Số 13 Phố Mink

Chương 1244: Giáo hội phân hóa (1)



Lãnh chúa Dal rơi vào sự trầm tư, hắn đang tự hỏi, Nghi Thức Đón Thần siêu

quy cách kia cuối cùng đã triệu hồi ai trở về, mà bản thể của mình, có vẻ như là

mượn cơ hội này, không, là “đi nhờ” cơ hội này mà trở về.

Karen cũng rơi vào trầm tư, anh bỗng nhiên ý thức được một việc, đó chính là

con chó nhà mình, còn giấu rất nhiều bí mật mà không có nói với mình, cũng ví

như đối với chuyện này, phân thân của nó đều có thể suy nghĩ rõ ràng và chỉ ra

được điểm mấu chốt, chả nhẽ nó không bắt được?

Cho dù ngay từ đầu bởi vì làm chó cho nên gặp vấn đề về cảm xúc, không thoải

mái trong suốt một đoạn thời gian, nhưng về sau đã làm chó lâu như vậy, có

nhiều thời gian để có thể suy nghĩ như vậy, nó không có khả năng chưa từng hồi

tưởng lại những việc trước đây.

Xem ra, con chó nhà mình, cũng chỉ tỏ ra vẻ đang thành thật mà thôi.

Nhưng mà dưa vào sự “Ám chỉ” của lời mà Lãnh chúa Dal đã nói, Karen cũng

không cảm thấy kích động gì. Người được triệu hồi từ Nghi Lễ Đón Thần siêu

quy cách kia là chính mình.

Cho dù dựa theo nguyên tắc ai xuất hiện đầu tiên thì người đó là người thứ nhất,

chiếm được cơ thể của "Karen" trước cũng là mình, Ranedal chỉ có thể xếp ở vị

trí thứ hai.

Mà đây cũng không phải là lần thứ nhất mà Karen nghe được sự ám chỉ liên

quan đến thân phận của mình, dường như trong sinh mệnh của mình có từng sợi

dây vô hình xuất hiện từng lúc rồi nối liền mình và vị Thần Trật Tự kia lại với

nhau.

Nhưng hết lần này tới lần khác mình cũng rất rõ ràng, mình cũng không phải là

vị "Thần Trật Tự" kia.

Nhưng càng ngày càng nhiều loại ám chỉ và trùng hợp này xuất hiện, cũng làm

cho Karen không thể không nghiêm túc suy nghĩ và chuẩn bị thử đối chiếu một

chút, giữa mình và vị đã từng là "Thần Trật Tự" kia, có tồn tại điểm chung gì

hay không.

Chính là loại điểm chung, hoặc gọi là điểm tương tự, để cho hành vi và những

điều mình trải qua, luôn luôn có thể xung đột cùng với vị Thần mạnh nhất trong

kỷ nguyên trước kia.

Tổng cộng có ba loại khả năng, khả năng thứ nhất, là mình và Thần Trật Tự

giống như nhau, đi trên con đường “ngộ đạo” của Trật Tự. Nhưng tín đồ tín

ngưỡng trật tự trên đời nhiêu mênh mông vô kể, nếu như người sống không đủ,

thì còn có đám người đã chết của Kỵ Sĩ Đoàn thứ nhất gom vào chung.

Loại khả năng thứ hai, Thần Trật Tự cũng giống như mình, đều là người chết đi

rồi sống lại. Bên trong bản đầu tiên của thần thoại tự thuật « Ánh Sáng Trật Tự

» có ghi chép rằng: Thần Ánh Sáng đánh thức Thần Trật Tự.

Lúc trước khi đọc đến đoạn này, Karen đã từng suy nghĩ, trước khi Thần Ánh

Sáng đánh thức Thần Trật Tự, vậy thì lúc đó Thần Trật Tự đang ở trong trạng

thái gì? Kết hợp với việc sau khi Thần Trật Tự được đánh thức thì có một

khoảng thời kỳ "Yên lặng", khoảng thời gian này thì trong những câu chuyện về

sự xung đột của các vị Thần, cũng không có bóng dáng Thần Trật Tự xuất hiện,

tiếp đến trong các sự kiện của Thần Chiến, hình ảnh của Thần Trật Tự hiện ra

càng lúc càng sinh động hơn, sự tích được ghi lại càng ngày càng nhiều, tính

chủ đạo trong các sự kiện và chiến tranh cũng càng ngày càng mạnh.

Cuối cùng, trong thời kỳ cuối của kỷ nguyên trước, uy nghiêm của Thần Trật

Tự đã đạt đỉnh cao nhất.

Điều này có nghĩa rằng, Thần Trật Tự trong quá trình này vẫn đang không

ngừng trưởng thành, cũng cho thấy, Thần Trật Tự được Thần Ánh Sáng đánh

thức, cũng không phải là Thần Trật Tự trong trạng thái mạnh nhất.

Nếu như đổi thành một phương thức trần thuật khác thì sẽ càng thích hợp hơn

một chút, Thần Ánh Sáng đánh thức một người trẻ tuổi, về sau, người trẻ tuổi

này trở thành Thần Trật Tự, sáng lập ra Trật Tự Thần Giáo.

Loại khả năng thứ ba đó là: Mình và Thần Trật Tự đều là người trở về từ cõi

chết, và cũng đều đi lên con đường của Trật Tự.

Trong lòng Karen phát ra một tiếng thở dài, xem ra, bản thân không thể tiếp tục

lựa chọn việc tránh né, mình cần phải muốn chủ động tìm tòi ra càng nhiều điều

bí ẩn trong Kỷ nguyên trước, xem xét cụ thể các điểm giống nhau giữa mình và

Thần Trật Tự.

Đây cũng không phải là Karen đang muốn noi gương của Thần Trật Tự, mà là

nếu như cái giả thiết này thật sự thành lập, như vậy thì những vấn đề mà Thần

Trật Tự gặp phải thì sau này có khả năng mình cũng sẽ phải đối mặt.

Thật ra có một vài vấn đề đã xuất hiện, ví như “cảm giác đói bụng” sau khi

mình trải qua quá trình Trật Tự hóa dưới Ngai Vàng Trật Tự.

"Được rồi, chuyện của ta trước hết có thể bỏ qua một bên, hãy nói một chút

chuyện của ngươi, ngươi muốn cho ta che chở ngươi; đương nhiên, ở chỗ này ta

có thể che chở ngươi và các đồng đội của ngươi an toàn, nhưng ta biết, ngươi

không chỉ muốn có bấy nhiêu thôi."

"Tôi muốn đến tế đàn, chính là vị trí của trận pháp dịch chuyển, tôi muốn mang

theo các đồng đội của tôi an toàn rời khỏi thế giới trong Cánh Cổng Luân Hồi."

"À, khu vực biên giới, ta biết, nơi đó đã từng là cầu thang chuyển hàng mà Thần

Luân Hồi yêu cầu các thần chi nhánh là thuộc hạ của mình vận chuyển những

linh hồn nguyên thủy vào trong Cổng, ngươi muốn ta bảo vệ các ngươi đi đến

nơi đó phải không?"

"Đúng thế."

"Không có khả năng, ta không thể rời khỏi cung điện trong Thung Lũng Rực

Cháy này, Rylisa đã thức tỉnh, ngươi hẳn phải biết một khi Rylisa phát hiện

được hơi thở của ta, bà ta sẽ phản ứng như thế nào rồi chứ."

Ta đã biết từ trước, lúc đang ngủ say trong phong ấn thì bà ta đã đánh dấu ta rồi,

dự định sau khi tỉnh lại trước tiên sẽ chơi chết ta.

Karen hỏi: "Bà ta sẽ trả thù ngài?"

"Đương nhiên, chính vì bà ta nên ta mới tỉnh dậy đấy."

"Ngài nói chuyện rất thẳng thắng."

"Không có việc gì mà không dám nói cả, sau khi ta tỉnh lại trước tiên là ngăn

cách khu vực này, sau đó là dùng bữa. Cho nên, ta không có cách nào tự mình

hộ tống các ngươi đến khu vực tế đàn, một khi ta rời khỏi thung lũng này,

Rylisa chắc chắn có thể phát hiện được vị trí của ta ngay lập tức.

Nhưng mà, bây giờ cho dù các ngươi có đi đến tế đàn cũng không có ý nghĩa gì

cả, bởi vì bây giờ Rylisa đã đến gần Cổng, ngươi có thể quay trở về ở ngay

trước mắt của bà ta sao?

Đến lúc đó cửa đóng kín lại thì cái gì đều không ra được."

"Vậy bây giờ tôi cũng chỉ có thể đợi sao?"

"Ừm, đúng, chờ đi, hoặc là, chờ Rylisa ra khỏi Cổng, hoặc là, chờ Rylisa bị phá

tan, mặc kệ là loại kết quả nào thì cũng sẽ đều xuất hiện rất nhanh, không cần

chờ bao lâu đâu."

"Tôi hiểu rồi."

"Mà lại, cũng sẽ không uổng công chờ đợi, lúc ta vừa thức tỉnh, ta đã biết Rylisa

muốn làm gì, cho nên phái ra một con rối đến xem xét tình hình."

Lãnh chúa Dal vung cánh tay lên, trên mặt băng phía trước xuất hiện một màn

ảnh, cảnh tượng bên trong, một người phụ nữ với cơ thể không lồ đang bước đi

trên mặt biển, trước mặt bà ta, thì là một hòn đảo.

"A, bà ta đều đã tới gần cửa, mặt trong của Cánh Cổng Luân Hồi, thật ra ở ngay

trên hòn đảo kia, căn cứ vào ký ức của những linh hồn ta đã ăn, nơi đó chắc hẳn

cũng là trung tâm của Luân Hồi Thần Giáo trong Cổng."

Karen mở miệng nói: "Sẽ có người ngăn cản bà ta đi ra ngoài."