Số 13 Phố Mink

Chương 1220: Giúp cậu rửa sạch một chút (2)



"Ca, ngươi thật dự định làm như vậy?"

"Bất kể như thế nào, chúng ta trợ giúp cô ta tồn tại cho tới bây giờ, chúng ta

cùng cô ta bây giờ vốn là một thể, anh nghĩ, có lẽ cuối cùng cô ta cũng sẽ tha

mạng cho chúng ta, ít nhất, cũng sẽ không ăn chúng ta."

"Anh, anh quyết định đi, em nghe anh."

Mãng xà hòa tan Fornites vào trong cơ thể, lập tức, cái đầu thứ ba lại mọc ra.

Tiếp đó, hai cái đầu hai bên bắt đầu thu nhỏ, cái đầu ở giữa này bắt đầu trở nên

to hơn. Hai anh em bắt đầu truyền năng lượng linh hồn của mình vào trong cái

đầu này.

Thật lâu sau,

Hai anh em chúng đều trở nên vô cùng suy yếu, hai khuôn mặt bên trong miệng

rắn cũng hoàn toàn trở nên mệt mỏi.

"Anh à, em … em cảm giác mình thật là nhỏ yếu, thậm chí em cảm thấy mình

đang rét lạnh."

"Quen thì sẽ đỡ thôi, có lẽ đây là vị trí vốn nên của chúng ta, tới đi, cùng anh

kêu gọi cô ta thức tỉnh, còn nhớ rõ những lời mà anh đã dặn dò từ xưa không?"

"Nhớ rõ."

"Thưa ngài Fornites tôn quý, anh em Jamie người hầu của ngài, hoàn thành lời

dặn dò của ngài, giữ lại mầm lửa ý thức của ngài cho đến hôm nay. Bây giờ, xin

ngài hãy mở mắt ra đi, xin ngài hãy tỉnh lại!"

Khuôn mặt của người phụ nữ ở trong cái đầu rắn chính giữa kia, từ từ mở mắt

ra.

Ngắm nhìn bốn phía, cảm giác được sự nồng đậm của Trật Tự ở nơi này, khóe

miệng của người phụ nữ mỉm cười, cô ta thức tỉnh, cô ta cảm ơn, cô ta thành

kính nói: "Ca ngợi Thần Trật Tự!"

Đùng…Đùng…Đùng

Hai tay của Gaitanbert, không ngừng đập vào lớp ngăn cách cuối cùng trên

người của Muri.

Vốn dĩ thì quá trình này chắc hẳn sẽ còn tiếp tục thêm một đoạn thời gian, bởi

vì trong lòng Muri sẽ không lựa chọn từ bỏ hi vọng sống của mình.

Nhưng tựa như bản thân Gaitanbert cũng muốn giảm bớt cái tiến trình này, sớm

tiến vào trong để chiếm giữ cơ thể mới của mình, cho nên sau khi hắn phát ra

tiến gầm lên giận dữ, tấm chắn cùng với đoản đao vốn dĩ lơ lửng bất động ở bên

cạnh, bay thẳng vào trong tay Gaitanbert.

Một màn này, để Muri đang nằm dưới đất muốn rách cả mí mắt!

Lúc trước bởi vì trong cơ thể của mình có tín vật, cho nên tấm chắn và thanh

đoản đao kia cũng không trợ giúp anh chống lại sự xâm lấn bên ngoài là điều có

thể hiểu được, nhưng bây giờ, bọn chúng lại chủ động rơi vào trong tay của kẻ

xâm nhập.

Gaitanbert cầm lấy tấm chắn, đập xuống phía duới.

"Ầm!"

Rất nhanh, một vết nứt đã xuất hiện.

Lập tức, Gaitanbert cầm lấy đoản đao bắt đầu khạy mở vết nứt ra.

"Ngươi có biết không, khi ta nhìn thấy tấm khiên chắn và thanh đoản đao này

thì trong lòng ta đã có suy đoán, ngươi chắc hẳn là hậu duệ của ta, nhưng không

phải là dòng chính, bên trong tổ tiên của ngươi có một người hẳn là đã cưới hậu

duệ nữ của ta, sau đó kế thừa một phần huyết mạch của ta, lại dùng huyết mạch

của ta làm cơ sở, tạo nên ra tín ngưỡng hệ thống gia tộc thuộc về các ngươi,

mặc dù nó bị đánh lên dấu ấn của Trật Tự, nhưng ta vẫn có thể ngửi ra mùi vị

thuộc về ta như cũ. Ta không biết ngươi ở đây đang phản kháng để làm gì, ta

cũng xem như là tổ tiên của ngươi, bây giờ, tổ tiên cần dùng cần cơ thể của

ngươi, ngươi lại còn dám kháng cự sao?

Ngươi muốn vi phạm ý muốn của Thần Giáo, ngươi cũng muốn vi phạm ý

muốn của tổ tiên, ngươi rốt cuộc là muốn làm gì, ngươi cuối cùng, lại xem như

là thứ gì?

Nhanh chóng từ bỏ sự chống cự đi, ta đã mong chờ thể xác máu thịt từ rất lâu,

linh hồn của ta bây giờ đã dầy đặc bởi vết thương, ta khát vọng đạt được nơi

thật sự để gửi gắm! Tuân theo lời kêu gọi của Thần Giáo, tuân theo lời kêu gọi

của tổ tiên, tuân theo sứ mệnh mà ngươi nên kế thừa đi!"

Muri vẫn cắn răng chịu đựng như cũ, trừng mắt, dưới sự ảnh hưởng của cảm

xúc cực đoan, sẽ tạo thành một làn ranh, phía dưới làn ranh này, con người sẽ

triệt để sụp đổ, phía trên làn ranh này, sẽ trở nên kiên cường và cũng càng điên

cuồng hơn!

Cảm xúc phẫn nộ cuồn cuộn chảy trong lòng của Muri, cậu ta muốn mắng

người, muốn mắng Thần Giáo, muốn mắng huyết thống của mình, nhưng hoàn

cảnh trường thành đã tạo thành quán tính ảnh hưởng quá lớn, để bây giờ ngay

cả muốn mắng, cậu ta cũng không biết phải mở miệng như thế nào.

"Giáo nghĩa của Trật tự đó là phía dưới Trật Tự, người người bình đẳng."

"Ai, ai đang nói chuyện ở chỗ này?" Gaitanbert dừng động tác, nhìn khắp bốn

phía, "Trong thân thể của ngươi còn có truyền thừa khác?"

"Thần Giáo cũng là bởi vì những người cùng một tín ngưỡng mà ngưng tụ

thành, chúng ta có thể hi sinh chính mình vì tín ngưỡng, nhưng điều kiện tiên

quyết là, sự hy sinh này phải phù hợp với ý nghĩa của tín ngưỡng. Bởi vì ngươi

mang một chút thân phận của tổ tiên mà đã cần hậu nhân không ràng buộc mà

dâng hiến tất cả, điều này đã vi phạm đến giáo nghĩa Trật Tự, bởi vì trong ánh

mắt của Trật Tự, ngươi và cậu ta đều là bình đẳng, ngươi không có quyền yêu

cầu cậu ta phải dâng hiến cho ngươi."

Bóng dáng của Karen đi ra từ bên trong bóng tối, ánh mắt bình tĩnh nhìn

Gaitanbert và Muri đang nằm ở đó