Số 13 Phố Mink

Chương 1224: Thần giáng lâm (2)



"Vì cái gì lại lâu như vậy?"

Sumir vẫn đang ở đằng xa mà theo dõi tình hình nơi này, không khỏi cảm thấy

có chút nghi ngờ, theo lý thuyết thì nghi thức ký kết khế ước linh hồn cũng

không cần tốn thời gian lâu như vậy, mà lại trong cơ thể của tên "Karen" lúc nãy

rõ ràng cũng đã bị tín vật trói buộc, áp chế linh hồn, việc này phải càng dễ dàng

hơn mới đúng.

"Có vấn đề gì xảy ra rồi sao?"

Sumir cau mày, nhất thời có chút khó hiểu.

"Chẳng lẽ tiếp ứng chỉ là mặt ngoài, Trật Tự Thần Giáo sắp xếp nhiệm vụ này,

còn có nguyên nhân khác? Gaitanbert, còn che giấu ta việc gì?"

Sumir rất muốn biết rõ ràng, nhưng bà ta lại không thể trực tiếp ra mặt, trong

chuyện này, không thể để lại bất cứ dấu vết gì liên quan đến Luân Hồi.

Thiên Mị sớm đã chờ đến nỗi không nhịn được bắt đầu xoay vòng quanh Sumir,

Sumir quét mắt nhìn sang nó một chút.

Con Thiên Mị này là do bà ta tốn thời gian nửa năm ở chỗ sâu của Dòng Sông

Oán Niệm bên trong Cánh Cổng Luân Hồi mới bắt được, nó được hình thành từ

trong oán niệm, sinh ra từ trong sự chết chóc, dựa vào việc nuốt chửng những

linh hồn lạc lối dưới đáy sông mà trưởng thành.

Dù bây giờ nó vẫn còn trong thời kỳ con non, cũng đã thể hiện ra sự hung tợn

và khát máu đáng sợ, đợi đến khi nó thật sự trưởng thành, tuyệt đối sẽ có tương

lai càng rộng lớn hơn.

"Ngươi đi vào bên trong xem xét một chút."

Nhận được mệnh lệnh Thiên Mị phát ra một tiếng kêu kích động, lập tức bay

xuống phía dưới.

Khi nó bay đến phía sau người của Muri và Karen, sau khi lượn quanh cơ thể

không nhúc nhích của họ vài vòng. Ngay sau đó, nó bay về phía cơ thể của

Karen;

Vào lúc sắp tiến vào trong cơ thể của Muri thì nó lại vòng ngược trở lại, cuối

cùng, nó lại chui vào trong cơ thể của Karen.

Động tác lấy quả cầu ánh sang ra của Gaitanbert rất chậm, đây không phải do

hắn đang cố ý kéo dài, mà là quá trình tách rời thứ gì đó ra khỏi linh hồn vốn

cần phải cực kỳ cẩn thận và cũng vô cùng đau đớn.

Chỉ có điều là, cảm giác đói bụng lúc này của Karen cũng đã có chút không thể

khống chế nổi.

Lúc này, anh cảm ứng việc bên mình cũng đã sắp kết thúc, Karen nói với Muri

nói: "Cậu trông chừng hắn ta, ta quay trở về trước."

"Vâng, đội trưởng."

"A."

Karen cười cười, thông qua cầu nối tinh thần mà quay trở lại ý thức linh hồn của

mình.

Vừa trở về, đã nhìn thấy ba đầu mãng vẫn như cũ đứng sừng sững ở đó, tuy

nhiên thì đầu rắn hai bên đã vô cùng uể oải, đầu rắn ở giữa giơ cao, bên trong

miệng rắn có khuôn mặt của một người phụ nữ với vẻ mặt rất quyến rũ.

Fornites trông thấy Karen xuất hiện, mở miệng nói: "Buông lỏng kết giới linh

hồn của ngươi, ta cần bổ sung năng lượng linh hồn." Lời này nghe vào tai Karen

chẳng khác gì là tự mình rửa sạch người rồi bắt một bếp lửa, đổ nước vào trong

nồi, sau đó bò vào trong nồi mà nằm.

Fornites lại nói: "Đến lượt ngươi hiến thân vì trật tự, nhanh lên một chút, chờ

sau khi trở về, ta sẽ giúp ngươi thỉnh cầu Thần Giáo ban thưởng công lao."

Hai đầu rắn bên cạnh nghe được lời này của Fornites, lập tức sợ đến nỗi giật cả

mình, cùng nhau vội vàng kêu lên mà bất kể bản thân đang suy yếu:

"Thưa ngài, ngài không thể nói như vậy, vị thần quan này không phải người

bình thường!"

"Thưa ngài, ngài sẽ hại chết tất cả chúng ta đấy."

Fornites là hi vọng cuối cùng của hai anh em họ, nhưng bọn họ vừa mới thức

tỉnh Fornites còn chưa kịp giới thiệu tình huống cho cô ta thì Karen đã trở lại.

Việc này khiến cho ngài Fornites bây giờ có chút không hiểu tình thế.

Karen mở miệng nói: "Ta không muốn chết, ta muốn sống."

"Hiến thân vì Trật Tự, là vinh quang của ngươi, ngươi sẽ được ghi nhận vào

trong sử sách của Thần Giáo."

Fornites thúc giục nói, "Nhanh lên một chút, không cần phải trì hoãn thêm.”

Karen mở Con Mắt Ám Nguyệt ra, quan sát con mãng xà ba đầu trước mặt này.

Bây giờ hai cái đầu rắn bên cạnh đã rất yếu ớt, đồng thời thành phần linh hồn

của bọn chúng cũng cực kỳ phức tạp, xem ra đã hấp thụ không ít những linh

hồn khác. Linh hồn thuộc về Fornites ở giữa lại cực kì thuần túy, điều này có

nghĩa linh hồn Fornites này là thật.

Cô ta và Gaitanbert bên kia cũng không giống nhau, Gaitanbert là truyền lại ký

ức của mình, Fornites thì vẫn luôn giữ lại sự thuần khiết của một phần linh hồn

mình.

Nhưng vấn đề là, linh hồn này có chút quá thuần túy.

Đã từ rất lâu trước đây, cũng chính là thời kỳ cuối của kỷ nguyên trước, Ranedal

tới đây để đổ rác, Gaitanbert và Fornites cũng ở bên trong đống rác kia. Từ một

nhân vật lớn của Trật Tự mà biến thành rác rưởi, trong này chắc chắn còn có

một chuỗi sự kiện dài, chỉ có điều bây giờ cũng không cần phải truy xét lại cái

quá trình này.

Điểm đáng để lưu ý đó là, hai người đều rất ăn ý mà đều có ý đồ để lại tin tức

quan trọng.

Gaitanbert lựa chọn để cho ký ức tồn tại, nói ngắn gọn đó là lấy bản thân làm

môi giới chế tạo ra một thứ giống như Thánh khí, cũng chính là quả cầu ánh

sáng màu vàng kia, sau đó truyền ký ức của mình vào trong đó, về sau mặc kệ là

linh hồn nào lấy được món Thánh khí này, đều có thể bị Thánh Khí ảnh hưởng,

dần dần trở thành Gaitanbert, nhận được ký ức của hắn và đồng thời cũng tiếp

tục truyền lại thông tin quan trọng nhất kia.

Fornites thì là chọn một con đường khác, cô ta mở rộng cơ thể của mình ra,

những linh hồn muốn chiếm đoạt sẽ không ngừng tiến vào, chém giết, tranh

đoạt cô ta để làm vật dẫn, mà cô ta thì đem linh hồn của mình đưa vào trạng thái

ngủ say, dựa vào những kẻ tiến vào trong cơ thể sau này mà cung cấp năng

lượng linh hồn để nuôi dưỡng cô ta.

Nhưng bọn họ vẫn luôn không thể chờ đến thời cơ để truyền tin tức này ra

ngoài, bởi vì mãi cho đến lần này, mới có người tham gia thí luyện của Trật Tự

Thần Giáo tiến vào trong Cánh Cổng Luân Hồi. Năm tháng sẽ ăn mòn đi tất cả,

cái tên Gaitanbert này gần như đã trở thành một ký hiệu tượng trưng, bị nhiều

đời Gaitanbert sử dụng.