại đã tiêu hao hết, bây giờ không còn bao nhiêu khí lực, không có cách chống đỡ được.

Hết dã thú lại đến cầm thú.

Tại sao mình lại xui xẻo như vậy, tại sao phải đi theo hắn!

Lương Âm vứt mọi lỗi lầm cho Vân Phi Dương, cũng bắt đầu hối hận, mình hẳn nên tiếp tục đi theo Nhiễm Tiểu Huy, tên kia tuy rằng khiến người ta chán ghét, nhưng ít ra sẽ không đi đến nơi này, như vậy sẽ không bị bầy sói tập kích, cũng không bị cường đạo để mắt tới!

Đương nhiên.

Lương Âm mặc dù hối hận nhưng vẫn chưa bỏ cuộc, nàng nắm thật chặt dao găm đã tẫm kịch độc, con dao ấy là cơ hội sống sót duy nhất của nàng!

- Hả?

Thủ lĩnh cường đạo đi đến trước cửa động thì phát hiện Vân Phi Dương đang trị thương, sau đó cười xấu xa nói:

- A, nơi này vậy mà còn có một người chết, đừng nói các ngươi đang hẹn hò tại đây nha?

Vân Phi Dương đang trị thương đến thời khắc quan trọng nhất, sử dụng Nghịch Thiên Quyết khiến hô hấp hắn như dừng lại, rất dễ dàng bị ngộ nhận là người chết.

- Ai.

Thủ lĩnh cường đạo lắc đầu rồi nói:

- Đáng tiếc, lại bị một đám sói hoang quấy rầy.

Lương Âm căm tức nhìn hắn.

- Tuy nhiên…

Thủ lĩnh cường đạo cười xấu xa nói:

- Ta có thể thay thế hắn, cho ngươi buổi hẹn hò hoàn mỹ.

Mà tên thủ hạ bị đánh lúc trước đứng phía sau cười nói:

- Lão đại, ngài hẹn hò xong, nhớ để chúng ta tới thử một chút nha.

- Đúng đó!

Những người khác nhao nhao phụ họa.

Đám cường đạo này di chuyển giữa rừng núi cũng hơn mấy tháng, mỗi ngày đều đối mặt với dã thú, đã sớm đói khát khó nhịn.

Thủ lĩnh cường đạo xoa xoa tay, nói:

- Các ngươi chú ý cho ta, đừng để dã thú quấy rầy nhã hứng của lão tử, chờ ta thoải mái xong rồi lại đến bọn ngươi!

- Vâng!

Mấy tên thủ hạ hưng phấn quay người, cảnh giác nhìn chăm chú bốn phía.

Thủ lĩnh cường đạo híp mắt đi tới.

Lương Âm giả bộ khiếp đảm lùi lại một bước, âm thầm tính toán làm sao để một nhát giết chết hắn mà không làm kinh động đám cường đạo bên ngoài.

- Hắc hắc.

Sau khi đi vào sơn động, thủ lĩnh cường đạo cười dâm nói:

- Ngươi muốn tự mình chủ động hay để ta đến đây?

- Ngươi… Ngươi đừng tới đây!

Lương Âm lần nữa lui lại, tay cầm dao găm hơi run rẩy.

Thủ lĩnh cường đạo khinh thường nói:

- Lấy trạng thái bây giờ của ngươi mà còn muốn phản kháng ta?

Nói xong mở ra hai tay muốn ôm Lương Âm vào trong ngực, nhưng khiến hắn không nghĩ tới là, nữ nhân đến dao găm cũng cầm không vững, vậy mà lại nhanh nhẹn né tránh được.

Phốc

Lương Âm chẳng những né tránh còn thành công cắt một đường trên ống tay áo tên thủ lĩnh, mặc dù chỉ rách một chút da thịt, chảy ra một ít máu, nhưng cũng để cho nàng mừng rỡ không thôi, dù sao, độc phía trên dao găm, người bị dính tức phải chết!

Nhưng mà.

Tên thủ lĩnh cường đạo sau khi bị thương cũng không có như sói hoang mà ngã xuống chết, ngược lại che lấy vết thương, cười nói:

- Không nghĩ tới ngươi vẫn còn sức, do lão tử chủ quan rồi.

Xong

Thấy hắn không có việc gì, Lương Âm hiểu rõ, trải qua thời gian chém giết dài như vậy, độc phía trên dao găm đã dùng hết, điều này cũng đồng nghĩa với hi vọng sống sót sau cùng của mình đã sụp đổ!

- Ha ha ha

Lương Âm cười rộ lên, trong tiếng cười mang theo bi thương cùng chua xót. Đột nhiên, nàng giơ chủy thủ lên đâm về phía mình, đã không còn bất cứ hy vọng nào, vậy thì chỉ có thể tự sát để kết thúc mạng sống, ít ra như vậy sẽ bảo toàn được danh tiết!

Thủ lĩnh cường đạo thấy thế liền ngưng tụ Linh lực rồi chưởng một phát, một cỗ khí kình mắt thường có thể thấy được bay vút ra, đánh chính xác vào cổ tay Lương Âm, khiến dao găm rơi ra, cắm trên mặt đất, người nàng cũng theo đó lùi lại mấy bước, ngã vào người Vân Phi Dương.

- Không hầu hạ Quỷ Lão Đại ta cho thoải mái thì ngươi đừng hòng nghĩ đến cái chết.

Thủ lĩnh cường đạo đi tới, khóe môi nhếch thành nụ cười đáng khinh.

Đây mới thực sự là đồ vô sỉ!

Nếu so sánh Vân Phi Dương cùng hắn, quả thực rất đơn thuần, dù sao, hắn chỉ miệng tiện, yêu thích đùa giỡn với nhóm muội tử một chút, chứ nhất định sẽ không làm những việc hạ lưu.

Nhìn thấy cường đạo càng lúc càng gần, Lương Âm mất hết can đảm, giờ phút này Linh lực tồn tại trong thân thể đã bị một kích của đối phương đánh tan hết, đừng nói cầm dao găm, dù cắn lưỡi tự sát cũng không còn khí lực. Nàng tràn đầy tức giận, yếu ớt nói:

- Vân… Vân Phi Dương, ta làm quỷ cũng không bỏ qua cho ngươi!

Nữ nhân này đổ tất cả nguyên nhân khiến mình rơi vào kết cục như thế cho Vân Phi Dương. Tư duy như vậy cũng phù hợp với tính cách của nàng.

Nhưng cái tội lỗi này, Vân Phi Dương cũng không gánh nỗi, hắn mở mắt ra, xoát một tiếng đứng lên, kháng nghị nói:

- Này này, cũng không phải ta khi dễ cô, nói lời này có ý gì?!

Đột nhiên thấy hắn đứng lên, Lương Âm bị dọa sắc mặt tái nhợt, nhưng ý thức được tên này tỉnh lại, nàng cắn môi mỏng, nước mắt rơi xuống tí tách, trong lòng vốn dĩ đã tuyệt vọng lại cháy lên hi vọng sống sót.

- Ách

Nhìn thấy Lương Âm khóc thành như vậy, sắc mặt Vân Phi Dương trầm xuống, hắn đi đến phía trước nàng, nhìn về phía Quỹ Lão Đại, nói:

- Đừng khóc, ta giúp nàng báo thù.

Câu này nói thật chững chạc đàng hoàng, bày tỏ hắn nghiêm túc.

Có thể không nghiêm túc sao.

Vào thời khắc quan trọng như lúc trị thương, Vân Phi Dương vẫn luôn lưu ý bên ngoài, mỗi một câu Quỷ Lão Đại nói hắn đều nghe được rõ ràng, dám đùa giỡn nữ nhân mà hắn coi trọng, phải chết!

Quỷ Lão Đại cũng bị tiểu tử đột nhiên đứng lên này làm giật mình, nhưng rất nhanh bình tĩnh trở lại, cười nói:

- Tiểu tử, ta cho rằng ngươi đã chết, hóa ra vẫn còn sống.

Vân Phi Dương nhặt dao găm lên, hỏi:

- Nàng muốn cho hắn chết như thế nào?

Lương Âm giọng căm hận nói:

- Thiên đao vạn quả!

- Tốt.

Vân Phi Dương lắc lắc dao găm, hướng về phía Quỷ Lão Đại vẫy tay, nói:

- Nữ nhân của ta đã hạ lệnh, ngươi thức thời một chút, mau chạy tới đây để cho ta xẻo ngàn đao, như vậy còn có thể chết nhẹ nhàng chút, nếu không…

- Đi cái con mẹ ngươi ấy!

Đột nhiên, Quỷ Lão Đại dùng lực quát lớn, giờ phút này người hắn tràn đầy lửa nóng, làm sao có thời gian dông dài, nhanh chóng giải quyết chuyện này, làm chính sự mới quan trọng.

Hắn vung tới một quyền, ngưng tụ chín lực đạo trăm cân, thực lực còn cao hơn Hà Nhân Quốc một chút, chỉ là, đối thủ của hắn là một tên yêu nghiệt tuy chỉ có Vũ Lực thất đoạn nhưng lại có thể bạo phát ngàn cân lực!

Xoát

Vân Phi Dương bước ra một bước, né tránh công kích đối phương, thi triển thức thứ nhất của Tam Thức Cầm Long Thủ, chụp lấy cổ tay hắn, cùng lúc đó, dao găm vạch ra một vòng cung tuyệt đẹp, từ cánh tay hắn xoẹt qua, thuận thế mang đi một mảnh da thịt!

- A!

Quỷ Lão Đại hét lên thảm thiết, nhưng mà, sau một khắc, Vân Phi Dương trở tay múa may, dao găm lại xẹt qua một bên khác thật nhanh, lần nữa mang đi một miếng thịt trên cánh tay hắn.

Tên này quả nhiên muốn thiên đao vạn quả đối phương!

Vẻ mặt Lương Âm dại ra, hiển nhiên, nàng không ngờ Vân Phi Dương sẽ ra tay tàn nhẫn như vậy, hơn nữa khi vung chủy thủ, mày không nhăn mà ngược lại còn hiện ra cảm giác rất hưởng thụ.

Xoát xoát

Vân Phi Dương đùa nghịch dao găm, thịt trên cánh tay Quỷ Lão Đại cũng bay lên từng mảnh, loại đau khổ này khiến hắn kêu thảm, cũng bởi vậy mà kinh động thủ hạ, bọn họ nhao nhao xông tới, nhìn thấy bàn tay lão đại máu thịt be bét, nhất thời trừng to hai mắt!