Số 13 Phố Mink

Chương 1338: Nó không tồn tại (2)



Ở phần cuối của câu chuyện này, ông Hoven có tổng kết bằng lời bình luận của

bản thân, gồm ba câu nói.

Câu nói đầu tiên: Người còn sống duy nhất này cũng không phải là bởi vì hắn ta

may mắn thoát chết, mà là có lẽ " Người thứ 10" kia cũng không có năng lực để

giết chết người duy nhất còn sót lại.

Câu nói thứ hai: " Người thứ 10" này chắc chắn thật sự có tồn tại, nhưng đội

thần quan kia lại không thể nào phát hiện được sự tồn tại của hắn ta, loại trừ khả

năng có một vị cường giả bí ẩn đang ẩn nấp để rồi chơi trò chơi mèo vờn chuột

với bọn họ một cách nhàm chán để tìm kiếm niềm vui, thì có thể là bởi vì

phương thức tồn tại của "Người thứ 10" này là vấn đề mấu chốt, hắn có thể tồn

tại trong nhận biết và cảm giác của con người nhưng lại không thể nào để lại

dấu vết một cách cụ thể.

Kết hợp với việc mặc dù hắn ta có thể giết người nhưng lại không thể giết chết

người cuối cùng còn lại, điều này có ý nghĩa phương thức giết người của hắn

cần truyền qua một loại môi giới đặc biệt, đây không phải vấn đề về mặt vật lý,

thậm chí không phải vấn đề về thần học... có lẽ lúc trước thần học có ghi chép

lại, nhưng bây giờ ta tạm thời còn không tìm được ghi chép gì liên quan.

Đây cũng là một loại vấn đề về sự nhận biết, một phương thức giết người nhờ

vào nhận biết.

Câu nói thứ ba: Ta đã mang theo sự phấn khởi khi nghiên cứu vấn đề này, ta đã

từng cảm thấy rất hứng thú đối với sự kiện này, nhưng phần kết thúc công trình

nghiên cứu lại được hoàn thành một cách rất cẩu thả, bởi vì ta không có cách

nào để tiến hành khảo sát và nghiên cứu một cách cụ thể, nhưng khi ta biết đến

phương thức tồn tại đặc biệt của Tà Thần Ranedal, ta bỗng nhiên nghĩ đến sự

việc này ngay lập tức.

Sự tồn tại của Ranedal, rất khó để có thể cảm giác được, cho dù hắn ta đang

đứng ngay bên cạnh ngươi.

Cho dù Dis có cảm nhận được sự tồn tại của hắn đi chăng nữa, nhưng lại không

có cách nào tổn thương được hắn, vì thử sử dụng những phương pháp cực đoan,

Dis thậm chí dùng ngọn lửa linh hồn để tiến hành thử nghiệm, nhưng vẫn không

thể chạm được vào hắn như cũ, ngược lại không cẩn thận mà tự làm bỏng mình.

Nhưng cuối cùng, Dis bắt được hắn, nắm lấy hắn, ta càng tự mình phong ấn hắn

vào trong cơ thể của Kevin.

Bởi vì trạng thái tồn tại của hắn xảy ra sự biến đổi, tựa như là sự thay đổi kết

cấu của trứng gà sống khi được nấu chín, lòng trứng sống không có cách nào

dùng cái nĩa mà chọc vào nó được, nhưng khi trứng gà chín thì lại có thể tuỳ

tiện cầm nắm được nó.

Đáng tiếc, ta sắp chết. A không, ta vốn đã chết, cho nên vấn đề chỉ có thể tiếp

tục gác lại, nếu như sau này cháu có thể cũng nghe thấy những chuyện liên quan

đến vấn đề này, có thể thử giúp ta tiếp tục nghiên cứu về vấn đề này.

Trong đầu của Karen nhớ lại nội dung bên trong bút ký, hít sâu một hơi. Cho

nên, "Người thứ 12" này, rất có thể sẽ giết người.

Mặc dù không biết hắn sự lựa chọn phương pháp nào, thời điểm nào để ra tay,

nhưng hắn tuyệt đối không phải là một vị khách vô hại.

Trong sự suy đoán của ông Hoven, "Kẻ xuất hiện thêm này" rất giống với trạng

thái tồn tại của Ranedal lúc trước, điều này có nghĩa rằng con chó nhà mình sẽ

biết được gì đó về vấn đề này.

Đáng tiếc … mình cũng không có mang theo con chó đi cùng.

Tà Thần có tác dụng rất lớn, bởi vì Tà Thần đại diện cho "Trí tuệ", nhưng dưới

phần lớn tình huống thì khi mang theo một con chó để đi thám hiểm cùng, một

khi gặp phải nguy hiểm gì, thú cưng bị chết bất ngờ cũng là điều khó tránh khỏi.

Nhưng vấn đề bây giờ, lại nhất định phải giải quyết nhanh chóng.

"Đội trưởng, có kết quả thăm dò rồi, nơi này cũng không có sóng năng lượng

đặc biệt tồn tại." Mas báo cáo.

Muri suy đoán nói: "Đội trưởng, nguyên nhân của việc này có phải bởi vì hoàn

cảnh đặc biệt của nơi này hay không, hoặc là tác dụng của một loại dụng cụ đặc

biệt nào đó, dẫn đến nhận thức tập thể của chúng ta xuất hiện sự sai lệch? Ví

như chúng ta sẽ vô ý thức mà cho rằng, có nhiều thêm một người nữa, mà thực

ra người này lại chưa từng tồn tại, mà là nhận thức của chúng ta đã bị sửa chữa

trong lúc chúng ta không biết?"

Alfred mở miệng trước nói: "Sẽ không, nếu như là nhận thức của cả tập thể đều

bị sửa đổi, vậy thì danh sách mà chúng ta viết lên trên giấy, cũng hẳn phải là 12

người, mà không phải 11 người, bởi vì không thể nào sửa chữa nhận thức của

chúng ta khi đếm số mà không cùng lúc sửa chữa lại nội dung mà chúng ta ghi

lên trên giấy, dù sao thì cậu cũng nói nó có năng lực sửa chữa nhận thức."

Karen nói: "Alfred nói rất đúng, chúng ta không thể xem nó như một loại hiện

tượng tự nhiên mà không quan tâm đến nó, bây giờ ta cảm thấy, nó có lẽ rất

nguy hiểm."

Muri nhẹ gật đầu, nói: "Vâng, đội trưởng."

Karen giơ tay lên, ra lệnh cho Mas và Memphis nói: "Bố trí trận pháp phòng

ngự." Lập tức, Karen nói với những người khác: "Tất cả cảnh giác!"

"Vâng, đội trưởng!"

Karen tìm một chỗ để ngồi xuống, anh lại đếm ba lần, vẫn là12 người như cũ.

Trong lúc những người khác làm việc, cũng đang đếm, kết quả đều như thế.

Dưới cục diện này, Karen bắt đầu suy nghĩ nên phá giải như thế nào, bất kể như

thế nào, nhất định phải bắt được thứ kia ra.

Ban đầu Dis làm sao để bắt Ranedal?

Tay của Karen lặng yên đặt ở trước ngực mình, lúc trước Dis mở ra một cái lỗ ở

trước ngực mình, chờ đến khi Ranedal xâm nhập vào để cướp đoạt cơ thể của

mình thì hắn trực tiếp bị Dis kéo qua thông qua cái lỗ này.

Nhưng vấn đề là mình không phải Dis, Dis có thể sử dụng loại phương thức này

để hoàn thành việc này, mình lại không thể làm được, thậm chí cũng không thể

nào giải thích được tình huống bây giờ.

Trận pháp đã bố trí xong, bên ngoài, cảnh giới vòng trong và vòng ngoài cũng

đều đã bố trí xong, nhưng tâm thần của tất cả mọi người có chút thiếu tập trung.

Loại cảm giác này, giống như khi ngươi nằm nghiêng người ngủ ở trên giờng, vị

trí sau gáy có tiếng hít thở của người khác truyền đến.

Alfred đi tới, nói với Karen: "Thiếu gia, thuộc hạ chuẩn bị dùng phương thức

của mình để dò xét thử.

"Ừm, có thể, mặt khác, anh tập hợp lại suy nghĩ của những người khác, theo thứ

tự mà thử một lần."

"Vâng, thiếu gia."

Nhìn thấy bóng người của Alfred rời đo, Karen quyết định thử liên lạc với một

chút bên ngoài.

Karen trước hết tiện tay bố trí một kết giới che đậy đơn giản cho chính mình,

mọi người trông thấy hành động của đội trưởng, tất lập tức đều dời ánh mắt đi.

Sau đó, Karen bắt đầu kích hoạt khế ước cộng sinh của mình, rất nhanh, hình

ảnh của Pall xuất hiện sau lưng của mình