Bực tức không còn là đủ để diễn tả tâm tình của Thiên Tiếu lúc này, quả nhiên đúng là bị phục kích, có điều hoàn cảnh của hắn bây giờ lại rất éo le . Chẳng là lúc tới hành tinh trung gian bị người ta chặn ở đại truyền tống trận . Bị phục kích nếu đối thủ yếu phá vây, còn nếu bọn họ mạnh trốn luôn, chờ thời cơ thích hợp .
Có điều đám người này chẳng phải quá mạnh đến mức hắn chỉ có thể ẩn núp, nhưng đánh chắc chắn Thiên Tiếu không thể thắng được . Đã thế trong đám còn có người mang năng lực theo dõi khiến cho Thiên Tiếu căn bản trốn cũng không được . Bọn họ đã kiên trì đuổi theo hắn ba ngày trời, thậm chí còn mang theo sẵn lương khô vừa ăn vừa đuổi .
“Ráu….ráu…..ráu”
Thiên Tiếu vẫn ngồi gặm ngọc bội, cách đó mười dặm ở đỉnh núi đối diện là một đám người cũng đang ăn cơm một cách nhàn nhã . Sau hai ngày cả hai bên đã tự đặt ra vài quy luật, như việc trời đánh tránh bữa ăn, cứ đến giờ ăn phải ngừng tay để nghỉ ngơi, no bụng lại đuổi bắt tiếp .