Ngày hôm sau, Trần Phước Lợi mời họ hàng và bạn bè đến để tham gia bữa tiệc cầu hôn của mình.
Trong bữa tiệc Mộ Tiểu Hy cầm ly rượu đi đến bên cạnh Trần Phước Lợi và Nguyễn Thanh Phương.
“Anh Lợi, Thanh Phương! Em mời 2 người một ly.”
Nhìn thấy cô có chút kỳ lạ Trần Phước Lợi liền hỏi:
“Hy Hy, sao em lại mời bọn anh?”
Mộ Tiểu Hy mỉm cười nói: “Bởi vì toàn bộ gia đình, chỉ có anh và em là không cùng huyết thống. Nhưng đối với em, anh còn vượt xa hơn cả người thân. Vì vậy nên em mới mời hai người.”
Trần Phước Lợi liền cảm thấy có lẽ là mình quá đa nghi, mỉm cười.
“Thì ra là vậy sao!”
Mộ Tiểu Hy: “Nếu không thì anh Lợi nghĩ sao?”
Trần Phước Lợi cười gượng, “Không có gì. Hy Hy anh thật sự rất vui. Sau bữa tiệc ngày hôm nay, mối quan hệ của chúng ta sẽ tiến xa hơn.”
Mộ Tiểu Hy tìm cớ để rời đi để không gian cho hai người họ.
“Đúng rồi anh Lợi, em còn phải đi đón một người bạn trước.”
Nói xong cô liền quay người rời đi, và nụ cười của cô cũng biến mất, mà hiện lên nổi thù hận. Đột nhiên Mộ Trạch kéo cô lại hỏi:
“Hy Hy! Em hãy nói một câu thật lòng với anh trai. Bây giờ em có còn thích Trần Phước Lợi không?”
Mộ Tiểu Hy thản nhiên trả lời câu hỏi của anh trai mình.
“Thích mà!”
Nhưng Mộ Trạch nhìn vẻ mặt bây giờ của cô mà phản bác lại lời nói của cô.
“Hy Hy, em đây là đang nói dối!”
Mộ Tiểu Hy chỉ có thể nói với anh trai mình.
“Được rồi anh, anh không cần phải quan tâm tới em. Tối nay anh hãy dành nhiều thời gian bên bố mẹ là được.”
Nhìn vẻ mặt của cô Mộ Trạch chỉ có thể gật đầu đồng ý.
“Được.”
Đột nhiên lúc này Trần Phước Lợi bước lên phía trên và nói lớn.
“Kính thưa các vị phụ huynh, người lớn tuổi trong gia đình, người thân và bạn bè. Chúc tất cả mọi người có một buổi tối vui vẻ! Buổi tối ngày hôm nay, lý do mà tôi mời mọi người đến đây để tụ họp cùng nhau. Là bởi vì tôi có một việc rất quan trọng, muốn nhờ tất cả mọi người, cùng chứng kiến.”
Mọi người liền và bạn bè bên dưới liền có thể đoán ra được Trần Phước Lợi đang định làm gì.
“Thì ra là cậu Trần đang cầu hôn.”
“Đúng là trai tài gái sắc!”
“Trần gia và Mộ gia đúng là môn đăng hộ đối!”
“Đúng vậy Trần gia này họ dạy dỗ con trai cũng không tệ.”
“Phải đó!”
Trần Phước Lợi bước đến trước mặt của Mộ Tiểu Hy bắt đầu nói:
“Hy Hy, chúng ta đã là bạn thân từ nhỏ, đã cùng nhau trải qua mười mấy năm yêu nhau. Trong mười mấy năm này…”
Trần Phước Lợi đang nói thì đột cánh cửa lớn mở ra, Lệ Đình Thâm từ tốn thanh lịch đi vào. Làm cho tất cả mọi người đổ dồn ánh ánh vào anh. Trần Phước Lợi cũng dừng lại không nói nữa mà nhìn Lệ Đình Thâm ghét bỏ.
Mọi người bắt đầu xào xáo to nhỏ với nhau.
“Này! Cậu ấy là chủ tịch của tập đoàn Lệ thị sao?”
“Đúng rồi, đó là Lệ Đình Thâm chủ tịch của tập đoàn Lệ thị!”
“Sao cậu ấy lại đến đây?”
“Sao trông giống như đến cướp hôn vậy?”
Mộ Vũ nghe mọi người bàn tán, liền nhìn Mộ Trạch ra hiệu cho anh đến hỏi Lệ Đình Thâm, xem là anh đến để chúc mừng hay là phá hoại bữa tiệc hôm nay.
Mộ Trạch liền đi đến chỗ của Lệ Đình Thâm vui vẻ chào hỏi.
“Lệ tổng, hôm nay là lễ đính hôn của em gái tôi. Sao cậu lại đích thân đến đây? Thật là vinh dự! Hôm nay rất quan trọng đối với Hy Hy, Lệ tổng đừng làm hỏng mọi chuyện!”
Lệ Đình Thâm cười rồi nhìn mọi người nói,
“Mọi người cứ tiếp tục! Tôi chỉ đến xem thôi, nhân tiện đến học hỏi kinh nghiệm.”
Mộ Trạch liền vui vẻ cười, sau đó nói nhỏ với Lệ Đình Thâm.
“Tôi đã nói rồi Hy Hy rất thích Trần Phước Lợi. Dù bây giờ cậu ấy chỉ có 1 phần xứng đôi với Hy Hy, chỉ còn thiếu một chút. Nhưng mà cũng là người Hy Hy thích!”
Lệ Đình Thâm lại hỏi Mộ Trạch, “Vậy còn tôi thì sao?”
Mộ Trạch thật không biết là nên nói thế nào với tên cứng đầu như Lệ Đình Thâm.
“Sao cậu vẫn còn cố gắng dính lấy em gái tôi vậy? Mặc dù các mặt phương diện của cậu quả thực sự rất xuất sắc. Nhưng cũng đã muộn rồi! Hy Hy sắp đính hôn rồi.”
Lệ Đình Thâm chỉ thở dài gật đầu, nói:
“Tôi đã ghi nhớ rồi!”
Rồi Lệ Đình Thâm cầm lấy ly rượu, tiếp tục xem màng cầu hôn đặt sắt của Trần Phước Lợi. Mộ Trạch cũng không thể nói gì hơn với cái tên cứng đầu như anh.
Trần Phước Lợi lúc này lấy từ trong túi áo hộp nhẫn, rồi quỳ xuống trước mặt của Mộ Tiểu Hy, nói.
“Hy Hy, mười mấy năm trước anh đã thích em rồi! Và những ngày sau này trong tim anh cũng sẽ chỉ có mình em. Hãy gả cho anh nhé!”
Mộ Tiểu Hy vẫn đứng đó không nói gì mà nhìn Trần Phước Lợi. Hà Thùy Trang nhìn thấy con gái mình vậy mà không có phản ứng gì liền lo lắng.
“Có chuyện gì thế? Hy Hy làm sao vậy? Sao còn chưa trả lời Trần Phước Lợi chứ?”
Đột nhiên lúc này màng hình lớn phát đoạn video video thân mật của Trần Phước Lợi và Nguyễn Thanh Phương. Mọi người cũng đỗ dồn ánh mắt lên màng hình đầy kinh ngạt.
“Trời ơi, đó không phải là Trần Phước Lợi và Nguyễn Thanh Phương sao?”
“Không phải cậu ta đang cầu hôn tiểu thư của Mộ gia sao?”
“Đây là? Có phải là tôi nhìn nhầm rồi không?”
“Điều này thật là hoang đường!”
“Thật là hoang đường mà!”
Nguyễn Thanh Phương nhìn thấy đoạn video liền lo lắng, không biết làm sao. Ba mẹ của Trần Phước Lợi ở bên cũng cảm thấy thật là khó tin.
“Đây, đây không phải là sự thật chứ”
Nguyễn Ngọc Châu liền lên thanh minh cho con trai mình.
“Các vị, các vị điều này không phải là sự thật. Chắc chắn là có người ghen tị với việc liên hôn của hai gia đình chúng tôi. Nên mới cố ý làm giả video, cố ý làm loạn. Video này hoàn toàn không phải là thật.”
Trần Ở đứng bên cạnh cũng vội vàng nói:
“Đúng vậy, đúng vậy đoạn video này ở đâu ra vậy? Video này là ai quay thế?”
Nguyễn Thanh Phương cũng lên tiếng thanh minh cho mình.
“Không đúng, video này hoàn toàn không phải là video tôi quay. Đây không phải là thật, video này là giả.”