Số 13 Phố Mink

Chương 1231: N oán của Thần (1)



Cơ thể của Karen vẫn còn rất yếu ớt, dù vậy thì điều này cũng không là vấn đề,

bởi vì mặc dù Karen am hiểu việc cận chiến, nhưng cũng không phải là vì dựa

vào cường độ cơ thể, mà đặc tính của 【 Pháo Đài Hắc Ngục 】 cũng có thể

phòng ngừa cùng việc trực tiếp chiến đấu với bên ngoài.

Rất nhanh, 【 Pháo Đài Hắc Ngục 】 được Karen triệu hồi ra, một tòa pháo đài

cỡ nhỏ có lối kiếm trúc mang theo thẩm mỹ của Phương Đông, mỗi lần triệu hồi

nó ra, khóe miệng Karen đều sẽ không kiếm chế được mà cong nhẹ lên.

Bởi vì Muri còn hôn mê chưa tỉnh, cho nên hai tiểu đội chỉ có thể triệu hồi ra

một tòa pháo đài, Karen cũng không có ngăn đoàn người của Pacio đi vào.

Dù sao thì vấn đề của đám người này cũng chỉ là ích kỷ vì bản thân, nhưng ở

trong tình huống không có đường lui, bọn họ vẫn có tác dụng.

Sau khi bước vào trong pháo đài, đám người lập tức sử dụng quyển trục để triệu

hoán ra khí tài chiến tranh của mình, Karen vốn chỉ muốn dùng cơ hội này để

triệu hồi khí tài chiến tranh ra sau khi ra khỏi Cánh Cổng Luân Hồi, trước khi

quay trở về Thần Giáo, như vậy thì có thể lấy chúng đi, bây giờ xem ra cái phúc

lợi này cũng không thể nào lấy được.

Muri bị Karen sắp xếp vào trong phòng tắm, Sikinny thì sử dụng thuật pháp

Mục Sư để trợ giúp cậu ta thức tỉnh sớm một chút.

Về phần bốn người Pacio, Illaman, Dehmel, Digart, trước mắt chỉ có thể khoanh

chân ngồi ở bên người Karen.

Karen vừa đưa tay kết nối với sợi dây leo ở trong quả cầu ánh sáng để khống

chế pháo đài này, vừa có chút bất đắc dĩ mà nhìn lướt qua "Tứ đại hộ pháp" ở

xung quanh mình.

Thật ra, người lúng túng hơn chính là bọn họ.

Bởi vì không gian trong pháo đài này là có hạn, nhất là không gian chiến đấu,

vốn cũng chỉ có một đủ chỗ để một người đứng, không có cách nào bổ sung

thêm người, mà lại những khác cũng không có chỗ để đứng, chỉ có bên phía

phòng chỉ huy của Karen còn có chút không gian trống, thời điểm ngươi cảm

thấy khó xử nhất cũng là lúc ngươi nhận ra bản thân mình là người dư thừa.

"Mas, bố trí trận pháp dây leo trói buộc Hodaman."

"Vâng, đội trưởng."

"Ashley, triệu hồi Tiên Đế để dụ con Tích Long kia."

"Vâng, đội trưởng. Bây giờ là thời điểm ta cần sự trợ giúp của ngươi nhất,

người bạn Tiên Đế chân thành nhất của ta … "

Có đôi khi mọi việc lại kỳ lạ đến như vậy, rõ ràng là yêu thú vô dụng nhất, lại

vẫn cứ ra sân với số lần nhiều nhất, nhiều đến nỗi Karen đều nhớ kỹ tên của nó.

"Ventura, Bart, trước khi ta ra lệnh thì các ngươi không được phép tự tiện công

kích, nhớ kỹ, đòn tấn công chủ chốt của chúng ta là Pháo Ma Tinh, chờ sau khi

ta ra lệnh, các ngươi sẽ tấn công để phong tỏa không gian né tránh của con Tích

Long kia để cho Pháo Ma Tinh nhắm mục tiêu chuẩn xác hơn."

"Vâng, đội trưởng."

"Vâng, đội trưởng."

Rất nhanh, dưới sự tăng cường của 【 Bức Màn Trận Pháp 】, bên ngoài tường

thành và phía ngoài của các kiến trúc của Pháo Đài đều xuất hiện đầy những sợi

dây leo. Tiên Đế cũng xuất hiện ở phía trên, chủ động bay về phía của con Tích

Long kia.

Karen vẫn luôn đang nhìn chăm chú tình huống bên ngoài, đồng thời Pháo Ma

Tinh trên đỉnh của Pháo Đài cũng đang điều chỉnh góc độ. Bart báo cáo: "Đội

trưởng, mặt đất bên ngoài cũng xuất hiện người."

Ventura báo cáo: "Đội trưởng, bên phía này của tôi cũng có người xuất hiện."

"Tạm thời không cần phải để ý đến bọn chúng, trước tiên cứ nhìn chằm chằm

vào con Tích Long kia."

Có thể trong thời gian ngắn như vậy, tập hợp một đám người đủ loại thân phận,

đủ mọi chủng loại lại ở nơi này, điều này có nghĩa vị trí của nhóm người mình

đã bị định vị được.

Nhưng cân nhắc đến khu vực này thuộc về nơi vắng vẻ nhất trong thế giới này,

Karen tin tưởng rằng chỉ cần có thể giải quyết xong đợt truy sát thứ nhất này thì

trước khi đợt truy sát thứ hai đến, mình chắc chắn có một khoảng thời gian

trống.

Khoảng thời gian này, Karen dự tính ít nhất cũng có một ngày, nhiều nhất là hai

ngày đến ba ngày.

Bởi vì nhất định phải cân nhắc đến một vấn đề, bên trong những thần trấn lớn

đều có trận pháp dịch chuyển, cho nên những kẻ truy sát từ các khu vực khác,

nhất định có thể thông qua trận pháp dịch chuyển mà đuổi theo đến nơi này.

Nói cách khác ba khu vực lớn: Thành Hesse, Hang Đá Hắc Ám, Thung Lũng

Rực Cháy, tất nhiên sẽ có số lượng lớn người dịch chuyển đến, sau đó tập trung

lại ở khu vực này.

Trong thời gian ngắn như vậy, mình cũng không thể nào dẫn cả đoàn quay trở

về thôn Tajima, thời gian không đủ, nửa đường tất nhiên sẽ đụng phải đợt truy

sát thứ hai với quy mô càng lớn hơn.

Đây là một bài toán rất đơn giản, tổng cộng cũng chỉ có năm tiểu đội tham gia

thí luyện, tiểu đội luân hồi chắc chắn có thể được Luân Hồi Thần Giáo che chở,

đợi đến sau khi tiếp xúc lần đầu tiên, chỉ cần Bích Thần không bị ngu, thì sẽ có

thể cảm giác được bên nào là tiểu đội của Luân Hồi.

Cho nên, trong đợt tấn công thứ hai thì hai tiểu đội của Luân Hồi Thần Giáo sẽ

bị loại trừ, bởi vì Bích Thần rõ ràng người mà bà ta muốn tìm, chắc chắn ở

trong tiểu đội của Trật Tự.

Mà trước mắt, người của cả hai tiểu đội trật tự đều đang ở cùng một địa điểm,

tiểu đội sáu người tạo nên từ sáu thần giáo chính thống khác cũng đang ở một vị

trí không xác định.

Bởi vậy, bên trong đợt tấn công thứ hai, người mà bị Bích Thần điều khiển để

tìm kiếm mục tiêu, chỉ cần phải chọn một trong hai.

Đây là được xây dựng trên điều kiện tiên quyết đó là cái tiểu đội được chắp vá

từ nhiều thần giáo kia không bị tiêu diệt trong đợt truy sát đầu tiên, nếu như bọn

họ đã bị tiêu diệt, phía bên mình có lẽ sẽ là đối tượng bị truy sát duy nhất trong

đợt tấn công tiếp theo.

Nếu như bây giờ không thể tiến về thôn Tajima, vậy thì phải tránh né ở nơi nào

đây?

Karen không thích đề nghị tìm một chỗ rồi bố trí trận pháp để cả nhóm ẩn nấp,

việc này chả khác gì tự chôn mình xuống đất, giao kết quả cho Thần định đoạt.

Nhưng hết lần này tới lần khác, người ra tay với mình lại là Thần.