“Bây giờ chỉ còn lại chúng ta thôi, vào lều tâm sự chút nào .”
Thiên Tiếu nói nhưng nàng không động đậy chút nào, cảm giác mất thời gian hắn cúi xuống bế nàng ta lên, tự mình vác vào trong hành sự cho nhanh . Sau đó từ ngoài lều có thể nghe tiếng quần áo bị xé thành mảnh vụn .
Trong lều Thiên Tiếu nhếch mép cười, mấy người các nàng khi không thích đều sẽ phản đối bằng cách nằm im bất động . Chút nữa thôi, nàng ta sẽ không giữ được cái vẻ lạnh nhạt này, bao nhiêu kinh nghiệm chinh chiến của hắn đâu phải để trưng . Tâm lý nàng có thể không xuôi theo hắn, nhưng thân thể khác, huống gì đây cũng đâu phải hình thức tàn bạo cưỡng bức .
Nàng ta không giãy giụa phản kháng mọi thứ đều sẽ dễ làm, đôi bàn tay ma quái của Thiên Tiếu khẽ lướt .
Dù muốn nhanh chóng chiếm lấy Vận Khí Chi Tâm nhưng cái gì cũng phải từ từ, kiểu gì nàng ta cũng phải đi theo hắn, để nàng không làm ra cái gì kinh khủng như phản bội hắn, sau đó phải dỗ dành cho tốt .