Số 13 Phố Mink

Chương 1311: Đánh tơi bời (3)



"A a..."

Trong miệng của Neo liên tục phát ra âm thanh, rất lâu sau mới nói thành được

một câu rõ ràng:

"Cậu thật là ác độc, ngực ta đều bị cậu đâm nát rồi, nói thật đấy, cậu nên nhẹ

nhàng một chút lại."

“Thật đấy, cậu phải nhẹ nhàng hơn một chút."

Karen cắn răng nói: "Không đâm xuống trên đầu của ngài, cũng đã là rất nhẹ

nhàng đối với ngài rồi."

Neo quay đầu, nhìn về phía Karen đang quỳ sát ở bên người mình, nhìn anh

thảm như vậy, Neo nhếch miệng cười nói:

"Ta đã như thế này mà còn có thể đánh cậu thành ra thảm như vậy, cậu thật là

một tên phế vật."

"Yên tâm, chỉ bằng câu nói này của ngài, lần sau nếu còn gặp lại chuyện như

vậy thì trong lòng tôi cũng sẽ không có chút gánh nặng nào mà trực tiếp giết

ngài."

“Ta đây chẳng qua là vì hóa giải bầu không khí lúc này một chút nên mới có

thiện ý mà đùa một chút."

"Lần sau thì tôi sẽ y như vậy ở trước bia mộ của ngài."

"Nhưng mà, tại sao có thể như vậy, ta nói thật, ta cho rằng ngay từ lúc bắt đầu

thì ta sẽ bị cậu hành hung rồi đấy, ngươi hoàn toàn có thể cực kỳ thong thả mà

đánh ngã ta, dù gì thì trước lúc tinh thần của ta mất không chế thì ta cũng đã cố

ý tiêu hao hết phần lớn năng lượng linh tính ở trong cơ thể của mình."

"Ngài đã đánh giá thấp ngươi tiềm lực của mình, Neo, ngài là một mầm non rất

có tài năng và triển vọng."

"Ha ha ha... Khụ khụ…" Neo nở nụ cười, "Khó khăn cho cậu, vì không cho ta

cơ hội để bật đèn vào mặt cậu lại nên phải cố ý nói như vậy."

"Chúc mừng ngài."

"Chúc mừng ta cái gì?"

"Ngài cũng không nhớ rõ sao?"

"Nếu như lúc ấy ta có thể ta tỉnh táo, tại sao ta lại phải đánh nhau cùng với

cậu?"

"Thật sao?"

“Chả nhẽ ta rảnh rỗi đến mức làm chuyện tẻ nhạt như vậy sao, rõ ràng đã tỉnh

táo mà còn đi giả điên làm gì?"

"Lúc ở trên Đảo Rắn ngài đã từng làm như vậy."

Neo: "...."

"Cho nên tôi đang cực kỳ hoài nghi, vừa nãy ngài cũng đã tỉnh táo "

"Lúc ấy là vì ta đang muốn tác hợp cho cậu và Ophelia, ta là đang giúp cậu đấy,

còn có, vì cái gì mà trí nhớ của cậu tốt như vậy?"

Karen giơ bàn tay lên, nghi ngờ nói: "Tôi có nên hoài nghi lúc này ngài vẫn còn

điên dại mà lại tỏ vẻ tỉnh táo?"

Neo đáp lại nói: "Cậu giả bộ hơi lộ rồi đấy."

"Ha ha."

Karen để tay xuống, vừa mới nãy anh có nhìn thấy sương mù bảy màu kia tràn

ra từ trên người của Neo, điều này chứng minh bây giờ cũng không có ngụy

trang.

"Chúc mừng ta cái gì? Cậu còn không nói cho ta biết."

"Ngài vừa mới nãy đã thức tỉnh huyết mạch của Giáo hoàng điên."

"Ta thức tỉnh, huyết mạch của Giáo hoàng điên? Cậu đang có ý gì?"

“Ngài có thể xem thành ngài có được hệ thống tín ngưỡng gia tộc.”

"A... ta đi theo con đường hệ thống tín ngưỡng giáo hội, làm sao có thể xuất

hiện hệ thống tín ngưỡng gia tộc?"

"Tôi cũng thế mà."

Neo há miệng ra, nhất thời không biết nên đáp lại lời này như thế nào, thật lâu

sau, mở miệng nói: "Nhưng cho dù ta thừa nhận bởi vì ta ăn Philias, cơ thể sinh

ra một chút thay đổi, nhưng linh hồn của ta vẫn là chính ta, cho dù vậy mà ta

vẫn có thể thức tỉnh huyết mạch gia tộc à?"

"Có thể."

"Ta không tin."

"Tôi cũng vậy mà."

Neo: "..."

"Ta nghĩ cuối đời hẳn là Giáo Hoàng điên đã tách tín ngưỡng của mình ra khỏi

hệ thống tín ngưỡng giáo hội, trở thành hệ thống tín ngưỡng gia tộc, ông ta

muốn đem ý chí của mình tiếp tục truyền lại."

"Trong trí nhớ của Philias, ta không có đọc được chỗ nào liên quan đến việc hắn

có thể thức tỉnh hệ tín ngưỡng gia tộc đến đến hắn thân tộc có thức tỉnh gia tộc

tín ngưỡng thể hệ tin tức.

"Loại hệ thống tín ngưỡng gia tộc này rất khó để được kế thừa, không giống với

những hệ thống tín ngưỡng gia tộc chỉ cần có quan hệ huyết thống là có thể kích

hoạt kia, rất nhiều thế hệ đều không thể thức tỉnh, bỗng nhiên một thế hệ cách

rất xa lại có thể thức tỉnh thì đây cũng là một chuyện rất bình thường.

"Cậu cũng thế à?

"Đúng vậy, tôi cũng thế, hệ thống tín ngưỡng của gia tộc tôi có tỉ lệ thức tỉnh rất

thấp bởi vì chỉ có thiên tài mới có thể thức tỉnh được."

"Vậy của cậu chẳng phải rất khó để truyền lại cho thế hệ sau sao?"

"Ừm, ông nội tôi tạo ra nó vốn chỉ đề cho mỗi tôi dùng."

"Thật tốt nhỉ, ông nội cậu rất yêu thương đứa cháu này của mình."

"Đúng thế."

"Vậy ta thì sao đây?" Neo nghi ngờ nói, "Ta làm thế nào mà thức tỉnh được

huyết mạch này chứ?"

"Tôi và ông nội đều rất giống nhau, cả hai đều là thiên tài. Ngài cùng với vị

Giáo hoàng..."

Neo trừng mắt nhìn, hỏi: "Ý của cậu là bởi vì chúng ta đều rất điên khùng hay

sao?"

"Có lẽ vậy."

"Trời ạ, chả nhẽ không phải là tên điên thì không thể kế thừa được huyết mạch

của ông ta sao?"

"Ngài hấp thu cái loại sương mù kia, chắc hẳn đã kích hoạt mỗi chuỗi phản ứng

dây chuyền nào đó, cuối cùng hoàn thành thời cơ để dung hợp lại, tóm lại, ngài

cũng lời rồi."

"Được rồi, điều này có thể để cho trong lòng ta cảm thấy dễ chịu một tí khi nằm

trên giường bệnh dưỡng thương"

Karen từ từ đứng người lên, bắt đầu đỡ Neo đứng dậy.

"A a a, cậu cẩn thận một chút, đừng có làm cho xương khớp ta rời ra ngoài."

"Không có việc gì, mấy khớp xương này còn có gân thịt dính liền, rất cứng cỏi."

Karen dìu Neo vào trong chiếc xe Pens, nhìn xem Neo làm bẩn chỗ ngồi phía

sau xe mình.

"Nhìn cái gì vậy, ta trả tiền vệ sinh nội thất xe cho cậu là được rồi chứ." Neo

nói.

"Trung đội trưởng, hay là ngài giúp tôi đem cái xe này đi cải tiến một chút đi,

phiếu điểm thì ngài ứng giúp tôi trước, bây giờ trong tay tôi cũng không còn

bao nhiêu phiếu điểm, chờ đến khi làm xong nhiệm vụ thì tôi sẽ trả lại cho

ngài."!

"Ha ha." Neo cười lạnh một tiếng, "Cậu hơi quá thực tế rồi đấy."

Karen ngồi vào vị trí tài xế, thắt dây an toàn lên người mình.

"Vậy bọn họ tại sao lại muốn tách hệ thống tín ngưỡng của mình ra ngoài hệ

thống tín ngưỡng giáo hội nhỉ?" Neo tò mò hỏi.

"Việc này giống như là khi không thống nhất ý kiến với phái chủ lưu cho nên

bọn họ lựa chọn giữ vững ý kiến của mình."

"Một câu trả lời rất thâm thúy đấy."

Karen vừa khởi động ô tô vừa nói: "Đội trưởng, phương pháp thứ nhất mà ngài

định nói với tôi lúc đầu là gì vậy?"

"Mọi chuyện đều đã kết thúc, cậu còn hỏi cái này làm gì?"

"Trên người hơi đau nhức, nên tìm một chút chủ đề nói chuyện để đánh lạc

hướng chú ý."

"Phương pháp thứ nhất là cậu chủ động tiếp nhận, sau đó ta truyền cái làn

sương bảy màu kia qua người của cậu, cuối cùng ta sẽ đánh cậu một trận."

Karen ngây ngẩn cả người.

Neo tiếp tục nói: "Cậu nói đúng, phương pháp thứ nhất chắc chắn sẽ bị cậu từ

chối, cho nên nói hay là không nói cũng đều giống như nhau."

Karen thở dài, nói: "Đội trưởng à."

"Gọi ta là trung đội trưởng."

"Được rồi, Neo."

"Cậu muốn nói cái gì?"

"Lần sau ngài vẫn nên kiên trì với ý định của mình, nói hết lời mà mình muốn

nói đi.”