Số 13 Phố Mink

Chương 1030: N nhân (1)



Bart chọn một nhà hàng, thuê một phòng riêng, bởi vì Karen đến quầy lễ tân để

gọi điện thoại cho Alfred, cho nên là người cuối cùng đi tới, dù vậy thì vị trí

cạnh cửa sổ của phòng ăn riêng được ba người nhường lại cho Karen.

Cái vòng quan hệ này vừa mới hình thành, cho nên nó còn rất thuần túy, là một

loại phân chia đơn giản theo đẳng cấp.

Bởi vì cái ba người này, đều được Karen cho phép bước lên.

Ashley tương đối hoạt bát và tự tin mở miệng trước nói: "Chúng ta tham gia đều

trong danh sách của đại khu, đợi đến vòng tiếp theo lúc cuộc tuyển chọn cuối

cùng diễn ra, cũng không ai nói chắc được đến lúc đó phương thức tuyển chọn

có thể giống với lần này hay không.

Mà lần kiểm tra này, nhưng thật ra là lợi dụng việc hợp tác nhóm, mặc dù cũng

không phải là nhân tố quyết định cuối cùng, nhưng quả thực trong quá trình

kiểm tra cũng sẽ tạo điều kiện giúp đỡ nhau.

Tôi nghĩ, đây cũng là nguyên nhân mà chúng ta sẽ chủ động ngồi ở chỗ này ăn

cùng ăn một bữa cơm, đợi đến lúc vòng tuyển chọn tiếp theo bắt đầu, ý nghĩ của

tôi đó là chúng ta dựa trên điều kiện tiên quyết đó là không tổn hại lợi ích của

nhau, giữa mọi người tốt nhất nên phối hợp một chút.

Mặt khác, nếu như trong tình huống biết rằng mình không có khả năng để tiếp

tục đi lên, có thể làm một vài việc bất lợi cho những người tham gia khác."

Ashley đang nói đến một việc rất dễ hiểu, đó chính là gom thành một nhóm.

Bart mở miệng nói: "Tôi đồng ý."

Ventura đem một cục đá đặt lên bàn, nói: "Tôi cũng đồng ý."

Sau đó, ánh mắt của cả ba người đều rơi vào trên người Karen.

Thái độ của Karen mới là thứ bọn họ mong đợi nhất, cũng là điểm mấu chốt của

việc "Tạo nhóm" này có thể thành công hay là không.

Một là bởi vì mặc dù chưa hề đánh nhau, nhưng tất cả mọi người đều ngầm thừa

nhận thực lực của Karen mạnh nhất;

Thứ hai là vì Karen mang theo một người vướng víu đi đến độ cao như vậy, mãi

cho đến khi người kia nhịn không được mới dừng lại, nói rõ cái người này, đáng

để tin cậy.

Một người nguyện ý trợ giúp bạn bè, tự nhiên sẽ có càng nhiều người nguyện ý

đi làm bạn bè với hắn.

Karen gật gật đầu, đáp lại nói: "Đương nhiên."

Tất cả mọi người cười.

Ashley mở miệng nói: "Karen, người mà lúc trước anh dẫn theo, là gì của anh

thế, bạn bè tốt sao?"

"Ừm, bạn bè tốt, có điều cuối cùng cậu ta tự nguyện rời khỏi, cậu ta không phải

rất nguyện ý dùng loại phương pháp này để dành được vị trí, cũng không muốn

đè ép đến những người khác danh ngạch."

Việc này, vẫn cần phải giải thích một chút.

"Cô gái hạng thứ năm kia, Philomena, có ai quen biết không?" Ashley mở

miệng hỏi.

Bart lắc đầu, nói: "Không phải là người của Kỵ Sĩ Đoàn."

Ventura nói: "Tôi không quen biết nhiều người lắm."

Karen cũng lắc đầu.

Ashley nói: "Sau khi trở về thì tôi sẽ cho người điều tra bối cảnh sau lưng của

cô ta, có điều tôi cảm thấy chúng ta không cần thiết phải kỳ vọng gì nhiều vào

cô ta, nhìn cô ta có vẻ không dễ thân cận lắm."

Thật ra, Richard lựa chọn rời khỏi còn có một một nguyên nhân quan trong đó

chính là vì Philomena thể hiện ra trạng thái kia, Richard không nguyện ý Karen

vì mình mà khai chiến với một đối thủ thần bí và thực lực mạnh mẽ.

Cậu ta muốn rời khỏi, nhưng lại không muốn phụ lòng giúp đỡ và nỗ lực của

Karen đối với cậu ta, chỉ có thể nói, Philomena xuất hiện, là điều kiện tốt nhất

để cậu ta rời khỏi.

"Cô ta rất mạnh." Karen bình luận.

Ở trên núi, cô ta là người duy nhất còn có thể nói chuyện lưu loát với mình.

"Cho nên, cô ta khinh thường tham gia nhóm." Ashley cười nói, "Nói cho cùng,

chúng ta vẫn cảm thấy có chút chột dạ."

Bart lắc đầu nói: "Tôi chỉ đơn giản là muốn mời Karen đi uống trà thôi."

Ventura cười nói: "Tôi cũng giống vậy."

"A, tôi biết các người đều có lòng kiêu ngạo của riêng mình, nhưng tôi chỉ thích

suy nghĩ thực tế. Đúng, chúng ta còn giống như chưa chính thức tự giới thiệu

qua bản thân, để tôi trước đi.

Ashley. Pithon. Bồi dưỡng viên thực tập bộ môn cấp A hệ thống ngự thú của

Thần giáo, cha mẹ tôi là học giả, thật có lỗi, trong bộ môn của chúng tôi, cũng

không có xưng hô bằng chức vị của thần quan, bởi vì không khí học thuật trong

bộ môn chúng tôi tương đối mạnh."

Bart mở miệng nói: "Chim ưng của chúng tôi, là do các cô bồi dưỡng?"

"Đó là việc của bộ môn cấp C, bình thường chúng tôi bồi dưỡng là các loại yêu

thú quý hiếm gần bị tuyệt chủng, các bộ môn cấp bậc cao hơn, là nghiên cứu

việc phục sinh các loại hung thú đã bị tuyệt chủng.

Nói như vậy, con người tôi hoạt bát, thích giao lưu bạn bè, các người thì sao,

nếu như nhà ai có nuôi yêu thú, có thể tới tìm tôi chăm sóc giúp các người một

chút, có lẽ có thể tăng lên một chút huyết thống của chúng.

Đương nhiên, thú cưng bình thường cũng được, tôi có thể giúp bọn chúng tăng

tố chất cơ thể lên, đề cao một chút xíu linh trí."

Karen không khỏi nghĩ đến hai con vật nuôi trong nhà mình.

Chỗ của Ashley là bộ ngành đặc biệt, dựa theo quy định của Trật Tự Thần Giáo,

bên trong bất kỳ hệ thống nào của bộ môn cấp A trở lên hầu như đều trong trạng

thái gần khép kín, bọn họ có vòng tròn quan hệ và hệ sinh thái của riêng mình,

rất ít liên lạc cùng với bên ngoài, người ngoài rất khó tiếp xúc, chớ nói chi là

nhờ vả quan hệ.

"Nếu là yêu thú thì chúng có cần ăn một ít thứ gì đặc biệt sao?"

"Có thuốc bổ chuyên dùng cho yêu thú, anh cần sao, Karen?"

"Cần."

Trên điều kiện tiên quyết là dính đến lợi ích, Karen thường thường sẽ từ bỏ việc

cư xử đúng mực, thay vào đó là lựa chọn tính thiết thực.

"Anh đưa địa chỉ nhà cho tôi, ta cho người đem tới cho anh."

"Được rồi, phiếu điểm để tôi trả."

"Không cần trả phiếu điểm, thu chút tiền cũng rất ngượng ngùng, tôi cũng

không thiếu chút ít này."

"Cảm ơn."

Karen nhớ lại Lemar trước đó có nói qua, đội trưởng lúc trước cho ông ta rất

nhiều rất nhiều phiếu điểm, ân tình cũng trả hết không còn gì.

"Không cần cám ơn, thật ra phương pháp tốt nhất chính là, anh dẫn yêu thú của

mình đến chỗ của tôi, tôi tự mình kiểm tra cho chúng một chút, ừm, để cho cha

hoặc là mẹ tôi đến giúp đỡ kiểm tra một chút, sau đó xem xét điều kiện phát

triển của chúng."

"Không cần thiết phải phiền phức như vậy."

"Được rồi, không có việc gì, hai người thì sao?"

Bart đáp lại nói: "Bên trong Kỵ Sĩ Đoàn có bộ môn chuyên môn chăn nuôi và

bác sỹ thú y."

"Đó là đơn vị thuộc hạ dưới cấp của chúng tôi." Ashley nói.

"Tôi biết mà." Bart nhún vai.

Ventura thì vừa vuốt vuốt tảng đá của mình vừa nói: "Trong nhà của tôi, không

có nuôi thú cưng."

"Vậy tôi giới thiệu xong rồi." Ashley ngồi xuống, "Người tiếp theo."

Bart đứng người lên, nói: "Bart. Cosins, kỵ sĩ dự bị của Kỵ Sĩ Đoàn thứ ba, cha

mẹ tôi đều là sĩ quan trung cấp."

Asli mở miệng hỏi: "Còn ông nội cậu thì sao?"