Ta Đào Được Một Tấn Vàng

Chương 110: Quy định hủy bỏ



“Tôi quá đáng ở chỗ nào chứ?”

Triệu Diễm Mẫn cười lạnh một tiếng, khắp khuôn mặt tràn đầy vẻ trào phúng mà nói: “Một công ty tài chính ma một tỷ hai mà thôi, còn muốn vào trong tòa nhà thương mại Long Đằng? Anh xứng à? Có tư cách không?”

Nói xong, vẫy vẫy tay nói với hai người bảo vệ ở cửa: “Bảo vệ! Tới đây!”

Nhìn thấy Triệu Diễm Mẫn ra hiệu, hai người bảo vệ mở cửa lập tức chạy tới, lễ phép mà hỏi: “Bà Triệu, có chuyện gì căn dặn ạ?”

Triệu Diễm Mẫn cười lạnh một tiếng, móc ra tám trăm từ trong túi quần, nhét vào trong tay của bảo vệ, nói ra: “Hai vị, cao ốc Long Đằng là trung tâm thương mại Lâm An, một công ty tài chính ma đăng ký một tỷ hai, vậy mà lại chạy đến đây gia nhập, sao mà tôi cứ thấy hai người này là tới kiếm chuyện thế?”

Hai người bảo vệ nhận tiền, lập tức cúi người với Triệu Diễm Mẫn: “Bà Triệu! Ngài yên tâm, chúng tôi sẽ giải quyết!”

Ngay sau đó, hai người trực tiếp đi đến trước mặt của hai người Vương Kiến Ba và Hà Thời Minh, một người trong đó lạnh lùng nói: “Hai anh, dựa theo quy định của tòa nhà thương mại chúng tôi, tài chính đăng ký công ty thấp nhất cần phải có hai mươi tỷ mới có thể tiến hành xin gia nhập công ty! Mời hai người rời khỏi nơi này!”

Triệu Diễm Mẫn cười lạnh một tiếng nói: “Nghe thấy chưa? Tưởng rằng tùy tiện thành lập một công ty ma một tỷ hai, là có thể trà trộn vào Long Đằng? Mức thấp nhất hai mươi tỷ! Có không? Hai người nên thành thật mà quay về chỗ của các người đi!”

Vương Kiến ba cắn răng, sau đó thở dài một tiếng, kéo Hà Thời Minh nói: “Lão Hà...”

Hà Thời Minh vỗ vỗ vào bờ vai của cậu ta, sau đó nhìn về phía Triệu Diễm Mẫn nói: “Ai nói tài chính đăng ký công ty gia nhập thấp nhất cần phải có hai mươi tỷ?”

“Thật ngại quá!”

Người bảo vệ phía trước nói: “Công ty có văn bản quy định, tài chính đăng ký gia nhập công ty thấp nhất không được thấp hơn hai mươi tỷ! Nếu như tài chính đăng ký của công ty các người không đủ hai mươi tỷ, mời tự giác rời khỏi nơi này!”

“Đã nghe rõ chưa?”

“Mau mau đi đi!”

“Thật thú vị! Công ty ma một tỷ hai còn dám chen vào bên trong tòa nhà thương mại Long Đằng!”

“...”

Vẻ mặt của tất cả người ở đây đều khinh thường nói.

Hà Thời Minh liếc nhìn bọn họ, sau đó, anh nhìn về phía hai người bảo vệ kia, hít sâu một hơi nói: “Phải không? Thế thì tôi tuyên bố, từ bây giờ trở đi, quy định này đã không còn giá trị nữa! Sau này tòa nhà thương mại Long Đằng không còn có quy định này nữa!”

“Ồ?”

Nghe thấy lời của Hà Thời Minh, tất cả người ở đây đều lập tức trợn to hai mắt.

Ngay sau đó, những người này lập tức cười lên.

“Anh tuyên bố? Anh cho rằng anh là ông chủ của cao ốc thương mại Long Đằng ư?”

“Đúng rồi! Một tên ất ơ mở một công ty ma mà thôi, khoác lác cái gì chứ?”

“...”

“...”

Những người này không ngừng châm chọc nói.

Kể cả Vương Kiến Ba, cũng nhìn về phía Hà Thời Minh giống như đang nhìn một thằng ngu.

Con mẹ nó khoác lác thế này mà anh cũng dám nói à?

Anh đúng là dám nói!

Trước mặt nhiều người như vậy, không sợ mất mặt ư?

Giờ khắc này, Vương Kiến Ba chỉ muốn nhanh chóng tìm một cái lỗ để chui vào, mẹ nó quá mất mặt!

Nhưng mà, Hà Thời Minh lại không chút để ý tới ánh mắt khác thường của những người này, mà là trực tiếp lấy điện thoại di động ra, gọi tới số của Lưu Danh Thần.

Rất nhanh, điện thoại đã được kết nối.

“Alô? Ông chủ Hà, ngài đã tới rồi sao?”

Trong điện thoại di động, Lưu Danh Thần thận trọng hỏi.

“Ừ, đến rồi, bây giờ đang ở khu quản lý ở lầu ba, đang tiến hành gia nhập công ty cho bạn tôi, nhưng mà có người nói chúng tôi là một công ty tài chính ma, không có tư cách gia nhập vào tòa nhà thương mại Long Đằng! Bảo vệ thậm chí còn muốn ném chúng tôi ra ngoài!” Vẻ mặt Hà Thời Minh bình tĩnh nói.

Bên kia điện thoại.

Lưu Danh Thần nghe thấy lời của Hà Thời Minh, thiếu chút nữa đã sợ tè ra quần.

Ném Hà Thời Minh ra ngoài?

Con mẹ nó ai làm vậy!

Chỉ là trong nháy mắt, Lưu Danh Thần đã ý thức được tính nghiêm trọng của vấn đề!

Nếu Như Hà Thời Minh thực sự bị bảo vệ đuổi ra ngoài, đừng nói là bảo vệ xong đời, chức giám đốc của ông ta đây cũng sẽ xong đời theo!

“Ông chủ Hà, ngày cho tôi năm phút, tôi lập tức xuống giải quyết! Không đúng! Một phút! Cho tôi một phút!” Lưu Danh Thần vội la lên.

“Được! Cho ông một phút!”

Hà Thời Minh lạnh nhạt trả lời.

Nói xong, anh cúp điện thoại.

Triệu Diễm Mẫn nhìn thấy dáng vẻ của Hà Thời Minh, lập tức cười lạnh một tiếng nói: “Ra vẻ! Bản lĩnh thì không có, năng lực ra vẻ thì thật không nhỏ! Thật sự cho rằng anh là tổng giám đốc của những công ty kia trong cao ốc này hả?”

Hà Thời Minh lắc đầu nói: “Không phải!”

Anh không phải là tổng giám đốc của Long Đằng, mà là chủ sở hữu của tòa nhà thương mại Long Đằng, là ông chủ lớn của cao ốc thương mại Long Đằng!

Triệu Diễm Mẫn nghe thấy lời của Hà Thời Minh, vẻ cười khẩy trên mặt càng sâu hơn.

“Nếu như tôi là hai người, đã không nói hai lời mà quay đầu đi từ lâu! Ở lại nơi này không sợ bị mất mặt hả?” Triệu Diễm Mẫn cười lạnh nói.

Sắc mặt Hà Thời Minh không thay đổi mà nhìn cô ta một cái, không để ý tới cô ta.

Cùng lúc đó.

Trong cao ốc Long Đằng.

Lưu Danh Thần lo lắng chạy đến cửa thang máy, đang chuẩn bị ấn mở.

Cửa thang máy đột nhiên mở ra.

Ngay sau đó, một gã bụng phệ từ bên trong đi ra, là một người đàn ông hơn bốn mươi tuổi, hai người thiếu chút nữa đã đâm vào nhau.

“Tổng giám đốc Lưu?” Người đàn ông trung niên nhìn thấy Lưu Danh Thần, lập tức lui về một bước, vẻ mặt cung kính nói: “Tôi đang định đi tìm ngài đây tổng giám đốc Lưu? Không biết ngài có thời gian hay không?”

“Bây giờ tôi có việc gấp! Có chuyện gì thì nói sau đi tổng giám đốc Chu.”

Lưu Danh Thần bước nhanh vào thang máy, trực tiếp nhấn xuống tầng một.

Người đàn ông trung niên này ông ta có quen, là Chu Á, ông chủ của bất động sản Chu Á, một người vô cùng hai mặt.

Lần này Chu Á đến tìm ông ta, chắc chắn là bởi vì chuyện tiền thuê công ty, bất động sản Chu Á đã thiếu nợ tiền thuê hai quý chưa trả rồi!

Bây giờ tiền thuê quý này, Chu Á đến bây giờ vẫn chưa nộp.

Hiện tại tới tìm ông ta, chắc chắn là bởi vì chuyện tiền thuê.

Chu Á cũng vội vàng xông theo vào thang máy, vẻ mặt cười xòa nói: “Tổng giám đốc Lưu, vậy chúng ta nói ở đây cũng được. Là như này, liên quan đến tiền thuê quý này, ngài xem có thể trì hoãn cho chúng tôi thêm một khoảng thời gian hay không? Đây là một chút lễ mọn của tôi, hy vọng ngài nhận lấy!”

Nói xong, lấy ra một xấp tiền từ trong túi quần, trông xấp xỉ cũng hơn hai trăm triệu!

Lưu Danh Thần liếc nhìn Chu Á một cái, không nhận lấy.

Ông ta hít sâu một hơi nói: “Anh đã thiếu tiền thuê hai quý rồi, dưới tình huống bình thường, chúng tôi có thể hoãn lại cho anh! Nhưng mà lần này thu là muốn giao cho ông chủ mới, không thể trì hoãn được.”

“Ồ? Ông chủ mới? Cao ốc Long Đằng thay ông chủ mới?” Chu Á kinh ngạc trợn mắt nói.

Cao ốc thương mại Long Đằng này, thay ông chủ rồi?

Người nào mà trâu bò như vậy, có thể mua lại cao ốc Long Đằng?

Người này là ai mà lợi hại như vậy?

Nghe tới đây, con ngươi của Chu Á lập tức bắt đầu thay đổi.

Thay ông chủ, ây đối với tất cả tiền thuê trong cao ốc thương mại Long Đằng mà nói, cũng có thể nói là một chuyện lớn rồi!

Nếu như tạo mối quan hệ với ông chủ mới, nói không chừng tiền thuê của ông ta có thể được miễn cũng không chừng!

Bây giờ chuyện thay đổi ông chủ mới, đoán chừng những người ở những công ty khác còn chưa biết, nếu như không phải là vừa vặn gặp Lưu Danh Thần đi gặp ông chủ mới, có lẽ cũng không biết chuyện này!

Đây là cơ hội của ông ta nha!

Nghĩ tới đây, Chu Á lập tức trở nên hưng phấn.