Lúc Lâm Chi Nam chạy tới, ba người đã nằm ngủ rũ rượi trong phòng khách rồi. Căn phòng sặc mùi rượu, cô ấy mở cửa sổ cho thông gió cái đã, sau đó đánh thức từng người dậy.
Ngủ một lát thì cũng đều gần tỉnh rượu rồi, ba người đều cảm thấy hoang mang sau khi say rượu. Hạ Nguyên cũng không biết tại sao họng mình lại rát như gào thét nhiều quá thế này.
Thẩm Tuyển Ý ngắm nghía cây lightstick vỡ đôi trong tay mình một lát, anh ném nó vào thùng rác rồi gọi điện cho trợ lý. Hai người đều gọi trợ lý tới đón, Hạ Nguyên đi tới cửa còn quay đầu lại tỏ vẻ hối lỗi: “Chị, hay là để bọn em dọn phòng khách cho chị rồi hẵng đi nhé?”
Triệu Ngu ôm một ly nước ấm ngồi trên sofa, đau đầu xua tay: “Hai người mau đi đi.”
Thẩm Tuyển Ý cười hì hì vẫy tay với cô: “Lần sau anh hai lại sang em uống rượu nhá.”
Đáp lại anh là cái gối ôm do Triệu Ngu ném tới.
Tuy rằng đã tỉnh rượu rồi, nhưng đầu óc vẫn còn choáng váng. Lâm Chi Nam không yên tâm, thấy hai người đội mũ đeo khẩu trang cẩn thận vào thang máy rồi cô ấy mới quay lại. Trợ lý của hai người đều chờ sẵn ở gara, Hạ Nguyên ấn hầm 1, quay đầu nhìn Thẩm Tuyển Ý đang soi tường gương chải chuốt tóc mái, trề miệng hỏi: “Anh Tuyển Ý, hồi nhỏ anh quen chị em thật hả?”
Hình như cậu chàng còn nhớ lúc uống say hai người đó đã cãi cọ một trận về chuyện hồi bé.
Thẩm Tuyển Ý hẩy tóc mái: “Đúng vậy.”
Hạ Nguyên: “Vậy sao trước giờ em chưa từng thấy chị em nhắc đến? Hay là anh bịa ra đấy?”
Thẩm Tuyển Ý quay đầu gõ một cái lên vành mũ cậu chàng: “Có biết con bé gọi anh đây là anh hai bao nhiêu năm không? Thằng nhãi này, tôn trọng anh mày đê! Bớt chạy sang nhà chị bay thôi, chú mày có biết con trai con gái phải ngại với nhau không hả?”
Hạ Nguyên không phục: “Gọi anh là anh hai mấy tiếng thì anh tưởng chị ấy là em gái anh thật à? Quản gì quản lắm!”
Thẩm Tuyển Ý khoanh tay nói rất đúng lý hợp tình: “Đúng vậy, nó chính là em gái anh, anh kệ nó chẳng hóa để nó cắm vào mấy đứa chúng bay à?”
Hạ Nguyên tức chết mất: “Trước kia anh chửi Vệ Trì là phân, bây giờ lại chửi em với thầy Kỷ! Em phải lên mạng bóc phốt anh!”
Thẩm Tuyển Ý cười hì hì nhún vai: “Anh có chửi đâu, tự chú mày nói đấy chứ.”
Cửa thang máy mở ra đánh ding một tiếng, Thẩm Tuyển Ý vẫy vẫy tay về đằng sau, nghênh ngang bỏ đi trước vẻ mặt phẫn nộ của Hạ Nguyên.
Trải qua bao ngày “Lễ hội trong nhà”, cuối cùng Lâm Chi Nam cũng không còn lo Triệu Ngu bị biến thái nữa. Từ sau khi 《 Lồng giam 》 đóng máy Triệu Ngu vẫn được nghỉ suốt, bây giờ kết thúc kỳ nghỉ, lịch làm việc của cô lại bắt đầu được sắp xếp.
Giờ lại đang là đợt các Lễ hội Âm nhạc và show thương mại mỗi năm tổ chức một lần rất đắt hàng. Năm ngoái Triệu Ngu phải đi lấp chỗ vào gameshow của Giang Dự nên không thể đi Lễ hội Âm nhạc được, hội Ngu Mỹ Nhân kêu ngao ngao suốt một năm. Năm nay cuối cùng họ cũng có thể xem bù, được thỏa mãn cơn nghiện sân khấu.
Họ vốn tưởng sau 《 Chín tầng trời 》 và 《 Lồng giam 》, trọng tâm của Triệu Ngu sẽ chuyển qua lĩnh vực phim ảnh, các fan đều đã chuẩn bị tâm lý sẽ không được xem trình diễn sân khấu nữa. Ai dè lịch trình trong ngoài chính thức mấy tháng tiếp theo do studio công bố toàn là show thương mại, điều này khiến fan vui vẻ khôn xiết.
Giống như trước đây Triệu Ngu từng nói, cô thích sân khấu hơn đóng phim, chỉ cần cô còn nhảy được, thì vĩnh viễn sẽ không từ bỏ sân khấu.
Mùa Hè này trôi qua trong những màn biểu diễn sân khấu hát hát nhảy nhảy. Sau khi sang Thu, quán quân chiếm lĩnh hai đài truyền hình lớn -《 Chín tầng trời 》 lọt vào danh sách đề cử của giải Kim Thị, trên mạng đều đang thảo luận nam nữ chính xuất sắc nhất của Kim Thị lần này sẽ về tay ai.
《 Chín tầng trời 》 là kiểu phim mà toàn dân đều xem, chiếu xong rồi mà đến giờ vẫn còn hot. Không chỉ diễn viên, mà kịch bản, phối màu, bối cảnh âm nhạc và đạo diễn biên kịch của nó đều vô cùng xuất sắc. Có cư dân mạng dự đoán, lần này 《 Chín tầng trời 》 có lẽ sẽ càn quét giải thưởng Kim Thị, thắng lớn các hạng mục.
Nhưng với những lễ trao giải thế này, giải Nam chính xuất sắc nhất và Nữ chính xuất sắc nhất sẽ không bao giờ được trao cho cùng 1 tác phẩm. Nam chính Kỷ Thư Thừa của 《 Chín tầng trời 》 là ảnh đế, đây lại là phim lấy trọng tâm vào nam chính. Khả năng đoạt giải của anh ấy rất lớn, còn nữ chính như Triệu Ngu có lẽ sẽ flop.
Tuy rằng các cư dân mạng đã suy đoán từ sớm, nhưng tới hôm diễn ra lễ trao giải thật, hội Ngu Mỹ Nhân vẫn rất hồi hộp.
Bình thường, nam nữ chính sẽ cùng bước lên thảm đỏ trong giải Kim Thị, nhưng vì trên mạng ship thuyền Triệu Ngu và Kỷ Thư Thừa mạnh quá, Triệu Ngu đề nghị ban tổ chức cho mình đi thảm đỏ riêng để tránh gây hiểu nhầm.
Trùng hợp thay, người lên sân khấu ngay trước đó lại là Thẩm Tuyển Ý.
Lần này anh cũng lọt vào danh sách đề cử giải Kim Thị nhờ một bộ phim hiện đại phát sóng trong năm nay, nhưng có lẽ là thêm vào cho đủ đề cử thôi, chứ ngôi sao lưu lượng mà muốn giật giải thị đế ngay lần đầu thì còn khó lắm.
Hai chiếc xe chạy song song sát nhau, Triệu Ngu đang lướt di động thì nghe thấy bên cạnh hạ cửa sổ xe xuống, có người gọi cô bằng giọng điệu vương tiếng cười: “Triệu Ngu, Triệu Ngu ——”
Ngồi bên cạnh Thẩm Tuyển Ý là nữ chính trong cùng tác phẩm đấy. Triệu Ngu ngẩng đầu nhìn qua, đầu tiên cười tươi chào hỏi nữ chính, sau đấy mới nhìn về phía anh: “Gì đấy?”
Thẩm Tuyển Ý mặc một bộ âu phục màu trắng, tóc chải chuốt cũng ra người ra ngợm, trông giống như một công tử sang trọng phong độ nhẹ nhàng, vừa mở miệng ra thì đâu lại hoàn đấy: “Em mặc ít thế không lạnh à?”
Triệu Ngu quăng cho anh một ánh mắt biết rõ rồi sao còn cố hỏi.
Anh chống cửa sổ xe bằng cánh tay, thò nửa cái đầu ra dò xét xung quanh: “Mỗi mình em bước lên thảm đỏ thôi à?”
Triệu Ngu mỉm cười: “Không được hả?”
Thẩm Tuyển Ý nói: “Được chứ được chứ, nhưng hơi cô đơn.” Anh dừng một chút, cười hì hì hỏi: “Ê, hay là em đi chung với bọn anh đi?”
Triệu Ngu thấy mặt cô nữ chính ngồi cạnh anh xanh lè cả đi.
Người này thực sự có bản lĩnh làm người khác điên cái đầu mọi lúc mọi nơi.
Triệu Ngu nâng cửa sổ xe lên một nửa: “Không được, em thích đẹp một mình.”
Lúc gần tới lượt cô lên sàn, trợ lý mở cửa xe hộ cô. Khi Triệu Ngu nhấc đuôi váy xuống xe, cô lại nghe thấy đằng sau gọi cô: “Triệu Ngu ——”
Cô cạn lời quay đầu lại: “Lại gì nữa?”
Thẩm Tuyển Ý nhếch miệng cười đến là vui: “Cố đoạt giải nhá.”
Triệu Ngu: “Lời này anh đi mà nói với ban tổ chức ấy.”
Cho dù cô muốn đoạt giải thật, ban tổ chức cũng phải trao chứ.
Lâm Chi Nam nhờ người hỏi thăm từ đợt trước rồi, bên kia đáp lại là về cơ bản nam chính xuất sắc nhất đã quyết định chọn Kỷ Thư Thừa. 《 Chín tầng trời 》 hot như thế, Kỷ Thư Thừa diễn vai nam chính quan trọng lại cực kì xuất sắc, chẳng có lý gì mà không đoạt giải.
Triệu Ngu tuy là cũng xuất sắc so với các vai khác, hơn nữa đến bây giờ vẫn còn được liệt đứng đầu trên danh sách những nhân vật mà khán giả yêu thích nhất. Nhưng cô không có nhiều đất diễn là một, hai nữa là, trao giải cho cô mà không trao cho Kỷ Thư Thừa thì thật sự không thể nào nói nổi.
Cho nên cô đã chuẩn bị tâm lý trước khi đến đây, mình tới để đi ngang qua sân khấu mà thôi.
Gió Thu lạnh run, hai bên thảm đỏ đều là fan và cánh báo chí. Triệu Ngu nhấc đuôi váy vẫy tay mỉm cười cả quãng đường, vào phòng rồi mới rốt cuộc thấy ấm áp hơn chút đỉnh.
Tuy rằng không cùng bước trên thảm đỏ, nhưng chỗ ngồi của cô vẫn được sắp xếp ở cạnh Kỷ Thư Thừa. Thầy chủ nhiệm đã vào trước, chờ cô ngồi xuống rồi, thầy quay đầu cười nói: “Chào buổi tối.”
Triệu Ngu chà xát cánh tay, cười đùa cợt: “Thầy Kỷ, đầu tiên em chúc mừng thầy đã đoạt giải ạ.”
Kỷ Thư Thừa bất đắc dĩ nhìn cô một cái, “Vẫn còn chưa biết mà.”
Triệu Ngu: “Tin tưởng vào thực lực của mình đi!”
Kỷ Thư Thừa dường như cũng quen với lời cổ vũ đầy khí thế của cô rồi, thầy lắc đầu cười một cái, “Ừ.”
Các nghệ sĩ lần lượt vào khán phòng. 7 giờ tối, lễ trao giải cũng chính thức bắt đầu.
Ngoài khán giả ở hiện trường thì các cư dân mạng theo dõi live stream trước màn hình cũng không ít. Giải Kim Thị là một trong 4 giải thưởng lớn ở trong nước, có giá trị cao mà cũng được chú ý nhiều.
Giải được công bố đầu tiên là giải Phim truyền hình Trung Quốc xuất sắc nhất. Khi hai chữ “Chín tầng trời” vang lên, cả khán giả tại chỗ và cư dân mạng đều không bất ngờ gì, ngược lại đều cảm thấy nên như thế! Nếu giải phim truyền hình xuất sắc nhất không được trao cho 《 Chín tầng trời 》, thì đấy chính là gian lận sau màn!
Sau khi tuyên bố, ống kính lia tới các diễn viên chính và đạo diễn cũng như nhà làm phim của 《 Chín tầng trời 》. Triệu Ngu và Kỷ Thư Thừa đều đang vỗ tay cười, đạo diễn đại diện phim lên sân khấu nhận giải thưởng phim truyền hình xuất sắc nhất.
Sau khi nói mấy câu cảm nghĩ sau khi đoạt giải chung chung như cảm ơn khán giả, vất vả cho các nhân viên công tác rồi, đạo diễn bèn bưng cúp chuẩn bị xuống sân khấu. Host vội gọi giật ông lại: “Không nói thêm mấy câu nữa ạ?”
Đạo diễn: “Không vội, lát nữa còn lên tiếp.”
Host: “……”
Hiện trường thấy buồn cười, cư dân mạng xem live stream cũng đều cười điên đảo.
Đã nói đúng còn nói to!
Không ai cảm thấy đạo diễn đang mạnh miệng cả, với thành tích đấy của 《 Chín tầng trời 》, rất ít những tác phẩm cùng thời kỳ trong danh sách đề cử có thể đọ được với nó.
Quả nhiên, trong những giải thưởng được công bố tiếp theo, 《 Chín tầng trời 》 lại vinh danh nhận được giải Biên kịch xuất sắc nhất, Quay phim xuất sắc nhất, Nhạc phim xuất sắc nhất. Đúng như cư dân mạng đã dự đoán, 《 Chín tầng trời 》 gần như càn quét giải thưởng Kim Thị.
Điểm sáng cuối cùng là giải Nam và nữ diễn viên xuất sắc nhất.
Tuy rằng Triệu Ngu đã chuẩn bị tâm lý từ sớm, cũng ôm tâm lý chỉ đi ngang qua sân khấu thôi, nhưng thật sự tới thời khắc trao giải này, lòng cô vẫn nảy sinh chút căng thẳng và chờ mong.
Thành công của cô nở rộ trong giới âm nhạc, nhưng vẫn luôn thiếu một giải thưởng hàng thật giá thật trong thị trường phim ảnh, nên cô không khỏi hơi tiếc nuối.
Kỷ Thư Thừa ngồi bên cạnh, dường như cảm nhận được sự căng thẳng của cô, bèn nghiêng đầu thấp giọng an ủi: “Bình tĩnh nào.”
Triệu Ngu thở ra một hơi, cười gật đầu.
Giải được tuyên bố trước là Nam diễn viên xuất sắc nhất, trên màn hình lớn xuất hiện năm nghệ sĩ nam trong danh sách đề cử. Thẩm Tuyển Ý cũng ở trong đó, thật ra anh lại rất thả lỏng. Những người khác đều ngồi nghiêm chỉnh giữ vững nụ cười, anh thì còn cười tủm tỉm vẫy tay với ống kính.
Trong khoảnh khắc nhìn thấy anh, tâm trạng luống cuống của Triệu Ngu nhẹ nhàng đi nhiều.
Vừa thấy nhẹ nhõm cô vừa mắng thầm cái đồ chó cún.
Sau đoạn trì hoãn để làm khán giả hồi hộp của host, hội trường cuối cùng cũng vang lên tên của Kỷ Thư Thừa. Hơn nữa với giải thưởng lần này, thầy ấy đã trở thành ảnh đế ba giải, tên xứng với tài.
Triệu Ngu vỗ tay chúc mừng từ tận đáy lòng, sợi dây căng thẳng trong lòng cũng hoàn toàn buông lỏng.
Nếu nam chính đã đoạt giải, thì nữ chính như cô có giải hay không cũng có sao đâu.
Tính toán thử, lần này 《 Chín tầng trời 》 có thể đoạt được nhiều giải thế này, cũng có công lao của cô, ít nhất cô không kéo chân họ như lời đám anti từng nói.
Sau khi tuyên bố giải Nữ diễn viên xuất sắc nhất, lễ trao giải đến đây là kết thúc.
Trên mạng lại bắt đầu bàn tán sôi nổi về thị đế thị hậu mới. Cũng có không ít người nhắc tới, lần này 《 Chín tầng trời 》gần như càn quét giải thưởng Kim Thị, hình như cả đoàn phim ai cũng có giải, mình nữ chính không có giải nào.
Nói đến đây cũng thấy thương ghê.
Khi rời khỏi hội trường đến khu truyền thông nhận phỏng vấn, đám phóng viên lắm chuyện cũng hỏi về đề tài này.
Triệu Ngu nhấc đuôi váy cười tươi rói nhìn vào ống kính, đáp lại bốn chữ: “Có chung vinh dự.”
Phỏng vấn diễn ra không lâu lắm, người khác không biết, Lâm Chi Nam chẳng lẽ lại không biết. Trông cô có vẻ chẳng sao cả, nhưng trong lòng vẫn thấy tiếc nuối. Là bạn và là người đại diện của cô, cô ấy rất hiểu trong lòng Triệu Ngu cảm thấy thế nào.
Chờ Triệu Ngu trả lời xong câu hỏi, cô ấy vội tiến lên chặn hết đám phóng viên lại: “Phần phỏng vấn hôm nay đến đây thôi nhé, cảm ơn mọi người.”
Quả nhiên vừa rời khỏi khu phỏng vấn, trên đường quay lại phòng nghỉ, Triệu Ngu liền buồn bã buông tiếng thở dài.
Lâm Chi Nam an ủi: “Không sao! Tớ cũng không trông cậy cậu đoạt giải trong lần này. Không phải 《 Lồng giam 》 sắp chiếu rồi à, đấy mới là điểm sáng lớn của cậu chứ. Về sau chúng ta không bao giờ nhận kịch bản làm nền cho nam chính nữa, cứ kịch bản nữ chính khủng mà chơi thôi! Sau đó đì chết nam chính!”
Triệu Ngu lặng lẽ nói: “Tạm thời đừng nhận kịch bản nữa.”
Lâm Chi Nam sợ tái mặt: “Shock vậy luôn hả?!”
Triệu Ngu: “Không phải, sang năm tớ muốn tổ chức concert sớm.” Cô siết nắm tay cổ vũ: “Mất đi tự tin ở chỗ này, thì phải tìm lại nó ở trên sân khấu!”
Sân khấu như thể nơi nạp điện của cô, vĩnh viễn có thể cho cô nguồn năng lượng vô tận.
Lâm Chi Nam tính toán lịch trình: “Cũng phải, vậy ngày mai tớ đi sắp xếp nhé. Lâu rồi cậu không đi lưu diễn, sang năm có thể làm một cái.”
Triệu Ngu: “Ừ!”
Lễ trao giải kết thúc rồi vẫn còn tiệc tối nữa. Thật ra Triệu Ngu không muốn đi lắm, nhưng để tránh lại có báo bảo cô hụt hẫng buồn lòng, cô vẫn vực dậy tinh thần để đi.
Vừa mới xuyên qua hành lang, cô đã bắt gặp Thẩm Tuyển Ý mặc âu phục trắng cầm hai ly rượu vang đỏ đứng ở chỗ ngoặt. Khi thấy cô, anh cười tủm tỉm nâng ly với cô.
Triệu Ngu đi qua: “Anh đứng đây làm gì đấy?”
Thẩm Tuyển Ý đưa một ly trong số đó cho cô: “Chờ em đấy, đi vào chung đi.”
Triệu Ngu ghét bỏ nhìn anh một cái: “Tại sao em phải đi vào chung với anh? Hai đứa trượt giải đi chung an ủi nhau hay gì?”
Thẩm Tuyển Ý nhét ly rượu vang đỏ vào tay cô: “Trượt giải cái nỗi gì, anh có thèm để cái giải này vào mắt đâu!”
Triệu Ngu trông anh hếch đầu dào dạt đắc ý thì lại thấy buồn cười.
Thẩm Tuyển Ý kéo cánh tay cô: “Đi thôi đi thôi, đi vào làm một vòng quanh sân khấu rồi ra. Anh đã hẹn Hạ Nguyên và Vệ Trì đi ăn đồ nướng rồi, có đi không?”
Triệu Ngu vừa đi theo anh vào trong vừa thành thật trả lời: “Không muốn đi lắm, em mệt rồi, muốn về nhà ngủ.”
Thẩm Tuyển Ý đánh giá cô mấy cái: “Thế này không giống em đâu.”
Triệu Ngu xí một tiếng: “Nói cứ như kiểu anh hiểu em lắm ý.”
Thẩm Tuyển Ý nói rất đúng lý hợp tình: “Đương nhiên là anh hiểu em rồi, anh hiểu em hơn hẳn mấy lão trong ban tổ chức ấy chứ! Nếu họ cũng hiểu em như anh hiểu em, chắc chắn họ sẽ trao cho em giải nữ chính xuất sắc nhất. Xí, mấy lão khọm, chẳng có mắt nhìn.”
Triệu Ngu ngẫm ngợi hồi lâu, cuối cùng mới hiểu ra anh đang làm gì: “Anh đang an ủi em đấy à?”
Thẩm Tuyển Ý: “Không rõ ràng hở?”
Triệu Ngu: “…… Có thể nói là cực kì rõ ràng.”
Thẩm Tuyển Ý đẩy cửa kính ra, hương vị chỉ thuộc về bữa tiệc tối ập vào trước mặt, Triệu Ngu nhíu mày theo bản năng.
Anh nhìn xuyên qua tấm kính thấy vẻ mặt của cô, tay anh khựng lại, anh quay đầu hỏi: “Không muốn đi vào à?”
Triệu Ngu nói: “Không muốn lắm, nhưng không vào đám phóng viên chắc chắn sẽ viết linh tinh. Tiêu đề em còn nghĩ kỹ rồi, Triệu Ngu trượt giải thị hậu, từ chối tham gia tiệc tối, buồn bã say xỉn ở quán nướng lúc nửa đêm.”
Thẩm Tuyển Ý một lời khó nói hết nhìn cô mấy cái. Anh lấy ly rượu vang đỏ trên tay cô đi đặt lên quầy, rồi lại đóng cửa kính lại, đẩy cô: “Đi đi đi, không vào nữa!”
Triệu Ngu bị anh đẩy xa mấy mét: “Làm gì đấy?”
Thẩm Tuyển Ý: “Đi say xỉn đi.”
Vệ Trì và Hạ Nguyên đã ở nhà hàng nướng được đặt chỗ từ trước. Để tránh cảnh uống say như ở nhà Triệu Ngu đợt trước, lần này mỗi người chỉ gọi một chai rượu, còn lại là đồ uống khác.
Triệu Ngu ăn xiên, nhìn ba người cãi cọ ồn ào, chút hụt hẫng cuối cùng trong lòng cũng tan biến.
Có gì to tát chứ, đường sự nghiệp của cô còn dài mà. Bây giờ không đoạt được giải, chẳng lẽ sau này cũng không đoạt giải được à? Chỉ cần cô không từ bỏ thì thời gian sẽ cho cô tất cả những gì cô muốn.
Lúc rời khỏi nhà hàng nướng, gió đêm lạnh buốt xộc thẳng vào cổ người ta.
Triệu Ngu bọc áo khoác nhìn Thẩm Tuyển Ý đang truyền thụ cho Hạ Nguyên kinh nghiệm sân khấu độc môn, đột nhiên gọi anh: “Thẩm Tuyển Ý.”
Anh quay đầu: “Hả?”
Triệu Ngu nói: “Sang năm anh có muốn tới làm khách mời trong concert của em không?”
Thẩm Tuyển Ý dường như không ngờ cô lại đột nhiên hỏi chuyện này, anh kinh ngạc nhướng mày, shock xong rồi thì nhếch miệng cười: “Được chứ.” Anh hỏi: “Em tính cho anh bao nhiêu tiền để lên sân khấu?”