Số 13 Phố Mink

Chương 1355: Lời ca ngợi của ngài (1)



Lời nói của bà ta, giống như là một cơn sóng lớn trong đại dương, trực tiếp

đánh về phía mọi người trong đội.

Tuy vậy, trình độ kinh hãi của mỗi người cũng đều không giống nhau. Người

kinh hãi nhất, là Ventura và Richard.

Bởi vì toàn bộ tiểu đội chỉ có hai người bọn họ vẫn luôn tin chắc vào "Thân

phận" lớn lên ở cô nhi viện của Karen, từng theo học mấy vị thầy giáo, tài năng

bộc lộ, từng bước một đi lên, sau đó bước tới hôm nay.

Ventura cảm thấy đội trưởng rất chân thực, từ lần thứ nhất đến nhà mình làm

khách, cùng mình tán gẫu với ông nội của mình, khen món điểm tâm do bà nội

mình nấu, để cậu ta cảm nhận được một sự bình thản thật sự. Điều này khiến

Ventura vô ý thức cho rằng, đội trưởng cũng có quá khứ giống như mình, ít nhất

cũng là gần giống nhau, cho nên từ vừa mới bắt đầu cậu ta đã nguyện ý đi theo

đội trưởng.

Sau đó cùng làm việc cùng nhau, thái độ của đội trưởng đối với mình, nhất là

khi đội trưởng chủ động thay thế mình đi chấp hành nhiệm vụ tiếp dẫn Fornites

trở về, để Ventura hoàn toàn công nhận đội trưởng từ trong đáy lòng.

Tuy vậy trong việc này còn có một một mặt khác, từ trong vô thức, nhưng thật

ra là có một sự cảm ứng. Dis đã chữa trị cho cha mẹ của Ventura, điều mới

khiến Ventura có thể có cơ hội được sinh ra, mà Karen là cháu trai của Dis, mặc

dù Karen vẫn chưa từng nói việc này cho Ventura biết, nhưng sợi dây liên kết

này vẫn xuất hiện trong vô hình, kéo gần cảm giác tín nhiệm lại một cách tự

nhiên.

Về phần Richard, vậy thì càng đơn giản và trực tiếp hơn, ngày mà cao ốc giáo

vụ ở thành phố York sụp đổ cũng là lần đầu tiên mà cậu ta gặp Karen, vừa thấy

mặt, cậu ta bởi vì tác dụng của huyết mạch gia tộc Alte mà có cảm giác thân

thiết đối với Karen.

Sự kết giao giữa người và người, bất kể là nam hay nữ, sau khi có ấn tượng tốt

thì những việc khác đều sẽ đơn giản. Cùng với tích cách của bản thân Richard,

cậu ta có thể thoải mái tiếp nhận sự ưu tú của Karen, cho dù Karen là một cô nhi

không có gia thế, nhưng mà anh là một thiên tài mà. Richard chưa từng bởi vì

so sánh với Karen thì trở thành phế vật mà cảm thấy tức giận, trái lại sẽ thật sự

cảm thấy vui vẻ mỗi khi Karen có tiến bộ.

Cũng bởi vậy, mà lời nói của bà ta làm cho hai người bọn họ cảm thấy kinh

ngạc nhất.

Nhưng mà, bọn họ cũng không có tức giận, bởi vì Karen chưa hề dựa vào che

giấu thân phận của mình để lừa gạt cái gì từ bọn họ, bọn họ ngược lại cảm thấy

bối cảnh gia đình của Karen không bình thường là một chuyện tốt!

Những người anh em và bạn bè thật sự, sẽ không bởi vì ngươi bỗng nhiên phất

lên một cách nhanh chóng mà cảm thấy đố kỵ, sẽ chỉ thực lòng mà vui mừng

cho ngươi. Bart và Ashley mặc dù cũng giật mình, nhưng trong lòng dù sao

cũng sớm đã có chuẩn bị. Cha mẹ của Bart đã sớm phân tích, bối cảnh của

Karen sẽ không đơn giản như thế.

Còn bên phía Ashley thì phát hiện cha mẹ mình từ khi đến Nhà Tang Lễ giúp

Karen kiểm tra cơ thể cho hai con vật nuôi, thì thái độ của bọn họ đối với Karen

đã trở nên quá bất thường. Phải biết rằng cha mẹ cô là nghiên cứu viên cao cấp

một vẫn luôn rất kiêu ngạo, ngày bình thường rất là xem thường những kẻ thích

luồn cúi kia.

Nhưng cho dù là một cặp phụ huynh kiêu ngạo như vậy, nhưng bình thường sẽ

còn cố ý thương lượng với nhau nên dùng loại thuốc bổ gì cho hai con vật nuôi

ở nhà Karen để phù hợp với giai đoạn tiếp theo.

Mas cùng với Blanche liếc mắt nhìn nhau, bọn họ không phải là người ở thành

phố York, mặc dù trong nhà cũng có điều tra qua thông tin của Karen, nhưng

mạng lưới quan hệ dù sao cũng không phải ở thành phố York, cho nên cũng

không biết quá nhiều tin tức, cho nên trên thực tế thì bọn họ cũng rất kinh ngạc.

Philomena thì nhớ tới lời mà bà nội mình đã từng nói: Người tên Karen này, là

một thiên tài, hắn có thể từ xuất thân từ cô nhi viện, cũng có thể xuất thân từ

những nơi khác, đến một bước này, thật ra thì xuất thân cũng không có gì ảnh

hưởng, cũng không có gì khác biệt quá lớn. Nếu thật sự muốn tiếp tục leo lên

cao, xuất thân từ cô nhi viện ngược lại sẽ càng thích hợp hơn một chút.

Muri bẻ bẻ cổ, bối cảnh gia đình của đội trưởng còn cao hơn mình?

Cho nên đội trưởng thường xuyên nói lời cảm khái "Hào môn sâu như biển" cho

mình nghe, cũng không phải là đang nhạo báng mình, mà là thở dài cho chính

bản thân?

Alfred đang rất lo nghĩ, anh ta là người không cần phải quan tâm đến lợi ích

nhóm, bởi vì trong mắt của anh ta, toàn thế giới chỉ có thiếu gia mới có màu sắc

khác biệt, những kẻ khác đều chỉ là màu trắng hoặc đen. Những người khác có

thể có việc, những người khác có thể ở lại, duy nhất có thiếu gia nhà mình là

không thể.

Alfred rõ ràng, người phụ nữ này chắc hẳn đã cảm giác được cái gì, loại cảm

giác để thiếu gia rơi vào một tình huống cực kỳ nguy hiểm, đây là việc mà

Alfred không thể nào tiếp thu được.

Trong cả tiểu đội, người bình tĩnh nhất thật ra là Memphis.

Bối cảnh gia đình?

Từ ngày đó sau khi tiến vào trong không gian tinh thần, trông thấy cái quả cầu

ánh sáng khổng lồ màu đỏ chót viền vàng kia, cho đến bây giờ thì Memphis

chưa từng hoài nghi gì đối với thân phận của Karen.

Ông ta cũng không cho rằng Karen là hậu duệ của Trưởng Lão Thần Điện, mà

là cảm thấy bản thân Karen chính là Trưởng Lão Thần Điện vĩ đại, chỉ có điều

bởi vì một chút nguyên nhân đặc biệt, dẫn đến Karen bị thương suy yếu cần làm

lại từ đầu?

Như vậy có thể giải thích được nguyên nhân vì sao trước khi làm nhiệm vụ

Karen lại chuẩn bị cẩn thận tỉ mỉ kế hoạch đến như thế, bởi vì bản thân vẫn còn

không khôi phục được sức mạnh. Còn về việc vì cái gì mà Trưởng Lão Thần

Điện cần dùng loại phương thức này để khôi phục mà không phải đến Trật Tự

Thần Điện, ừm, cái này liên lụy đến mâu thuẫn giữa các phái hệ của Trưởng

Lão Thần Điện, cũng có thể là chính con đường mà Karen lựa chọn, dù sao,

không phải là việc mà mình có thể hiểu được, vì thế mình cũng không cần thiết

phải đi thăm dò.

Tóm lại, cậu Eisen đã sớm tự mình hoàn thành xong hệ thống "Logic" cho suy

nghĩ của mình. Lúc này, Karen mới nhớ tới câu nói mà người phụ nữ này tự nhủ

ban nãy:

"Không, ngươi sẽ đáp ứng."

Mình là đội trưởng, không thể nào chấp nhận kết quả để cho thành viên trong

đội mình hy sinh làm người được chọn, nhưng nếu như cái người được cho kia

lại là mình thì sao?

Chủ yếu là bầu không khí này cũng không thích hợp, nếu như là đang truy kích

nửa đường hoặc là thời điểm không kịp để đưa ra nhiều lựa chọn hơn thì lựa

chọn một hai người để chặn đường hoặc là bọn họ chủ động hi sinh một chút để

cứu vớt cả đội thì như thế cũng rất bình thường.

Nhưng trong hoàn cảnh này, mọi việc lại khác biệt. Karen mở miệng nói: "Phu

nhân thật sự sẽ tuân thủ lời hứa sao?" Người phụ nữ cười nói: "Ta cũng có thể

học theo ngươi mà dùng lòng trung thành của ta dành cho Thần Trật Tự để thề

đấy."

"Tôi từ chối."

"Từ chối lời thề của ta sao?"

"Là từ chối sự lựa chọn này." Karen đưa tay chỉ chỉ lên đỉnh đầu, "Tôi không

biết trong số nhiều đầu rồng đá kia, cuối cùng có bao nhiêu cái có thể phun ra

lửa từ bên trong, tôi cũng không biết lúc trước là do bà nương tay, hay cuối

cùng chỉ là ngụy trang mà thôi."