Số 13 Phố Mink

Chương 1330: Chủ nhân mới của ngươi (1)



Mặc dù Thần khí Nữ Thần Chúc Phúc đã không phải chỉ là "Áo ngủ" trên ý

nghĩa đơn thuần, nhưng cũng không cách nào xóa đi công dụng ban đầu của nó,

cho nên thực hiện phụ ma tạo ra hiệu quả "Trong suốt hóa", chính là một sự

khinh nhờn vô cùng nghiêm trong đối với Nữ Thần Mặt Trăng.

Khinh nhờn Thần linh, nên gặp phải sự trừng phạt của "Thần", đây là một

chuyện rất đỗi bình thường.

Đương nhiên, sự "Trừng phạt" này cũng không nhất định là do Thần tự mình ra

tay.

Pall tiến đến trước mặt Karen, trừng mắt nhìn Karen, nói: "Bây giờ xem ra, hẳn

là do Bernard có được năng lực cộng hưởng với Nguyệt Thần, cũng chính là

Con Mắt Ám Nguyệt của hắn ta? "

"Chắc là vậy."

"Bây giờ cặp mắt kia là của cậu."

Lúc này, cửa phòng sách bị đẩy vào, Kevin vừa mới thăng cấp xong trận pháp

truyền tin trong nhà kéo lê cơ thể mệt mỏi của mình trở về trong phòng. Trên

người Kevin đeo theo hai cái túi dụng cụ, bên trái là các loại công cụ như ốc vít

cờ lê kìm cắt, phía bên phải là các loại tài liệu như tinh thạch bột phấn, trên

sống mũi còn đeo theo một cặp kính râm, có cảm giác mang đến tác dụng như

cái mũ hàn đội đầu của thợ hàn.

“Chó ngu, làm xong việc rồi à? " Pall quay đầu hỏi.

Kevin lộ ra nụ cười, nhẹ gật đầu, tiện thể lắc lay đầu chó của mình một chút, lợi

dụng quán tính mà điều chỉnh lại cặp mắt kính trên mặt mình.

"Chúng ta vừa nãy đang nói chuyện đến Nữ Thần Mặt Trăng Artemis, bên trong

« Ánh Sáng Trật Tự » có ghi chép, Thần Trật Tự khi bị thương trong lúc chiến

đấu, Artemis đã tự mình khoác áo ngủ lên trên người Thần Trật Tự để giúp

Thần Trật Tự chữa thương, ngươi có biết đến sự kiện này không"

Kevin sửng sốt một chút.

Pall nghi ngờ nói: "A, chắc ngưỡi cũng không biết, thời điểm mà ngươi thành

Thần cũng tương đối muộn, hẳn là thuộc về giai đoạn cuối của kỷ nguyên trước,

đến khoảng giai đoạn kết thúc của kỷ nguyên, Thần Trật Tự bị thương trong lúc

chiến đấu mà bên cạnh còn có Nữ Thần Mặt Trăng, ừm, đây cũng là thời đại

đầu của kỷ nguyên trước khi phe của Thần Ánh Sáng giao chiến với phe của

Thần Vĩnh Hằng."

Kevin lè lưỡi liếm môi một cái, sau đó nhô ra móng vuốt, giơ về phía tấm thảm

trên sàn nhà...

Do dự một chút, nó thay đổi chủ ý, đi đến trước cái đệm nằm của mình đặt

trong phòng sách.

Khắp nơi đều có để đệm nằm của Kevin, trong phòng ngủ chính, phòng sách,

nhà kho, trong sân, và trong phòng của Alfred, bởi vì con chó này thích nằm

xuống để suy nghĩ về cuộc đời.

Móng chó bắt đầu đặt lên trên cái đệm, sau đó điên cuồng cào cấu, rốt cục, xé

rách lớp vải của tấm đệm ra.

Kevin dừng lại động tác, xoay người, nở nụ cười với Karen và Pall một lần nữa.

Nó không nói gì, nhưng lại diễn tả rất rõ ràng.

Mặc dù không phải tồn tại trong cùng một thời đại, mặc dù lúc Ranedal thành

thần đã là những năm cuối cùng của kỷ nguyên trước, trong lúc uy nghiêm của

Thần Trật Tự đã đạt đến tối cao, nhưng tốt xấu gì thì nó cũng là người thuộc về

giới Thần.

Cho dù không phải tự mình trải qua nhưng ít ra cũng rõ ràng hơn những người

nghe kể lại câu chuyện từ trên sách vào cả nghìn năm sau, cũng mới mẻ hơn rất

nhiều.

Pall cảm khái nói: A hiện thực thật sự là một cô gái điếm chưng diện theo ý

thích của khách hàng.

Karen đưa tay sờ sờ cái đuôi Pall, tiện thể cuốn cái đuôi mèo vài vòng quanh

ngón tay.

Cho nên, không phải là do Nữ Thần Mặt Trăng tự nguyện cởi áo ngủ để Thân

Trật Tự chữa thương, mà là Thần Trật Tự sau khi bị thương thì trực tiếp xé rách

áo ngủ của Artemis để bản thân mình sử dụng…

Nói như thế nào đây, như thế thì cũng rất phù hợp với phong cách làm việc mà

Thần Trật Tự thể hiện ra vào cuối kỷ nguyên trước.

Pall thì vừa cười nói: "Như vậy xem ra những ghi chép bên trong thần thoại tự

thuật « Ánh Trăng Thì Thầm» đều đã được tốt đẹp hóa, ta nghĩ trong phiên bản

đầu tiên của cuốn tự thuật đó chắc chắn là có thái độ phê phán vô cùng dữ dội

với hành vi của Thần Trật Tự, sau đó trải qua từng phiên bản sửa chữa, cuối

cùng biến thành phiên bản bây giờ, thậm chí còn có vẻ hơi mập mờ."

Karen nhẹ gật đầu, nói: "Cũng giống như ghi chép bên trong thần thoại tự thuật

« Ánh Sáng Trật Tự » về việc Thần Ánh Sáng đánh thức Thần Trật Tự.

"Đúng vậy, giai đoạn trước thì đoàn sứ giả của Nguyệt Nữ Thần Giáo cũng đã

đến Thành phố York, việc bàn bạc cũng đã đến giai đoạn nhất định."

"Cho nên, lăng mộ của gia tộc Congers lần này, có thể có liên quan đến Nguyệt

Nữ Thần Giáo hay không? Cậu nghĩ xem, 【 Nữ Thần Chúc Phúc 】 là Thần

khí của Nguyệt Nữ Thần Giáo, bọn họ gần đây lại đến thành phố York để bàn

bạc về việc hợp tác."

"Việc này cũng khó mà nói."

"Ta là đang lo lắng nếu như quả thật là bọn họ ở sau lưng mà thúc đẩy việc, đến

lúc đó có thể sẽ có yếu tố ngoại giao dính vào trong."

"Không cần phải lo lắng cái này, ở phương diện này, Trật Tự Thần Giáo vẫn rất

đáng tin."

Bởi vì Trật Tự Thần Giáo đã cứng rắn và phách lối quen, đó cũng không phải

diễn kịch, mà là một sự thật phát ra từ nội tâm

Karen lại đưa tay sờ sờ đầu Pall: "Chưa kể, thành phần trong cái tiểu đội này

của tôi, cần gì phải lo lắng nữa? "

"A, cũng đúng." Pall nở nụ cười, "Vậy cũng không cần phải lo lắng cái gì."

"Ngày mai lại chuẩn bị thêm một ngày, nếu như tất cả đều đã sẵn sàng, vậy thì

ngày mốt chúng ta sẽ xuất phát, cô đến trao đổi cùng với Alfred, để anh ta và

Muri chuẩn bị xong kế hoạch cho mọi người trong đội."

Pall dựng thẳng cái đuôi lên, giơ cái chân mèo của mình, nói: "Vâng, bé Karen

đội trưởng!".

Cả ngày hôm sau, Karen hầu như đều ở nhà lười biếng, bởi vì những chuyện

nên dặn dò đều đã dặn dò, cho dù muốn tự mình đi làm việc gì đó, cũng không

tìm thấy việc có thể làm.

Cái này có lẽ là cảm giác làm lãnh đạo rồi...

Cho nên, buổi sáng Karen ngồi ở trong sân đọc vài tờ báo, buổi chiều đọc một ít

tiểu thuyết rồi sau đó đi tắn.

Anh cảm thấy có chút bất an, vì nhiệm vụ đầu tiên sắp đến mà lúc này mình vẫn

còn nhàn nhã cho nên cảm thấy tội lỗi;

Nhưng anh lại rất quý trọng cảm giác này, tựa như là trước kì kiểm tra quan

trọng có một chút thời gian để nghỉ ngơi thư giãn, loại cảm giác rất đáng nhớ.

Mãi cho đến khi mặt trời chiều buông xuống, sắc trời bắt đầu tối dần, Karen

mới bắt đầu kiểm tra lại công tác chuẩn bị.

Alfred và Muri đều đứng trước bàn đọc sách của Karen, tiến hành báo cáo công

việc.

Đầu tiên là về phương diện tư liệu, mỗi một thành viên đều đã hoàn thành việc

xem xét và tìm hiểu, mặc dù sẽ không kiểm tra miệng như lúc đi học, nhưng

cũng không ai sẽ ngốc đến nỗi lười biếng trong việc có liên quan đến sự an toàn

của tính mạng mình.

Ngay sau đó là mấy thiết bị nổ mà Lemar đã chế tạo xong, từng cái hộp gỗ nho

nhỏ, ở trên có thêm một sợi dây thừng, lúc sử dụng kéo dây thừng ra rồi lại ném

ra bên ngoài là được, khoảng cách thời gian từ lúc kéo dây đến lúc phát nổ là

mười giậy, thứ này thoạt nhìn như là quả lựu đạn làm từ gỗ.

Có những vật này, uy hiếp từ những con rối có thể xuất hiện ở trong lăng mộ

của gia tộc Congers hầu như đã được loại bỏ.

Sau đó, Muri còn báo cáo về việc cậu ta sắp xếp Mas, Ashley và Memphis tạo

thành một tổ đội lo về phương diện cơ quan trong lăng mộ, ba người bọn họ sẽ

tập trung phân tích những tác phẩm mà Malife đã từng chế tạo mà đưa ra những

phương án ứng phó thích hợp, sau khi tiến vào trong lăng mộ, bọn họ sẽ phụ

trách việc loại bỏ các loại cơ quan bẫy rập.

Karen không có sắp xếp cái này, nhưng theo lời của Muri là: Dựa theo sự dặn

dò của đội trưởng...

Được rồi, Karen cũng xem như là do mình dặn dò vậy.