Số 13 Phố Mink

Chương 1222: Giúp cậu rửa sạch một chút (4)



"Ta vẫn còn đang hỏi ngươi, đến cùng ngươi là ai!"

Karen không trả lời Gaitanbert, mà là giơ tay ra, thanh đoản đao sau khi văng ra

đang lơ lửng ở đằng đó bị Karen hút tới. Cùng lúc đó, Karen cố ý thu hồi Xiềng

Xích Trật Tự đang bao phủ bảo vệ cho Muri. Muri nằm ở nơi đó, nhìn thấy tình

cảnh bốn phía.

Gaitanbert mở miệng nói: "Thanh đao kia, ngươi không cầm lên được!"

Tất cả mọi thứ tồn tại ở nơi này, đều không phải thật sự tồn tại, mà là một biểu

tượng tượng trưng.

Thanh đoản đao này và tấm khiên chắn kia, cả hai thứ này là đại diện cho huyết

mạch truyền thừa của "gia tộc Benda", bởi vì nó, mà trong gia tộc Benda có thể

xuất hiện nhiều thế hệ chiến sĩ Trật Tự, trở thành đội trưởng đội hộ vệ của các

đời Đại Tế Tự.

Quả nhiên, thanh đoản đao lúc bay lại gần tay của Karen, phát ra sự phản kháng

rõ ràng, thậm chí muốn tấn công Karen, muốn cắt đứt linh hồn của anh. Đoản

đao hóa thành nhiều lưỡi đao, chém về hướng Karen, lại đều bị bóng người của

Dis cản lại.

"Ha ha."

"Ha ha... Ha ha ha • "

Gaitanbert bật cười, nhưng lập tức, hắn phát hiện Muri nằm ở dưới đó, cũng

cười.nụ cười Muri, tràn đầy cảm giác hoang đường và sự tự giễu.

Huyết mạch truyền thừa vốn nên là thứ nên thân thiết nhất với mình, đầu tiên là

rơi vào trong tay kẻ xâm nhập rồi công kích mình, sau đó lại chạy đến trợ giúp

tấn công đồng đội của mình. Thứ "Truyền thừa" này, có thể nói là đã mang lại

đả kích rất lớn với Muri.

Sự trung thành đối với Thần Giáo, tín ngưỡng đối với Thần Trật Tự, sự yêu quý

đối với gia tộc, ba thứ này là trụ cột chống đỡ cho cậu ta vượt qua sóng gió cuộc

đời, nhưng vào lúc này tất cả đều sụp đổ.

Karen cũng không cảm thấy ngoài ý muốn khi mình không bắt được thanh đoản

đao này, Gaitanbert có được dấu ấn của "Tổ tiên", cho nên hắn cầm lên được.

Nhưng điều này lại tính là cái gì?

Phía dưới hệ thống tín ngưỡng, thứ mà Thủy tổ đưa cho ngươi hắn cũng có thể

lấy đi, vậy còn thứ mà Thần đưa cho thì sao?

Đây dù sao cũng là sự che chở đến từ Thần và Thủy Tổ, là hạt giống mà bọn họ

vung xuống cho hậu nhân, đợi đến sau khi nó nảy mầm và lớn lên, bọn hắn có

thể đến hái quả bất cứ lúc nào?

Cho nên, cho tới nay Dis vẫn luôn kháng cự việc ngưng tụ ra Thần cách, là

không muốn mình làm kết quả cho người khác hái sao? Cục diện này, có thể

thay đổi không?

Karen không khỏi nghĩ đến trải nghiệm trong lúc mình thần khải, lập tức, lại

nghĩ tới trải nghiệm vừa mới đây ở dưới Ngai Vàng Trật Tự. Trong lòng anh

bỗng nhiên có một ý nghĩ, mà lúc này cũng chính là một cơ hội tốt để thử

nghiệm.

Karen mở miệng nói: "Muri, ta có thể tín nhiệm cậu không?"

Muri trả lời ngay: "Đương nhiên!"

"Cậu đã nói, chờ đến khi ta thành lập tiểu đội Đòn Roi Kỷ Luật thì cậu sẽ gia

nhập vào, đến lúc đó, cậu sẽ dâng hiến sự trung thành cho đội trưởng của mình

chứ?"

"Đương nhiên!"

"Vậy cậu sẽ tiếp tục tín ngưỡng Trật Tự sao?"

"Ta..." Muri do dự rồi trầm mặc.

"Là Trật Tự, mà không phải Thần, cũng không phải gia tộc, mà là giáo nghĩa

của Trật Tự mà cậu đã từng đọc, cậu nguyện ý vĩnh viễn để Trật Tự dẫn dắt

chính mình và quy ước hành vi của bản thân sao?"

"Tôi... Nguyện ý!"

"Được."

Dưới chân Karen xuất hiện một sợi Xiềng Xích Trật Tự, bay về phía thanh đoản

đao kia.

Nếu như lúc trước Muri nối dối, sự trung thành và tín nhiệm đối với mình đều là

giả, như vậy thì xiềng xích của mình sẽ không cách nào bắt giữ lấy thanh đoản

đao kia.

"Răng rắc!"

Xiềng Xích, thành công bao phủ thanh đoản đao, điều này chứng tỏ lời thề vừa

rồi của Muri, là phát ra từ tận đáy lòng. Karen giơ tay lên, trầm giọng nói:

"Trật tự - Thanh Tẩy!"

Sức mạnh đậm đặc của Trật Tự xuyên thấu qua sợi xích mà truyền vào trong

thanh đoản đao, đồng thời, Muri cảm giác được vị trí ngực của mình, xuất hiện

một vòng xoáy màu đen.

Karen thả tay xuống, thu hồi xiềng xích, đoản đao giống như là vừa mới bị rèn

đúc lại, trở nên mới tinh, phía trên vốn dĩ có phù văn của Trật Tự, vào lúc này

chúng càng trở nên rõ ràng và chói sáng.

"Ông!"

Đoản đao bay về phía Muri, trong nháy mắt cắt đứt những xiềng xích tạo ra từ

lông sư tử kia, Muri có thể bò dậy, duỗi tay ra, đoản đao chui vào trong tay của

cậu ta. Lúc cầm vào thanh đao, Muri cảm giác được một cảm giác vô cùng thân

thiết, dường như mãi cho đến bây giờ thì nó mới chính thức thuộc về mình,

cũng chỉ thuộc về mình!

Muri kinh ngạc quay đầu lại, nhìn về phía Karen, hỏi:

"Ngài... đã làm gì?"

Karen mỉm cười nói: "Như cậu thấy, ta chỉ thanh tẩy một chút."

"Ngài chỉ là... thanh tẩy nó một chút?"

"Ừm, ta nhìn thấy nó bị ô uế, nên giúp cậu rửa sạch."

"A a a a a a!!!"

Sau khi Gaitanbert thử kêu gọi thanh đoản đao một lần nữa nhưng không được,

vào lúc này dường như hắn nhận ra được điều gì mà phát ra tiếng hét to hoảng

sợ:

"Ngươi ngươi ngươi... Không không không... Ngài... cuối cùng là ai!"