Số 13 Phố Mink

Chương 1201: Mây đen (4)



Rất nhanh, bên trong thần điện cũng chỉ còn lại một mình Romir.

Romir giơ tay lên, vẽ ra một cái khung ở trước mặt, rất nhanh cái khung này kéo

dài về phía sau, tạo thành một cánh cửa, chỉ có điều bên trong cánh cửa là một

vùng hư không hỗn độn, không lâu sau thì cảnh vật trong cửa hiện ra, một bóng

đen giận dữ bỗng nhiên xuất hiện, phát ra tiếng gầm nhẹ về phía Romir.

Thân hình của nó rất dài, trên người mang theo khí thế ngang ngược và khát

máu, giống như là một con rắn, nhưng lại khác rắn rất nhiều."Hừ!"

Một tiếng hừ lạnh truyền đến, ngay sau đó sinh vật dữ tợn màu đen này đã bị

trấn áp. Một người phụ nữ xuất hiện ở trong cửa, dáng vẻ của bà ta, gần như

giống như đúc với Người Gác Cổng Romir. Lúc này Romir mở miệng nói: "Con

Thiên Mị này, ngươi vẫn còn chưa thuần phục nó xong sao?"

"Chị à, chị cũng rõ ràng rõ ràng việc thuần phục nó khó khăn đến mức nào mà,

mặc dù bây giờ nó vẫn còn nhỏ, hay là, chị và tôi đổi vị trí đi, chị đi vào trong

Cổng thuần phục nó, còn tôi đi ra ngoài thay thế chị làm Người Gác Cổng?"

"Được rồi, ta và ngươi ai ở trong Cổng, ai ở ngoài Cổng, là do sự sắp xếp năm

xưa của trưởng bối, ta thật không nghĩ tới ngươi vẫn còn luôn oán hận đến tận

bây giờ."

"Đó là bởi vì người ở trong Cổng là tôi, mà không phải là chị!"

"Việc thuần hóa Gaitanbert thế nào rồi?"

"Nó à? Không thành vấn đề."

Trong cửa, sau lưng của Sumir, một con sư tử thân hình to lớn đang nằm sắp ở

trên mặt đất.

"Kế hoạch tiếp tục tiến hành, để nó trợ giúp chúng ta đánh vào trong nội bộ của

Trật Tự Thần Giáo đi, còn có tin tức kia, cũng có thể để cho Trật Tự Thần Giáo

biết."

"Ha ha, hiện tại tôi đã theo nó xuất phát, Trật Tự Thần Giáo cũng rất tốt bụng

mà để cho người tham gia thí luyện mang theo tín vật, nhưng chỉ có một

chuyện… vì cái gì mà các người dịch chuyển bọn chúng đến nơi xa xôi như

vậy, cho dù tôi sử dụng liên tiếp nhiều điểm dịch chuyển, cũng cần tốn một

khoảng thời gian rất dài."

"Đây là do người phía dưới làm, ta cũng không biết rõ tình hình, mặt khác, ta

còn cần nhắc nhở ngươi một việc, thời gian của lần mở Cổng này sẽ rất dài, ta

hoài nghi có một linh hồn mạnh mẽ nào đó trong Cổng đang chuẩn bị thức tỉnh,

ngươi phải cẩn thận một chút."

"Người nên cẩn thận là chị mới đúng nhỉ?" Sumir cười nói, "Tôi cũng không

cho rằng linh hồn hùng mạnh nào sau khi tỉnh giấc mà vẫn chấp nhận tiếp tục

sống trong cái thế giới này đấy."

"Ta đã thông tri toàn bộ Thần Giáo, chuẩn bị sẵn sàng."

"Cần phải gấp gáp như vậy sao? Không, chị tại sao lại sợ hãi như vậy? Chả nhẽ

chị cũng không tò mò, cuối cùng là vị nào thức tỉnh sao?"

"Trừ phi là Thần Luân Hồi vĩ đại của chúng ta trở ra, nếu không, bất kể là ai

thức tỉnh, đều không phải là điều mà chúng ta muốn nhìn thấy."

"Vậy thì tôi thật sự cảm thấy rất mong đợi chuyện này đấy."

"Làm tốt việc của người đi."

"Tôi biết rồi, chị gái tốt của tôi, đúng, một tên hậu nhân của chị sau khi vào

trong Cổng đã lấy danh nghĩa con cháu của gia tộc Simerson mà gửi thư tín cho

tôi."

"Peder? Nó không chỉ là con cháu của ta, mà cũng là con cháu của ngươi, ngươi

và ta, chúng ta là chị em sinh đôi."

"Ha ha, nó để cho tôi hỗ trợ tìm một người tham gia thí luyện của Trật Tự tên là

"Karen"."

"Ta nhớ được cái tên này, Peder từng bị hắn đánh bại."

"Dòng dõi của Simerson ở ngoài Cổng, thật sự là càng ngày càng không tiền đồ,

người trẻ tuổi của gia tộc Simerson bây giờ đều đã trở thành thứ gì rồi."

"Ta sẽ giáo dục, mặt khác, ngươi chú ý che giấu thân phận của mình cho thật

tốt, nếu để cho Trật Tự Thần Giáo biết lần truyền tin này có bóng dáng của

Luân Hồi chúng ta, toàn bộ kế hoạch sẽ không công."

"Việc này, không cần chi phải nhắc nhở tôi, được rồi, tôi sắp bước vào một trận

pháp dịch chuyển, khoảng cách đến vị trí của mục tiêu, đã càng ngày càng gần."

"Chúc ngươi thuận lợi."

"Chị cũng thế.

Romir phất tay, khung cửa tiêu tán.

Lúc này, một hình chiếu mà vàng óng xuất hiện ở trong điện.

"Người Gác Cổng, vừa nãy ngươi vừa mới làm việc gì."

"Trưởng Lão, ta cảm thấy ta đang làm việc gì cũng không cần phải báo cáo với

ngài đâu nhỉ?"

"Ta chỉ là tò mò nên hỏi một chút, nếu như ta không tôn trọng ngươi, lúc trước

ta đã trực tiếp phá hủy kết giới của Thần điện để xuất hiện ở đây rồi. Ta tới đây

là phụng theo mệnh lệnh của Hội Trưởng Lão, hỏi thăm ngươi về tình hình mở

ra của Cánh Cổng lần này."

"Lúc đầu ta đã dự định đến gặp Hội Trưởng Lão để nói rõ tình huống."

"Hội Trưởng Lão muốn hỏi ngươi, sự việc có nghiêm trọng không?"

"Ta không biết, bởi vì hành vi của những vị cấp bậc kia, rất khó để dự báo

trước, tuy nhiên ta cảm thấy chúng ta cần phải chuẩn bị trước phương án đối

phó, và ngay cả phương án cho tình huống xấu nhất có thể xảy ra."

"Tình huống xấu nhất có thể xảy ra?"

"Nếu như vị đó không có thức tỉnh, mà là xoay người tiếp tục ngủ say, vậy thì

tất cả mọi việc đều trong tầm kiểm soát; nếu như vị đó thức tỉnh, lại không thể

đẩy Cổng mà ra ngoài, vậy thì mọi việc vẫn còn trong tầm kiểm soát.

Nhưng nếu như vị đó cuối cùng đẩy Cổng mà ra ngoài được • • •

Mặc kệ kẻ đó là ai, bước ra khỏi Cổng, đều đã từng bị Thần của chúng ta trấn

áp. Mặt khác,

Kẻ đó tất nhiên đang rất đói."

"Ta đã biết, ta sẽ bẩm báo lại với Hội Trưởng Lão, ta hi vọng, tình huống xấu

nhất sẽ không xảy ra."

"Ta cảm thấy, chúng ta có cần phải thông báo cho phía Trật Tự Thần Điện và

Thần Điện của các Thần Giáo chính thống khác không, để bọn họ cũng chuẩn bị

sẵn sàng."

"Ngươi muốn tìm trợ giúp của bọn họ, Người Gác Cổng, ngươi không cảm thấy

ý nghĩ này của mình, có chút ngây thơ rồi sao?"

"Không, sẽ không."

Romir nhìn vị Trưởng Lão này, mặt mỉm cười tiếp tục nói:

"Bởi vì, ai cũng không rõ ràng, ai cũng không dám đánh cược, kẻ đi ra rốt cuộc

là kẻ thù của Thần Giáo nào."