Sống Cùng Bạn Trai Cũ

Chương 18



Bởi vì đêm qua ngủ quá ngon nên hôm nay Tần Lập dậy rất muộn, khi đôi mắt đan phượng mở ra lần nữa thì bắt gặp cô gái nhỏ đang cuộn mình trong chăn dùng tia lửa đạn nhìn chầm chầm vào anh

" Mộng... Mộng... "

Anh ngồi bật dậy chờ cô mắng chửi nào đâu cô lại ' hứ ' một tiếng dùng giọng điệu hờn dỗi nói

" Tôi muốn đi vệ sinh như chân lại chẳng đi được "

Thì ra là vì chuyện này, anh ngay lập tức tuân mệnh mau chống bế cô vào nhà về sinh, khi thả cô xuống nhìn cổ tay còn in rõ dấu tay anh có hơi sót rồi nhìn dáng vẻ loay hoay khó khăn của cô lại có phần buồn cười tốt bụng muốn giúp

" Cởi ra được không ? "

Diệp Mộng lườm nguýt mày nhíu lại khó chịu, cái người này sao lúc nào cũng có nói nói mấy cái câu đáng xấu hổ như vậy chứ

" Không cần. Anh đi ra ngoài đi "

Gương mặt dễ thương của cô thoáng đỏ bừng lên đứng bên cạnh bồn rửa mặt nhìn vào gương thấy gương mặt đỏ như đít khỉ, trên người không có chỗ nào là không có dấu vết của tên sắc lang này để lại. Thật chả hiểu nổi tại sao đem qua lại không đẩy tên này ra còn nhiệt tình đáp lại nữa. Diệp Mộng áp tay lên má lắc lắc đầu không muốn nhớ tới nữa rồi liếc mắt nhìn Tần Lập đứng ở ngay cửa nữa bán thân tay đút vào túi

Nhìn mình rồi nhìn hắn thấy bản thân thật thảm hại, đều trải qua một đêm nồng nhiệt tại sao cô lại tả tơi còn hắn thì bóng bẩy chứ, càng nhìn càng thấy ghét. Diệp Mộng dùng hết sức đẩy Tần Lập ra, cũng dùng hết sức đóng cửa lại

Tần Lập cũng không ở lại cản trở cô nước vừa cười vừa bước ra khỏi nhà về sinh bỗng anh nhớ đến mấy cái tin nhắn trong nhóm group của tổ vẫn chưa chọn được địa điểm để đi chơi, Diệp Mộng là người thích đi chơi, hầu như cuộc vui nào cũng không thể thiếu cô trừ phi là không đủ khinh phí mà thôi, thừa dịp này dụ ngọt cô vậy

" Diệp Mộng sắp hết hè rồi em có muốn đi đâu chơi không ? "

Giọng nói nhỏ nhẹ khàn khàn của cô vọng ra

" Đi đâu chứ ? Em hết tiền rồi không đi "

Biết ngay là vậy mà

" Được bao đấy không tốn tiền "

Ngay lập tức cô phóng ra từ nhà vệ sinh như một tia chóp nhảy lên giường nhìn anh với đôi mắt long lanh. Hè này cô rất muốn đi chơi đó nhen nhưng vì bận lại còn bị cháy tiệm nên tới bây giờ vẫn chưa có dịp đi nữa

" Đi đâu ? Chỗ nào ? "

Nhìn vẻ mặt này là thành công rồi, nói đến đi chơi là cô nàng này sẽ quên hết sạch sẽ chẳng còn tí giận dỗi nào

" Em muốn đi đâu ? "



Cô nhìn anh thư thả nằm với dáng vẻ nữa bán thân này dù rất ngon nhưng đi chơi quan trọng hơn nhiều

" Đi biển "

Anh không do dự mà đáp: " Ok "

Cô không biết là có đi thật hay không nhưng mà nghe anh chắc cú như vậy cũng tạm tin, trong lòng vô cùng vui khóe môi cứ nhếch lên đến tận mang tai

Như mong đợi khi Tần Lập đến công ty vào bữa trưa, trên gương mặt anh trong rất tươi tỉnh lại rất có khí sắc không giống như ngày thường mang một vẻ âm u như đang ở địa ngục vậy

" Chuyến đi này chúng ta đi biển. Không bàn cãi "

Một nhóm người thì vui như mở hội còn một nhóm người thì xa sầm mặt chẳng hiểu sau ông sếp này lại chọn biển chứ

Khi Tần Lập bước vào phòng làm việc thì cái nhóm người đi biển hứng khởi vây quanh một cô gái có mái tóc ngang vai uốn lọn không ngừng nịn nọt

" Đúng là chị Yêu Yêu có khác chỉ cần ra tay là ông sếp của chúng ta đi biển liền "

" Còn không phải ha. Chị Yêu Yêu ở cạnh sếp bao năm đương nhiên là có tiếng nói rồi huống hồ họ thân thiết như vậy chắc sẽ công khai mối quan hệ này sớm thôi "

Tiếng cười giòn tan làm cả phòng nhộn nhịp hẳn khiến cho cô gái ấy mặt nóng lên nhìn hộp quà không biết nghĩ gì quyết tâm cầm lên đi về phía văn phòng của Tần Lập

Bên trong phòng ba người bạn của anh đã ngồi kín trên ghế sofa nhìn anh chầm chầm gương mặt bí xị lộ vẻ bất mãn

Duy Nam là người duy nhất bức xúc nhất. Đêm qua gọi không biết bao nhiêu cuộc muốn cầu xin hắn cho đi núi chơi nào ngờ sáng nay lại thông báo đi biển. Tên này bị sao thế không biết

" Đêm qua cậu làm gì thể ? Ngủ ? Hay là tắt điện thoại ném lên giường ? "

Tần Lập đứng tủ đựng hồ sơ không ngừng lật trang này đến trang khác không buồn nhìn bọn họ

Thiên Duật: " Không đúng. Cậu ấy có bao giờ để chế độ im lặng, chắc chắn là có chuyện gì đó "

Chính Thành: " Khí sắc cậu hôm nay cũng rất tốt có phải là có chuyện gì vui ? "

Tần Lập vẫn im lặng mặt kệ ba tên đoán già đoán non đang ngồi ở đó trong tâm trí chỉ toàn là hình ảnh Diệp Mộng cười tươi nói chuyện với hắn, chỉ nhớ đến đây thôi mà anh đã vô thức cười rồi

Ba người cũng lúc nhìn Tần Lập, cùng lúc có cùng một suy nghĩ ' tên này ăn trúng gì rồi !!! '



Duy Nam bước đến giật lấy tài liệu từ trong tay anh biểu cảm đầy tức giận vậy mà lại vô tình nhìn thấy có cái gì đó không đúng đang lấp ló trong cổ áo mi đen nheo mắt đưa mặt sát lại gần cổ áo muốn nhìn xem đó là cái quái gì

" Cậu bị gì vậy ? "

Thiên Duật nghe mà không khỏi tò mò bước đến: " Đâu cho tớ xem "

Cho dù đúng là Tần Lập mạnh thật nhưng với ba người thì làm gì đấu lại, cái áo sơ mi bị kéo ra lộ ra cái vai bị Diệp Mộng cắn thê thảm không những thế còn có vài đường của vết cào mới tinh có thể suy đoán ra đêm qua tên này đang làm gì

" Hay thật đó. Đêm qua bọn tôi nóng ruột biết bao còn cậu thì ở cạnh người đẹp. Khai mau là ai hả "

Tần Lập ngồi trên bàn kéo áo lại chỉnh lại cho chỉnh tề

Thiên Duật bất ngờ nhớ đến cảnh hai người ôm nhau ngủ ngày hôm trước, cũng biết được Tần Lập và Diệp Mộng sống chung, đầu nhảy số giọng nói lớn gọi tên: " Diệp Mộng !! "

Yêu Yêu ở ngoài cửa vừa mở ra nghe được cái tên ' Diệp Mộng ' tức thì khựng lại thật không tin sau bao năm cái tên này lại được nhắc đến một lần nữa

Cả bốn người cùng nhàu nhìn về một hướng, dừng lại cuộc trò chuyện vừa rồi. Chính Thành quan sát rất tốt thấy khí sắc của cô gái này biến sắc rồi nhìn xuống hộp quà liền hiểu ra được vấn đề nhàn nhạt hỏi

" Cô vào đây có chuyện gì sao ? "

Yêu Yêu giật mình nhưng cũng nhanh chống giấu hộp quà ra phía sau lưng tìm đại một lý do nào đó để lấp liếm

" À tôi muốn hỏi là không biết sếp Tần có đi hay không để tôi đặt phòng ạ "

Tần Lập đứng dậy dáng vẻ đoan trang cấm dục, vô cùng ngứa mắt

" Hai chỗ ngồi và một phòng "

Tại sao là một phòng hai chỗ ngồi ? Không lẽ có em gái anh ấy đi theo sao ? Nhưng mà tại sao là một phòng ? Yêu Yêu cảm thấy khó hiểu nên đành tìm cớ hỏi thêm

" Dạ chỗ ngồi đó để với tư cách gì ạ. Người thân ? "

" Ừm là người thân "

Cô ta không nghĩ nhiều nữa mà gật đầu đồng ý bước ra ngoài cô ta thật chẳng dám tin cái tên Diệp Mộng lại cứ ám bên cạnh Tần Lập đến tận bây giờ

Diệp Mộng sao cô cứ ám Tần Lập không thôi vậy chứ !

Diệp Mộng đang ở nhà nằm nhẹp trên giường bấm điện thoại không biết là ai đang nhắc đến mà cứ nhảy mũi liên tục cứ tưởng bản thân đã bị cảm