Liễu Vân Nguyệt đứng bên trong Vân Nguyêt thực khoáng không nhịn được lo lắng, thi thoảng ló đầu ra quan sát, gương mặt có hơi thất vọng.
Vốn tới 12 giờ mới bắt đầu gặp mặt, không nghĩ nàng đã đợi gần 2 giờ đồng hồ, cứ mỗi một phút đều không nhịn được quay đầu ra quan sát
"Có lẽ mình vọng tưởng qua rồi. dù sao thì nhìn hắn không giống tu luyện giả lắm, có thể đi săn được yêu thú sao?"
Liễu Vân nguyêt thất vọng, thời gian cũng đã đến 12 giờ, nàng quay đầu lại chuẩn bị đóng cửa
~~ "Bà chủ Liễu đã đợi tại nơi này rồi sao?"
Bât giác một giowngj nói quen thuộc vang lên, Liễu Vân Nguyệt Lập tức quay đầu lại, nàng liền nhìn thấy một thân ảnh cao gầy, gương mặt vẫn đang cười nhìn thẳng về nàng.
"Làm sao bây giờ ngươi mới tới?"
Trong lòng vui mừng, Liễu Vân Nguyệt bộ mặt vẫn lộ vẻ tức giận
"KHông phải đã ước định là 12 giờ sao? hay là ta nhớ nhầm?"
Nhìn thấy bộ dạng tức giận của nàng, Đường Vũ ngạc nhiên, trí nhớ hắn rất tốt nha, bây giờ mới tới 12 giờ, căn bản hắn không đến muộn đi?
Liễu Vân Nguyệt: "..."
Hình như đúng là vậy a, chỉ là bản thân lo lắng thái qua đi?
Liễu Vân Nguyệt biết mình thất thố, liền lập tức chuyển chủ đề: " Yêu thú ngươi nói ở đâu? Có mang đến không?"
"Đương nhiên, bất quá ngươi muốn ta xuất tại đây sao?"
"ĐI theo ta."
Liêu Vân Nguyệt vội kéo Đường Vũ hướng ra sau nhà
~~ Nháy mắt, Đường Vũ bước vào một không gian rộng lớn.
Là một đại sảnh rộng lớn, có lẻ cũng tương đương với quảng trường của Vân Vũ thành, có lẻ do Hệ thống tạo ra chăng?
Ngoài ra, hắn còn nhìn thấy những đồ vật rất quen thuộc, khiến Đường Vũ có cảm giác như trở lại thời đại trước.
" Cũng đã bao lâu rồi ta chưa có nhìn thấy thế giới kia đi?"
Đường Vũ không nhịn được thì thầm, dù sao ngay tại lúc hắn bước lên di giới, cũng đã hơn 1 vạn năm sinh tồn, kí ức trước đó dường như cũng bị trôi đi sạch sẽ, nhìn lại cảnh vật như đang trở về hiện đại như thế này, hắn không nhìn được thổn thức.
Một bên, Liễu Vân Nguyệt cũng đang quan sát nhất cử nhất động của hắn, đây chính là bí mật lớn nhất của nàng, vốn không nên cho người khác biết, chỉ cần Đường Vũ có nỗi lên lòng tham, lập tức nàng sẽ đem hắn giết chết, dù sao ở đây, nàng làm chủ, ngay cả Ngưng thần cảnh ở tại đây cũng không phải là đối thủ của nàng, nói chi đến một người ngay cả sóng linh lực cũng không có.
~~ "Chỗ này đủ lớn, ngươi có thể lấy xác yêu thú ra rồi đi?" Liễu Vân Nguyệt ra hiệu
Đường Vũ từ trong không gian chứa đồ lấy ra một đống thi thể, đem đại sảnh chất đầy xác yêu thú, Liễu Vân nguyệt nhìn vào cũng không nhịn được kinh ngạc
"Đây là toàn bộ? Ngươi lấy từ chỗ nào đó?" Liễu Vân Nguyệt run rẫy hỏi
Nguyên chỗ này có tới tầm 20 bộ thi thể, đều là từ tứ giai đến cửu giai, trên người chúng hầu như không có thương tích, tấy cả đều có một nhát chém kết liễu, cường giả nào làm được như vậy?
" Chỗ này sao? Ta được một vị tiền bối tặng nha."
Đường Vũ thản nhiên đáp, vốn chỉ muốn đem thi thể của đain xà ra làm thịt, chỉ là hệ thống lại nói thịt của yêu thú cấp bậc đại yêu căn bản người bình thường không thể luyện hóa được, ăn vào có khi còn bi bạo thể mà chết.
Hắn liền chạy khắp nơi đi săn yêu thú khác, bất quá không tệ, đi hết hơn nữa ngày cũng có thu hoạch kha khá.
"Vị tiền bối nào mà lại hào phóng như vậy?" Liễu Vân Nguyệt nhìn chằm chắm hắn
"Coi như là, người thân của ta đi!!"
Đường Vũ cười gượng, nếu để nha đầu này biết đó chính là hắn, không biết nàng sẽ phản ứng thế nào nha.
"Người thân? Là vậy sao."
Liễu Vân Nguyệt gật đầu, nàng cũng không có gì thấy lạ, mỗi ngày hắn dùng cơm chổ nàng là đều dùng nguyên tinh thạch để trả, mặc dù đều có chi phí ngang nhau nhưng nguyên tinh thạch trên thực tế lại có lợi cho tu luyện hơn rất nhiều, với lại thấy hắn còn có pháp bảo không gian lớn như thế, chắc chắn cũng không phải là người thường.
"Có thể chế biến rồi chứ?"
Đưỡng Vũ không nhịn được nhắc nhở, dù hắn không đói, nhưng nghĩ tới mĩ thực, hắn không nhịn được nuốt nước miếng
" Có thể."
Liễu Vân Nguyệt gật đầu, trong tay xuất hiện dụng cụ, tiến về phía xác yêu thú, chuẩn bị hành sự
" A đúng rồi nha, chỗ thịt yêu thú này ta có một nữa, còn về phần ăn của ngày mai, chắc ngươi không quên đi?" Đường Vũ nhắc nhở
"Yên tâm, ta sẽ không lật lọng, chỉ có điều chỏ thịt này hơi nhiều, làm xong cũng không ăn hết, có thể chia ra sao?"
Liễu Vân Nguyệt nén tâm trạng kích động, đột nhiên nhớ đến chuyện gì, vội vàng lên tiếng
"Không sao, cứ để chổ ngươi, dù sao chúng ta cũng là quan hệ lâu dài a."
Đường Vũ nhún vai,hắn chỉ quan tâm đến mĩ thực, chuyện này thế nào đối với hắn không quan trọng.
"Vậy được, cứ mỗi tối đúng thời gian ngươi cứ tới đây, thảo thuận như vậy đi."
Liễu Vân Nguyêt không nói nhiều nữa, vội bắt tay vào làm
Đưỡng Vũ ở một bên nhìn vào, cũng không nhịn được chờ mong, món ăn từ thịt yêu thú không biết như thế nào a, liền đối với com chiên có ngon hơn không nha.